Hoành Tảo Hoang Vũ

- Ngươi âm ta!

Đại Hán họ Hàn kinh hô.

- Đúng vậy, có qua có lại, ngươi âm ta, ta không được âm ngươi sao?

Lâm Lạc bạo khởi mà động, tay trái thò ra, bắt được cánh tay biến thành
trường mâu của đối phương, nắm tay phải oanh ra, ở bên trong quang ảnh
màu vàng chớp động, thẳng oanh ngực đối phương.

- Không…

PHỐC!

Nắm đấm của Lâm Lạc trực tiếp oanh phá thần thể của Đại Hán họ Hàn, Thất Thải máu tươi vẩy ra, nắm đấm theo sau lưng Đại Hán họ Hàn oanh ra, mà
sắc mặt của Đại Hán họ Hàn thì còn mang theo không cách nào lý giải mãnh liệt, sinh cơ cũng đã lập tức đoạn tuyệt.

Hắn đến chết cũng không có thể minh bạch vì cái gì Lâm Lạc có thể không
bị độc thủy pháp tắc của hắn ảnh hưởng, đó cũng không phải là độc dược,
mà là pháp tắc ah! Mà phòng ngự chí bảo hoặc là có thể đối kháng tính
công kích thật thể, hoặc là có thể đối kháng pháp tắc, không có khả năng cả hai đều đủ!

Lúc trước độc dược không dùng được, vậy phòng ngự chí bảo trên người Lâm Lạc tuyệt đối là đối kháng tính công kích thật thể, điểm ấy theo hắn
dùng pháp tắc chi lực cùng Lâm Lạc đối oanh đã được xác định, vì cái gì độc thủy pháp tắc sẽ không có hiệu quả?

Lâm Lạc thu hồi nắm đấm, thi thể của Đại Hán họ Hàn lập tức ngã xuống,
đan điền không gian nghiền nát, bỗng nhiên tuôn ra một đống lớn đồ vật,

trên căn bản là Thần tinh cùng Thần hạch, đặc biệt Thần hạch rất nhiều, ít nhất chiếm đến bảy thành, chồng chất nổi lên cao chừng một người!

Cởi áo choàng trên người đối phương xuống, Lâm Lạc dùng thần thức quét
qua, trên mặt không khỏi lộ ra một dáng tươi cười quả là thế.

Đại Hán họ Hàn có thể làm thần trí của hắn quét không đến, xác thực là
tác dụng của cái áo choàng này, có thể che đậy ánh mắt, dù là Thần linh
cũng có thể lừa gạt! Mà người này có thể đạt được nhiều Thần hạch như
vậy, tự nhiên đều dựa vào ngáng chân mưu hại, cái áo choàng này là đầu
sỏ gây nên!

Lâm Lạc đem cái áo choàng này khoác trên người, dùng thần thức khống
chế, quả nhiên lập tức mất đi hình thể, phảng phất tựa như không tồn
tại! Bất quá, áo choàng có thể che lấp hình thể, nhưng không thể che dấu khí tức, Đại Hán họ Hàn hẳn là có bí thuật khác, mới có thể đem khí tức vô hạn làm nhạt, nếu không phải thần thức của Lâm Lạc vô cùng nhạy cảm, chỉ sợ vẫn không thể phát hiện.

Bất quá, mặc dù Lâm Lạc không có bí thuật che dấu khí tức, nhưng công
hiệu của Tử Đỉnh lại mạnh hơn một bậc, nếu hắn muốn làm sát thủ mà
nói, tuyệt đối so với Đại Hán họ Hàn càng có tiền đồ!

Hắn thu hồi Thần tinh trên mặt đất, về phần Thần hạch thì là hoàn toàn
bỏ qua, có chút mấu chốt hắn là tuyệt đối không đi đụng vào.

Ly khai gian đan thất này, Lâm Lạc tiếp tục đi tới, bất quá tầng thứ
nhất này cũng bởi vì bị người càn quét vô số lần, căn bản là tìm không
thấy địa phương bỏ sót nào, Lâm Lạc vô tình đi đến lầu hai, mà trong lúc này, có mấy đám người theo bên cạnh của hắn đi qua, đều toát ra địch ý rõ ràng, nhưng cuối cùng còn không có khai chiến.

Ai cũng không phải hiếu chiến thành cuồng nhân, không có lợi mà nói ai
sẽ vô duyên vô cớ cùng người trở mặt? Có thể đến nơi đây ai không có
chút tài năng, dù là quần ẩu nói không chừng cũng sẽ bị người trước khi
chết kéo một cái đệm lưng, cho nên tại đây tuy mỗi người là địch, nhưng
thật muốn đánh nhau mà nói, tuyệt đối là liên quan đến lợi ích chi
tranh!

Bất quá, khi Lâm Lạc đi vào lầu hai, vòng quanh đại điện rẽ vào một lúc, lại phát hiện một đống lớn người lách vào phía trước một gian đan thất, năm ba người thành một đám, lẫn nhau tầm đó đều vô cùng đề phòng.

Cửa Đan thất đang đóng, mà trước cửa là một nữ tử đang kết tay bắt ấn,
không ngừng ở trên cửa đá hư đập vào, thỉnh thoảng liền có một đạo Thất
Thải hiện động.

Hiển nhiên, nữ tử này đang phá giải cấm chế, mà những người khác thì là đang chờ đợi.

Cấm chế, Lâm Lạc tự mình có thể phá giải, nhưng dù sao hắn cũng là mới
nghiên cứu đạo này, gặp gỡ cấm chế cao thâm một chút hắn cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, hoặc là dùng man lực trực tiếp oanh phá, cái kia sẽ có hai loại khả năng: oanh phá cấm chế hoặc là hắn bị cấm chế gạt bỏ!

Nhưng mỗi đạo luôn có cao nhân, nữ tử kia hẳn là người trong nghề, mới
có thể dùng sức một mình phá giải cấm chế, những người khác thành thành
thật thật mà ở một bên chờ đợi. Hơn nữa, nàng này có lẽ rất có bối

cảnh, xem biểu lộ những người chung quanh kia, tựa hồ đối với nàng này
mang kiêng kị rất sâu, đồng thời lại không dấu vẻ ái mộ rõ ràng.

Bởi vì đây là một tuyệt sắc giai nhân, mày ngài, mũi ngọc, mắt phượng,
dáng người thướt tha, có lồi có lõm, đặc biệt là một cặp chân dài, có
một loại phong tình phi thường đặc biệt.

Đinh!

Trên cửa đá nguyên bản có tám đạo ánh sáng nhàn nhạt, nhưng sau khi âm thanh giòn vang này phát ra lại biến thành bảy đạo!

Mỹ nữ chân dài ngừng lại, vươn ngọc thủ ở trên trán xoa xoa, khẽ hé đôi môi đỏ mộng nói:

- Ta cần nghỉ ngơi một hồi!

Thanh âm trong veo, giống như một đạo nước suối ở trong lòng chảy qua, đã nâng cao tinh thần lại thoải mái.

- Vất vả Nhược Hề Tiên Tử, thỉnh Tiên Tử nghỉ ngơi, nếu ai dám quấy rầy Tiên Tử, sẽ là tử địch của chúng ta!

Lập tức liền có người nói, còn vỗ vỗ ngực, một bộ hào khí ngất trời.

- Phi, vốn không ai dám quấy rầy Nhược Hề Tiên Tử, Thương Lang ngươi lại mò mẫm khoe thành tích rồi!

Bên cạnh có người khinh thường nói.

- Mã Vô Quý, ngươi nói cái gì?

Một bên nổi giận, xắn tay áo lên, có ý tứ đánh đập tàn nhẫn.

- Sợ ngươi sao?

Bên này đồng dạng không chịu yếu thế, bảy người đồng dạng mặt mũi tràn đầy ngạo khí, mỗi người ưỡn ngực hóp bụng.

Lâm Lạc chỉ là nhìn thoáng qua, liền có thể đoán ra một chút, không khỏi thầm than một tiếng hồng nhan họa thủy.


Trên đời này ngoại trừ lợi ích có thể làm cho người đánh đầu rơi máu
chảy, còn có một kiện chí bảo đồng dạng có thể làm cho người đánh sống
đánh chết… sắc đẹp! Hơn nữa sắc đẹp bình thường còn làm không được điểm
ấy, phải là mỹ nữ rất có bối cảnh!

Mỹ nữ chân dài được xưng là Nhược Hề Tiên Tử kia xác thực có dung nhan
của kẻ gây tai hoạ, dáng người như ma quỷ, nhưng thế gian có rất nhiều
nữ nhân như vậy, chẳng lẽ không có mỹ nữ thứ hai sao?

Đương nhiên là có, thế nhưng mà một tuyệt sắc mỹ nữ hơn nữa có bối cảnh
thâm hậu, vậy tuyệt đối làm cho nam nhân chạy theo như vịt rồi!

- Đừng quấy rầy Nhược Hề Tiên Tử nghỉ ngơi!

Thời điểm hai đám người giương cung bạt kiếm, lại có kẻ thứ ba chen vào nói, cũng thành công hóa giải một hồi trình diễn.

Trước cửa đan phòng này ít nhất cũng có tám đám người. Mỗi sóng người
số từ ba đến tám người không đều, hiển nhiên lẫn nhau tầm đó đều là
nước tiểu không đến trong một cái bầu, mang theo địch ý rất mãnh liệt.

Mỹ nữ chân dài không để ý đến mọi người, khoanh chân ngồi xuống bắt đầu
khôi phục tinh lực, tựa hồ căn bản không sợ người khác đối với nàng
triển khai đánh lén, một bộ chắc chắc để cho Lâm Lạc tin tưởng bối
cảnh sau lưng nàng khả năng so với hắn nghĩ trước kia còn muốn thâm
hậu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận