Hoành Tảo Hoang Vũ

Lâm Lạc cũng cầm một khối, dùng thần thức xuyên vào, lập tức dùng hình thức đội ngũ cho thấy tin tức nguyên một đám nhân viên đi ra, nữ có nam có, trẻ có già có, thực lực từ Tông Linh đến Không Linh không đều. Nhưng nhân số mỗi một chi đội ngũ sẽ không vượt qua mười cái.

Đinh Đại Dung cũng không có tiến hành thúc giục, mà là tùy ý cho tất cả mọi người cẩn thận nghiên cứu, dù sao cái này một áp là mười vạn cân thượng phẩm Thần tinh, cho dù là của cải của Trung Nguyên Thần cũng rất thịt đau!

Trong nội tâm Lâm Lạc thở dài, năm đó, tư liệu một đoàn người bọn hắn có lẽ cũng như thế bị người nghiên cứu a, chỉ là khi đó bọn hắn căn bản ngay cả người cũng không tính, như là mãnh thú trong đấu thú trường, cho người tìm niềm vui đánh bạc.

Hắn hiện tại không có lực cải biến hết thảy, mà hắn cũng không có tâm đồng tình dư thừa, hắn chỉ là muốn tìm Lâm Tiêu Dương mà thôi.

Bất quá, tuy Thượng Thiên thần có thể dùng đại thần thông đánh xuyên qua hàng rào, nhưng cái này đối với Thượng Thiên thần mà nói cũng là tiêu hao thật lớn, không có khả năng chỉ là ngẫu nhiên, bởi vậy đây đối ứng hạ giới chi địa, chính là một tinh cầu được xưng là Quả tinh.

Quả tinh thừa thải đủ loại linh quả, cho nên cũng có chút nổi tiếng, trình độ linh khí nồng đậm có thể đạt tới tứ đẳng tinh, coi như không tệ rồi. Bởi vậy cấp độ võ đạo ở đây tương đối cao, mỗi cách ngàn năm sẽ có người phi thăng Thần giới.

Lâm Lạc đảo qua tư liệu những người này, tùy tiện tuyển một chi đội ngũ bắt mười vạn thượng phẩm Thần tinh, thắng hay không thắng không có vấn đề gì, hắn chỉ cần ở sau khi chấm dứt mượn thời điểm thần ban thưởng, thêm một chút đồ đạc của mình là đủ rồi.

- Vị này chính là Lâm đại sư a!

Những người này từng cái áp cửa, sau đó đi tới một người trẻ tuổi tóc rối tung, hướng về Lâm Lạc cười dịu dàng nói, nhưng trong ánh mắt lại một mảnh lạnh như băng.

- Các hạ là…

Lâm Lạc rất là tùy ý quét nhìn đối phương.

- Bản thiếu gia họ Tân, Tân An Mộc!


Người tuổi trẻ kia hất đầu lên, tóc dài bay múa.

- Đại Luân đổ thạch phường là nhà của ta mở!

Ah, thì ra là thế, trách không được sắc mặt thúi như vậy!

Một cây thần dược bị Lâm Lạc khai ra, lại bị chính bọn hắn mua trở về, ở trên giá cả lại bị đối đầu kích chết, có thể nói là tổn thất cực lớn! Lâm Lạc với tư cách đầu sỏ gây nên, tự nhiên bị liệt vào đối tượng cừu hận đệ nhất.

Lâm Lạc cười nhạt một tiếng nói:

- Thì như thế nào?

- Gan chó thật lớn!

Tân An Mộc đã quen làm thiếu gia, đại khái còn không có bị người chống đối qua như thế, trong ánh mắt băng hàn lóng lánh.

Từ khi thổ huyết mua xuống gốc Xích Diễm Long Vương quả, Đại Luân đổ thạch phường không có đoạn qua ý niệm ám sát Lâm Lạc, nhưng ở trong Phi Vũ thành có quá nhiều cố kỵ, bọn hắn không thể ra tay, Tân An Mộc đi ra khiêu khích nhìn như hành vi của ăn chơi thiếu gia, nhưng trên thực tế làm nhi tử một Trung Nguyên Thần uy tín lâu năm, hắn lại há có thể thực sự nông cạn như thế?

- Lâm Lạc, có dám cùng bản thiếu gia đến tràng đánh bạc đấu không?

Hắn khiêu khích mà nhìn xem Lâm Lạc.

- Ta thân hình gầy yếu, lấy cái gì cùng Trung Nguyên Thần đấu chứ?

Lâm Lạc không chút nào khách khí nói.

- Yên tâm, bản thiếu gia chỉ sẽ phái ra cấp bậc Sơ Vị Thần, cảnh giới cùng ngươi giống nhau, có dám không?

Mặt mũi Tân An Mộc tràn đầy biểu lộ cần ăn đòn.

Hiển nhiên, đây là một cái lồng rồi!

Dưới tình huống cảnh giới giống nhau, chiến lực chênh lệch là có thể có gấp 10 lần, gấp hai mươi lần, điểm ấy Lâm Lạc tự nhiên rõ ràng nhất rồi! Chẳng lẽ nói, thủ hạ của Tân An Mộc có yêu nghiệt cường đại như thế, có thể cùng cảnh giới nghiền áp hết thảy?

Nhưng dưới cảnh giới giống nhau, Lâm Lạc lại sợ ai đến?

Hắn cười ha ha nói:

- Đánh bạc cái gì?

- Quy củ cũ, mười vạn cân thượng phẩm Thần tinh!


Tân An Mộc nói.

- Một lời đã định!

Lâm Lạc không chút nào chịu thua, đối phương đã muốn nhét chỗ tốt cho hắn, hắn há có đạo lý không lấy.

- Vậy mười ngày sau, gặp ở đấu thú trường, các vị ở đây đều làm chứng cho chúng ta, ai dám trái với điều ước, mọi người chung sát!

Tân An Mộc hắc hắc hắc nở nụ cười, bởi vì Lâm Lạc đơn giản vào hố mà hiện lên ý khinh bỉ.

Những người khác thì đều khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Lạc như là nhìn người chết .

Bọn hắn như thế nào chắc chắc Tân An Mộc có thể thắng như thế?

- Lâm công tử, ngươi quá lỗ mãng rồi!

Đinh Đại Dung rất có ý trách cứ, nhưng so với những người khác hờ hững, nàng ngược lại là hiện ra quan tâm.

- Làm sao vậy?

Lâm Lạc cười hỏi, hắn đối với mình đồng dạng tràn đầy tin tưởng.

- Ngươi cũng đã biết, những người này đều nuôi một đám tử sĩ chuyên môn dùng để đánh bạc đấu!

Đôi mắt đẹp của Đinh Đại Dung bay tới, chăm chú nhìn vào trên người Lâm Lạc.

- Những tử sĩ kia rất lợi hại sao?

- Nói như thế nào tốt đây?


Đinh Đại Dung nghĩ nghĩ, tựa hồ đang suy nghĩ lấy giải thích như thế nào.

- Những tử sĩ kia từ vừa mới sinh ra đến thời điểm bị thu dưỡng, là ở trong hoàn cảnh tàn khốc nhất giúp nhau chém giết lấy lớn lên, khôn sống mống chết, sống sót đều là ngoan nhân coi thường Sinh Tử!

- Cái này còn không tính toán, bọn hắn từ nhỏ ăn dược vật kích thích tiềm lực, dùng hi sinh thành tựu tiềm lực đại đạo, đổi lấy lĩnh ngộ ở trên các loại pháp tắc, mỗi người, ít nhất là đồng thời tu hai loại pháp tắc!

- Những người này, có thậm chí có thể thành tựu Thượng Thiên thần, lại bởi vì như thế chỉ có thể vĩnh viễn dừng lại ở Sơ Vị Thần. Nhưng bọn hắn, tuyệt đối là tồn tại cường đại nhất trong Sơ Vị Thần cảnh, dù là ngươi ngày sau có tiềm chất thành Thần Vương, hiện tại như thế nào là đối thủ của bọn hắn?

Nguyên lai như vậy, dùng hi sinh tiếp tục tăng cảnh giới làm đại giá, đổi lấy lĩnh ngộ ở trên pháp tắc bất đồng, tận lực chế tạo tử sĩ cùng giai vô địch!

Nhưng ngay cả như vậy, chỉ sợ đồng thời nắm giữ ba đạo pháp tắc là cực hạn của bọn hắn đi à nha? Nhưng Lâm Lạc là lĩnh ngộ năm đạo pháp tắc cấp bậc Sơ Vị Thần, thủy hệ cũng đạt tới Hư Thần đỉnh phong, lôi hệ là Hư Thần Nhị trọng thiên, hắn sợ ai đến?

Nếu có thể đủ đem thủy hệ pháp tắc lên tới Sơ Vị Thần cảnh, vậy bất luận Sơ Vị Thần gì đều chỉ có phần bị hắn thuấn sát, cho dù là nắm giữ tám đạo pháp tắc cũng vô dụng, trừ khi đồng dạng có thể sử dụng lỗ đen bí thuật!

Nhưng nắm giữ Ngũ Hành pháp tắc cùng có thể sử dụng lỗ đen bí thuật là 2 sự tình hoàn toàn khác nhau!

- Ta sẽ cẩn thận, đa tạ phu nhân đề tỉnh!

Lâm Lạc ôm quyền.

Đinh Đại Dung liếc mắt, đây là cẩn thận có thể làm được sao?

Nhưng nàng cũng không có tất yếu giữ gìn Lâm Lạc, nếu Lâm Lạc hướng nàng cầu khẩn, nàng nói không chừng còn có thể cắm xuống tay, điều hòa mâu thuẫn giữa Lâm Lạc cùng Tân An Mộc thoáng một phát, mặt mũi của nàng, Phi Vũ thành không người nào dám không cho!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận