Hoành Tảo Hoang Vũ

- Tiểu nha đầu, vừa rồi ngươi đánh rất vui vẻ a?

Lâm Lạc nghiến răng nói.

Tuy hắn không phải người hẹp hòi, nhưng bị một tiểu nha đầu từ trên trời giáng xuống nện vào không nói, còn bị cực kỳ tàn ác mà sửa chữa, dù là một tượng đất cũng có ba phần hỏa khí ah!

- Dân đen, ngươi muốn thế nào? Cảnh cáo ngươi ah, nếu ngươi dám đánh bản Ma Vương đại nhân một cái… ah!

Uy hiếp còn chưa nói hết, tiểu nha đầu đã bị Lâm Lạc xách lên, phản đặt ở trên đùi, giơ bàn tay lớn lên đối với mông đít nhỏ của nàng liền chụp xuống dưới.

BA~! BA~! BA~!

Tiểu nha đầu này không hảo hảo giáo huấn một phen sao được!

- Oa…

Tiểu nha đầu mới vừa rồi còn hung hăng càn quấy được không ai bì nổi liền khóc đến kêu thiên đập đất, nước mắt giống như đập lớn thiếu đê, cuồn cuộn mãnh liệt, có xu thế vĩnh viễn không chừng mực.

Lâm Lạc không khỏi bật cười:

- Này, ta mới đánh ba cái, ngươi khóc cũng có nửa canh giờ rồi!

- Xú phôi đản, ngươi dám dùng tay bẩn đánh bản Ma Vương đại nhân, ngươi nhất định phải chết! Chết chắc rồi!

Tiểu nha đầu còn không chịu thua, đối với Lâm Lạc nhe răng nhếch miệng.

- Ha ha, ta đây ngược lại muốn nhìn mình là chết như thế nào!

Lâm Lạc liếc nhìn mông đít nhỏ của nàng, lại là một mảnh măng xào thịt vời đến.


- Oa… oa…

Tiểu nha đầu tuyệt đối là tiêu chuẩn của tiểu Ma Vương, đối với trang bức tạo thế cũng không phải tinh thông bình thường, tay của Lâm Lạc còn không có đập đi lên, nàng cũng đã nước mắt cuồn cuộn, oa oa kêu rên lên, một bên đem hai cái chân nhỏ đạp loạn lên.

- Đại phôi đản, ô ô ô, mẫu thân… ô ô ô, mẫu thân đại nhân, Nữu Nữu cũng không dám chạy loạn nữa, ngươi mau tới cứu Nữu Nữu!

Tiểu nha đầu khóc trở thành mèo hoa rồi.

Lâm Lạc đánh một lúc, khí này cũng đã ra, tiểu nha đầu này là một nhân vật bị làm hư, chính mình một đại nam nhân cùng nàng so đo cái gì đây? Vài cái đằng sau tuy rất lớn tiếng, nhưng căn bản không có dùng tới bao nhiêu lực, tu vi của tiểu nha đầu lại là Hư Thần Nhị trọng thiên, cái này căn bản không có khả năng đối với nàng tạo thành tổn thương gì.

Quả nhiên, hài tử khóc vì không có uống sữa, tiểu nha đầu này ở tạo nghệ làm nũng tuyệt đối không thua Đường Điềm!

- Được rồi, đã thành, về sau nghe lời một chút, đừng lại tùy tiện đánh người!

Lâm Lạc đem tiểu nha đầu vịn lên.

- Nhà của ngươi ở nơi nào?

- Ô ô ô, xú phôi đản, đánh Nữu Nữu, còn hung đối với Nữu Nữu, mẫu thân… mẫu thân…

Tiểu nha đầu đặt mông ngồi ở trên cát vàng, một bên đem hai cái chân nhỏ loạn đá, hiển nhiên là muốn chơi xấu.

- Đừng khóc nữa!

- Ô ô ô!

- Lại khóc, ta sẽ đánh cái mông của ngươi!

Biểu lộ của Lâm Lạc hung lên.

Nha đầu lập tức nhảy dựng, vểnh lấy cái miệng nhỏ nhắn trừng mắt nhìn hắn. Đem răng cắn lấy môi dưới, một bộ cố nén khóc, ủy khuất vô cùng.

Bộ dáng này rất là buồn cười, Lâm Lạc nhịn không được da mặt co lại, vẫn là cười lên ha hả.

- Bại hoại! Đại phôi đản!

Tiểu nha đầu tức giận mà nhảy dựng lên, hai tay chọc vào eo.

- Bổn ma vương muốn thống trị cái thế giới này, ngươi là nhân loại thứ nhất mà Bổn ma vương chứng kiến, ta thu ngươi làm nô bộc, còn không mau hướng bản Ma Vương hành lễ!

Lại tới nữa!

- Được rồi, được rồi, Ma Vương đại nhân, ngươi có phải nên đổi tã nữa hay không?

Lâm Lạc khó được đùa giỡn một tiểu cô nương.

- Đáng giận!

Tiểu nha đầu này bạo nhảy như sấm, lại muốn đánh Lâm Lạc, chỉ là nghĩ đến không phải đối thủ của người ta, đành phải cường hành nhịn xuống, vễnh lấy miệng lẩm bẩm nói.

- Mẫu thân lại lừa gạt Nữu Nữu, còn nói không có người có thể đụng đến Nữu Nữu, thế nhưng mà gặp được đại phôi đản thứ nhất liền có thể động được Nữu Nữu! Ô ô ô, Nữu Nữu còn chinh phục cái thế giới này thế nào?


Nghe nàng lầm bầm lầu bầu, trong nội tâm Lâm Lạc khẽ động, kỳ thật năng lực của tiểu nha đầu này tuyệt đối cường đại. Nhưng về sau Tử Đỉnh truyền lại cho hắn một loại lực lượng đặc thù, mặc dù đối với chiến lực của hắn không có tăng lên chút nào, nhưng có thể phá giải gần như "Ẩn hình" thuật của đối phương!

Tử Đỉnh là hàng đường cái, có thể một người một cái sao?

Hiển nhiên không có khả năng!

Tiểu nha đầu này gặp được hắn thật đúng là xuất sư bất lợi, nếu không đổi qua tùy ý một người đều khó có khả năng đối với nàng tạo thành uy hiếp!

Lúc trước Lâm Lạc cùng Đỗ Vô Bệnh giao thủ đã từng tiến vào qua một loại kỳ diệu cảnh giới. Đây tuyệt đối là đã vượt qua cấp độ Trung Nguyên Thần, không nói là Thần Vương cấp, ít nhất cũng là Thượng Thiên thần mới có thể đạt tới?

Tiểu nha đầu Hư Thần Nhị trọng thiên này đã có được năng lực thần kỳ như vậy!

Lúc ấy Lâm Lạc điều khiển chính là Thổ hệ pháp tắc, mà tiểu cô nương này là Không gian pháp tắc!

Không sai, chỉ có không gian pháp tắc mới có thể để cho nàng nhìn về phía trên, lại thủy chung không cách nào tiếp xúc, bởi vì nàng áp đảo phía trên không gian! Mà cái này cũng có thể giải thích vì cái gì không gian thuấn di của Lâm Lạc không cách nào thi triển, ở trước mặt Chưởng Khống Giả pháp tắc rất cao giai, xác thực không cách nào phát huy tác dụng!

Nhưng Tử Đỉnh, phong trấn pháp tắc chí cao của Thần Vương cấp, trong đó vừa vặn có một đạo là Không Gian Hệ! Tử Đỉnh chủ động trợ giúp Lâm Lạc, hắn có thể phát uy phá giải năng lực của tiểu nha đầu, đụng chạm đến thật thể của nàng!

Mà trừ đó ra, chỉ sợ ít nhất phải là Thượng Thiên thần mới có thể đối với tiểu nha đầu tạo thành uy hiếp!

Tiểu nha đầu này lợi hại như thế, kia là vì cái gì?

Mẹ của nàng, chẳng lẽ là… Thần Vương?

Đại La Thần Vương? Vương duy nhất của Thần Quốc rộng lớn này?

Ngoại trừ mấy vị Thượng Thiên thần, không ai nhìn thấy Đại La Thần Vương, ngay cả là nam hay nữ cũng không biết! Cho nên nói, tiểu cô nương này thật đúng có khả năng là con gái của Đại La Thần Vương!

Trong nội tâm Lâm Lạc có chút kích động, nhưng lập tức bình tĩnh trở lại nói:

- Tiểu nha đầu…

- Bảo ta là Ma Vương đại nhân!

Tiểu nha đầu hai tay chống eo, dùng ánh mắt bất mãn trừng mắt nhìn hắn, giống như đã quên trận đòn mới vừa rồi rồi.


- Được rồi, Ma Vương đại nhân, ngươi tên là gì?

Lâm Lạc hai tay ôm ngực.

- Không nói cho ngươi! Mẫu thân nói, tên của nữ hài tử là không thể tùy tiện nói cho nam nhân! Hơn nữa, Bổn ma vương là chủ nhân của ngươi, ngươi cái người hầu thấp hèn này bằng cái gì hỏi danh tự chủ nhân!

Tiểu nha đầu rất là ngạo khí nói.

Lâm Lạc Xùy~~ một tiếng:

- Không cần phải nói ta cũng biết, ngươi gọi là Nữu Nữu!

Hắn đột nhiên duỗi ngón tay, chỉ hướng tiểu nha đầu.

Nụ cười trên mặt nha đầu lập tức ngưng kết, lộ ra biểu lộ kinh hãi:

- Ngươi thế nào biết nhủ danh của Nữu Nữu?

Nha đầu ngốc ah nha đầu ngốc!

Dù sao chỉ là tiểu hài tử bảy tám tuổi!

Lâm Lạc cười hắc hắc nói:

- Muốn biết sao? Đây chính là bí mật!

- Hừ!

Tiểu nha đầu nhếch miệng, há mồm cắn một đoạn ngón tay, bộ dáng đáng yêu nói không nên lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận