Hoành Tảo Hoang Vũ

Ánh mắt của Lâm Lạc phát
lạnh, một tay vươn ra, không gian pháp tắc phát động, lập tức phong bế
không gian chung quanh Lý Văn Cẩm, thời điểm đối phương căn bản không
cách nào làm ra phản kháng, đã là nắm lấy cổ của Lý Văn Cẩm, Kim hệ pháp tắc phát động, bàn tay lớn tựa như tử thần chi liêm.

Lần này mặc dù có hiệu quả đánh bất ngờ, nhưng tất cả mọi người đề ở
trạng thái toàn bộ tinh thần đề phòng, còn có thể một kích đắc thủ,
lập tức để cho Chu Hoàn Thanh, Chư Nhất Cử quá sợ hãi, ý thức được mình
quá đánh giá thấp Lâm Lạc!

Không gian pháp tắc, Kim hệ pháp tắc, mẹ nó tiểu tử này cùng tu hai đại
pháp tắc, chiến lực cũng không phải là đơn giản mà một cộng một, ít nhất có thể đề cao một cảnh giới nhỏ!

- Có… có chuyện… gì chậm…rãi nói, đừng… đừng xúc động!

Lý Văn Cẩm bị Lâm Lạc nắm cổ nâng lên giữa không trung, không dám có bất kỳ động tác phản kháng nào, hắn có thể rõ ràng cảm giác được lực sát
thương ở Kim hệ pháp tắc của đối phương, có được lực lượng khủng bố lập
tức phá hủy thần thể của hắn.

- Chư huynh, ngươi có ý kiến gì không?

Lâm Lạc quay sang nhìn về phía Chư Nhất Cử.

Thân hình Chư Nhất Cử run lên, vội vàng lắc đầu nói:

- Không, không có ý kiến!

- Không có ý kiến là tốt rồi!

Lâm Lạc nhìn về phía Chu Hoàn Thanh nói.


- Chu huynh, ta xem ngươi vẫn là đi trước a!

Chu Hoàn Thanh biết rõ Lâm Lạc là có ý tứ gì, đối phương là muốn cùng
hắn phân biệt cùng hắn, mà tuy Lâm Lạc tạm thời đè xuống hai người Lý
Văn Cẩm, nhưng Lâm Lạc vừa rời đi, bọn hắn còn có thể ôm cách nghĩ
giống nhau sao?

Cho nên Lâm Lạc mới có thể bảo hắn nên rời đi trước, bởi vì người ta không có khả năng làm hộ vệ của hắn!

- Đa tạ Lâm huynh!

Chu Hoàn Thanh cũng không có sĩ diện cãi láo, hắn đã lấy được một khỏa
đan dược Trung Nguyên Thần, việc này có thể nói là thu hoạch tràn đầy,
lại muốn lòng tham chưa đủ chỉ biết tiễn đưa mạng nhỏ của mình!

Đương nhiên, đan dược từ trong đan phòng của Trung Nguyên Thần lấy ra
chưa hẳn là cấp bậc Trung Nguyên Thần, nhưng cho dù là Sơ Vị Thần cũng
có thể dùng, đối với Chu Hoàn Thanh trước mắt chỉ vẹn vẹn là Hư Thần tam trọng thiên mà nói cũng là mùa thu hoạch lớn!

Hắn quyết đoán quay người, không có lại đi lầu ba đan điện, mà là hướng
lầu một chạy tới, hiển nhiên là muốn tìm góc tối không người an toàn
vượt qua thời gian còn lại này.

Lâm Lạc tiện tay ném Lý Văn Cẩm đi ra ngoài, không có đi quản 27 bình đan dược còn lại, mà là hướng về lầu ba đi.

Hắn muốn đi tìm Tả Nhược Hề!

Mặc dù Lâm Lạc không có ý định cưỡng đoạt, nhưng đối phương am hiểu cấm
chế chi thuật, mà hắn lại vừa lúc chiến lực viễn siêu cùng thế hệ, hai
người hợp tác mà nói, vậy không thể nghi ngờ là cường cường hợp tác, có
thể đem lợi ích song phương lớn nhất hóa.

Bất quá, nói như thế nào phục đối phương cùng hắn hợp tác là cái vấn đề, nàng là con gái của Trung Nguyên Thần, dù cho trong tay không có nắm
giữ thần khí, nhưng chỉ là thân phận của nàng bày ở kia, vậy thì không
người nào dám đối với nàng thế nào!

Hắn vừa nghĩ vừa đi, dưới chân như bay, rất nhanh liền đi tới tầng thứ ba đan điện.

Bởi vì tuyệt đại đa số mọi người ở lầu hai tranh đoạt đan dược còn lại,
lầu ba này là trống trơn đấy, Lâm Lạc bước nhanh đi vội, rất nhanh liền
chứng kiến phía trước có một đạo lệ ảnh bạch sắc đang từ trong một gian
đan phòng đi ra, chỉ xem hai chân thon dài thẳng tắp liền biết là người
nào.

- Tả cô nương…

Lâm Lạc nghênh đón tiếp lấy, lộ ra một dáng tươi cười nói.

- Chúng ta hợp tác như thế nào?

Tả Nhược Hề khẽ giật mình, nàng nhìn thấy vô số nam nhân chủ động đến

gần, có thể dùng cớ này thật đúng là chưa từng gặp qua. Hơn nữa nhìn vẻ
mặt đối phương chân thành như vậy, còn giống như là một chuyện rất bình
thườngv ậy!

Nàng đối với loại nam nhân không biết tự lượng sức mình này là ngay cả
cự tuyệt cũng mặc kệ, coi như không nghe thấy tiếp tục đi tới, nhưng đi
vài bước lại lông mày nhíu một cái, bởi vì người nam nhân kia đang mặt
dạn mày dày đi theo phía sau của nàng.

Tả Nhược Hề mạnh mẽ quay người trở lại, trên mặt đẹp tràn đầy không vui, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc nói:

- Ngươi một mực đi theo ta làm cái gì?

- Nơi này cũng không phải nhà ngươi mờ ra, ta tiện đường đi một chút cũng không được sao?

Lâm Lạc cười cười nói.

Tuy Tả Nhược Hề một bộ mặc kệ người khác, nhưng cũng không có nghĩa là
nàng sẽ biết nén giận, đôi mắt đẹp nhìn xem Lâm Lạc, lộ ra vẻ chán ghét
rõ ràng. Nàng phiền nhất đúng là nam nhân như con ruồi giống chết quấn
lấy không phóng, bàn tay thanh tú giơ lên, một đạo màu xanh lá óng ánh ở trong bàn tay của nàng quay cuồng.

Mộc hệ pháp tắc!

Lâm Lạc không khỏi vui vẻ, hắn tuy ở trên Mộc hệ pháp tắc đã có chỗ lĩnh ngộ, nhưng khoảng cách lý giải của Tam đại Cấm tự khác vẫn là chênh
lệch rất nhiều, nếu có thể cùng người am hiểu Mộc hệ pháp tắc giao thủ,
vậy nhất định có thể thu hoạch lớn.

Tả Nhược Hề chứng kiến biểu lộ của Lâm Lạc không gấp mà hỉ liền thiếu
chút nữa nổi giận, tiểu tử này cho là mình đang cùng hắn chơi đùa sao?
Nàng tuy không có ý lấy mạng Lâm Lạc, nhưng một kích này tuyệt đối cũng
sẽ để cho Lâm Lạc trọng thương, thời gian còn lại chỉ có thể cho hắn
dưỡng thương!

- Xin vui lòng chỉ giáo!

Lâm Lạc nghiêm trang nói, hắn là chân tâm thật ý như thế.


- Miệng lưỡi trơn tru!

Tả Nhược Hề tuyệt đối là nổi giận thật sự, mạnh mẽ đánh ra một chưởng,
lập tức chung quanh Lâm Lạc một mảnh vụn vặt bộc phát, hướng về hắn quấn đi, tốc độ nhanh vô cùng.

Nếu phát động không gian thuấn di mà nói, Lâm Lạc tuyệt đối có thể nhẹ
nhõm trốn thoát, nhưng một lòng học trộm tham khảo, ngay cả chống đỡ
cũng không có, mặc kệ dây leo quấn tới, đưa hắn chặt chẽ bao lấy.

- Thu!

Theo Tả Nhược Hề quát nhẹ một tiếng, dây leo đột nhiên xiết chặt, chuẩn
bị kiềm chế, đem tứ chi của Lâm Lạc chặt chẽ trói buộc, hơn nữa vẫn còn
tiếp tục co rút lại, đem da của hắn siết ra từng vết sâu.

Lâm Lạc thử dùng sức thoáng giãy dụa, lại phát hiện cái này tuy là dây
leo, nhưng trình độ cứng rắn lại có thể so với những vũ khí bình thường ở Thần giới, chỉ là dùng lực lượng mà nói. Đừng nói lực lượng Hư Thần Nhị trọng thiên của hắn không thể bức đứt, dù là dùng tới Chiến Thiên quyết cũng vô dụng!

Đây là một loại thể hiện của pháp tắc cùng lực lượng kết hợp vận dụng!

Lâm Lạc hiểu, cũng ngộ, nhưng cách cảnh giới của Tả Nhược Hề lại kém đến quá nhiều, dù sao người ta có một lão tử Trung Nguyên Thần dốc lòng
chỉ đạo, mà hắn là hoàn toàn dựa vào mình cân nhắc.

Xem ra, về sau hướng bọn người Hậu Kim thỉnh giáo nhiều hơn!

- Lần này cho ngươi một cái giáo huấn nho nhỏ, không được có lần sau nữa!

Tả Nhược Hề hừ một tiếng, xoay người tiếp tục đi tới, nàng ý định đem Lâm Lạc cứ như vậy khốn ba bốn ngày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận