Vòng đi vòng lại!
Hắn không có hứng thú làm công cụ biểu diễn.
Tuy rất nhiều người đối với Lâm Lạc biểu hiện ra ngoài chiến lực cường đại rất có hứng thú, nhưng Lâm Lạc đã thành tiêu điểm cho vạn người chú mục, nên không có ai dám công nhiên khó xử hắn. Cái này dù sao cũng là chủ thành của Phi Vũ Thiên Sương đại nhân, ai dám công nhiên chà đạp quy tắc hắn định ra?
Lâm Lạc về đến khách sạn, đem Dưỡng Tâm hũ thu nhỏ lại như hạt nhỏ giấu ở dưới bàn chân, hắn cũng tiến nhập trong đó.
- Đại phôi đản, nhanh đem hoa hồng của bổn cô nương chia ra!
Đường Điềm một đầu đánh tới, nàng là Thần linh tu tập không gian pháp tắc, ngoại trừ Sư Ánh Tuyết ra thì không có người có thể ở trên tốc độ cùng nàng so sánh.
Mà Sư Ánh Tuyết sẽ nhào đầu về phía trước sao?
Bởi vì Lâm Lạc cởi mở quyền hạn của Dưỡng Tâm hũ, người ở bên trong cũng có thể chứng kiến tình hình chiến đấu ngay lúc đó, tự nhiên biết rõ Lâm Lạc thắng.
Tiểu ma nữ không hề cố kỵ mà dán ở trên người Lâm Lạc, mà Thạch Nguyệt Nha cũng sau đó đánh tới, dán ở trên nửa người khác của hắn, ánh mắt nhìn về phía tiểu ma nữ có chút không vui, tự nhiên là trách nàng đoạt quyền lợi chuyên chúc của mình.
- Còn không có đi sòng bạc, ở đâu ra chia hoa hồng!
Lâm Lạc kéo tiểu ma nữ từ trên người xuống, tiện tay ném đến một bên.
- Không cho Đại phôi đản ngươi chơi xấu ah!
Đường Điềm giương nanh múa vuốt mà trên nhảy dưới tránh.
Lâm Lạc thật không biết nàng vì cái gì tham tài như thế, rõ ràng chỉ cần huyết mạch thức tỉnh có thể không ngừng đề thăng cảnh giới, Thần tinh cái gì đó đối với nàng có rắm dùng? Hắn hướng mọi người nhẹ gật đầu nói:
- Ta muốn bế quan vài ngày!
Tuy đồ vật của Sư Ánh Tuyết đủ để cho chiến lực của nàng ngay cả Thượng Thiên thần cũng kiêng kị, nhưng Lâm Lạc vẫn là nhận thức lực lượng của mình mới là đáng tin cậy nhất. Từ trong cơ thể của Đại Bạch Xà lấy được hai khỏa hạt châu ẩn chứa Thủy Thổ hai chủng pháp tắc của cấp bậc Sơ Vị Thần, thổ hệ pháp tắc coi như xong, nhưng thủy hệ pháp tắc là hắn hiện tại bức thiết nhất.
Tiến vào một gian thạch điện, Lâm Lạc đã bắt đầu bế quan, dùng luyện hóa hạt châu tràn ngập thủy hệ pháp tắc này.
Đây chính là tinh hoa của toàn thân Đại Bạch Xà, nguyên bản nó bất tử mà nói, không bao lâu nữa hai khỏa hạt châu này sẽ thôn phệ huyết nhục của Đại Bạch Xà, tinh luyện trở thành Huyết Dưỡng đan chân chính.
Bất quá hiện tại chỉ có thể coi là bán thành phẩm, thay đổi một người khác đây là không dùng được, nhưng đối với Lâm Lạc mà nói lại cùng thành đan không hề bất đồng.
Hỗn Độn Dung Lô của hắn là càng bí thuật phía trên năng lực của Đại Bạch Xà, thậm chí có thể nói là một loại pháp tắc!
Nắm Thủy châu ở trong tay, ánh mắt của Lâm Lạc lóe lên, đã bắt đầu quá trình luyện hóa.
Hỗn Độn Dung Lô mở ra, luyện hóa vạn vật!
Ông! Ông! Ông!
Thức hải của Lâm Lạc chấn động, từng đạo thủy hệ pháp tắc dũng mãnh tiến đến, trở thành một bộ phận trong trí nhớ của hắn, tăng lên lý giải của hắn đối với thủy hệ pháp tắc.
Hắn ở thủy hệ pháp tắc nắm giữ đã đến được Hư Thần tam trọng thiên đỉnh phong, bất quá, nếu không có thần dược, thần liệu cấp bậc Sơ Vị Thần luyện hóa mà nói, hắn cũng chỉ có thể dừng bước ở đây, mặc kệ ngộ tính của hắn lại cao, muốn đột phá một đạo cửa khẩu này cũng cần dùng trăm triệu năm dài dằng dặc.
Nhưng Hỗn Độn Dung Lô là tồn tại nghịch thiên!
Theo từng đạo pháp tắc chi lực tiến vào thức hải, toàn thân Lâm Lạc run rẩy, khi một đạo pháp tắc cuối cùng cũng dung nhập trong trí nhớ của hắn, hắn thò ra tay phải, một vòng Hắc Ám vô cùng thâm thúy ở đầu ngón tay của hắn hình thành, tuy chỉ vẹn vẹn lớn bằng hạt vừng, lại có uy năng thôn thiên thực địa khủng bố!
Lỗ đen cấp bậc Sơ Vị Thần!
Từ trên lực lượng mà nói, Lâm Lạc không có tiến bộ mảy may, nhưng chiến lực thực tế lại xuất hiện biến hóa tính căn bản!
Uy lực của lỗ đen do pháp tắc yếu nhất quyết định, mà một khi cái này được bổ túc, uy lực tự nhiên đã lấy được tăng lên đáng sợ!
Hiện tại, hắn mới chính thức đứng ở đỉnh phong của cảnh giới Sơ Vị Thần, có nắm chắc tùy ý đuổi giết một Sơ Vị Thần, cho dù là cùng tu tám đạo pháp tắc chi lực cũng đồng dạng!
Hiện tại Lâm Lạc cũng dần dần minh bạch, tuy Thần giới có 3000 Đại Đạo, nhưng vẫn là từ tám đạo pháp tắc cơ bản nhất phân chia, như Hỏa hệ tuy có thể chia làm Tử Hỏa, Địa Tâm Hỏa,… 500 đại đạo, lại diễn hóa vô cùng, nhưng cùng tu như vậy đối với chiến lực thật ra là không có tăng lên gì.
Phải kéo dài qua tám pháp tắc trụ cột khác, tức Ngũ Hành, thời gian, không gian cùng lôi hệ.
Cùng Tân Tứ đánh xong một trận, Lâm Lạc đã biết Thần giới cũng không có đơn giản như hắn tưởng tượng.
Tân gia có thể bồi chế Huyết Dưỡng đan, vậy Lục gia khác thì sao? Đấu thú trường không chỉ Tân gia có được tử vong Ác Ma, thậm chí Tân Tứ gần kề chỉ có thể bài danh thứ chín mà thôi!
Nghe nói xếp hàng thứ nhất Vệ Thập Thất từ ba trăm triệu năm trước đã là Thần Thoại bất bại của đấu thú trường, cảnh giới càng là đạt đến Sơ Vị Thần tam trọng thiên đỉnh phong! Người này cùng tu vài đạo pháp tắc? Sợ là có bốn đạo, thậm chí năm đạo rồi!
Nếu như ngay từ đầu Lâm Lạc đụng phải đối thủ như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có một con đường thất bại!
Nhưng hiện tại, Lâm Lạc cười ngạo nghễ, dù là Trung Nguyên Thần hắn cũng có mười phần nắm chắc có thể ở trong tay đối phương trốn chạy để khỏi chết! Mà đạt tới Sơ Vị Thần tam trọng thiên, cũng đem lỗ đen bí thuật tăng lên tới cảnh giới này, hắn thậm chí có nắm chắc chém giết Trung Nguyên Thần nhất trọng thiên!
Hạt châu thổ hệ pháp tắc kia thì làm sao bây giờ?
Lâm Lạc ước lượng lấy hạt châu, hiện tại hắn đã có thổ hệ Cấm tự, thổ hệ pháp tắc lại cao thâm hắn cũng có thể không nhìn thẳng, có được Bảo Sơn, hắn như thế nào lại để ý đồng tiền rơi trên mặt đất?
Trước để đó a, về sau nói không chừng có chỗ hữu dụng khác.
Lâm Lạc nghĩ nghĩ, liền ra Dưỡng Tâm hũ, đi sòng bạc đòi nợ!
Lâm Lạc cùng Tân gia đánh bạc đấu mười vạn thượng phẩm Thần tinh, hai khoản tiền lớn này đều là đặt ở chỗ Đinh Đại Dung, do sòng bạc làm người công chính, miễn cho ai thua quịt nợ. Bởi vậy, tính cả vốn lẫn lời, Lâm Lạc tổng cộng có thể từ chỗ Đinh Đại Dung cầm được một trăm mười chín vạn thượng phẩm Thần tinh!
- Lâm công tử, ngươi là muốn đem tiền riêng của ta toàn bộ cuốn đi sao!
Đinh Đại Dung sâu kín nói ra, dùng mắt đẹp mê ly nhìn xem Lâm Lạc, tựa hồ có ý tứ nợ tiền trả thịt a.
Yêu nữ mê tình như thế, dùng một bộ biểu lộ "tùy ngươi thế nào" nhìn sang, bao nhiêu nam nhân có thể nhẫn tâm cự tuyệt.
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Đinh phu nhân mới là ăn thịt, tại hạ chẳng qua là uống chút canh, như thế nào còn không biết xấu hổ hướng tại hạ khóc than?
Lời này cũng không phải nói lung tung.