Bọn hắn chỉ đơn thuần là lợi dụng không gian pháp tắc gia tốc, cũng không biết như thế nào đong đưa
thân hình đến giảm nhỏ lực kéo kinh khủng kia của Thần giới! Cái này
cũng khó trách, Liễu gia cao nhất là Trung Nguyên Thần tọa trấn, sao có
thể vượt qua Phượng Niệm Yên có một Thượng Thiên thần tọa trấn!
Vô luận ở pháp tắc hay là lĩnh ngộ kỹ nghệ, Phượng Niệm Yên tự nhiên bỏ
Liễu gia mười đầu phố, song phương căn bản không có thể so!
Bởi vậy, tuy Lâm Lạc cũng gần kề từ trên người Phượng Niệm Yên học trộm
đến hai ba thành vận dụng kỹ nghệ, nhưng kết hợp không gian pháp tắc bản thân lại đủ để đối kháng Trung Nguyên Thần rồi!
Bành! Bành! Bành!
Hai người lập tức giao thủ mấy vạn kích, nhưng để cho người kinh dị
chính là, hai người chiến đấu cũng không có lực lượng tràn ra mảy may,
giống như bọn hắn là đùa giỡn! Nếu không phải xem mặt mũi Tử Mộc bà bà
tràn đầy dữ tợn như là ăn con ruồi, không sai biệt lắm tất cả mọi người
sẽ cho rằng Lâm Lạc là con riêng của lão bà tử rồi.
- Các ngươi bắt những nữ tử kia lại, mang về cùng nhau xử phạt!
Tử Mộc bà bà đột nhiên gọi quát.
- Vâng!
Sáu thủ hạ của nàng cùng lên tiếng, ánh mắt lành lạnh hướng Phong Sở
Liên, Phượng Niệm Yên chúng nữ nhìn lại, theo bọn hắn nghĩ cũng chỉ có
Phượng Niệm Yên là có chút khó giải quyết, những người khác hoàn toàn
không đáng nói đến.
Mà bọn hắn đồng dạng có hai Sơ Vị Thần tam trọng thiên, hai đánh một còn dọn dẹp không được sao?
Người khác chỉ nghĩ Tử Mộc bà bà là muốn một mẻ hốt gọn, nhưng chỉ có Tử Mộc bà bà trong cục mới biết được tình huống của mình có nhiều hỏng
bét! Tiểu tử kia, hoàn toàn là quái thai, lúc đầu ở trên lực lượng bị
nàng hoàn toàn áp chế, nhưng lại là càng đánh càng mạnh, giống như gặm
thuốc tăng lực, rất nhanh ở trên lực lượng không rơi vào thế hạ phong,
thậm chí còn dần dần siêu việt!
Lại tiếp tục như vậy, nàng thua không nghi ngờ!
Đúng vậy, sẽ thua ở trong tay một Sơ Vị Thần, thậm chí chỉ là tiểu tử Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên!
Bắt các nàng Phong Sở Liên, tự nhiên là dùng để uy hiếp Lâm Lạc, Trung
Nguyên Thần đối phó Sơ Vị Thần vốn là lấy lớn hiếp nhỏ, lại không từ thủ đoạn thì như thế nào?
Thân là tên còn lại trong chiến cuộc, Lâm Lạc tự nhiên cũng minh bạch Tử Mộc bà bà đánh cái chủ ý gì.
Chỉ tiếc, hy vọng của lão thái bà là nhất định thất bại!
- Phượng cô nương, tiểu nha đầu, những tiểu tạp chủng kia giao cho các ngươi!
Thanh âm của Lâm Lạc cũng nhẹ nhàng đi ra.
- Oa ha ha ha, tỷ tỷ đại nhân, Nữu Nữu sẽ bảo hộ ngươi!
Sư Ánh Tuyết vỗ Hoàng Kim Bàng Giải ra đón, bàn tay nhỏ bé chỉ sáu người Liễu gia.
- Tiểu bát, giết cho Bổn ma vương!
Chứng kiến một tiểu cô nương đáng yêu mê người ở trên lưng một con cua
lớn hoa chân múa tay vui sướng, tất cả mọi người có đều loại cảm giác
buồn cười, nhưng thật nhiều người đều biết tiểu nha đầu thoạt nhìn đáng
yêu này là hung danh ở phía trên Lâm Lạc… Bàng Giải ma nữ, đều muốn biết hung danh này là tạo nên như thế nào.
Phượng Niệm Yên ngồi ngay ngắn như lãnh thạch, có tiểu nha đầu anh dũng
ngăn cản ở phía trước, nàng tự nhiên khinh thường cùng những "người kém
cỏi" này giao chiến.
Nàng xác thực hiếu chiến, nhưng chỉ là đối với yêu nghiệt đồng dạng cường đại, khi dễ đối thủ không bằng mình lại có ý tứ gì.
Hoàng Kim Bàng Giải vung hai cái kìm lớn lên, thân hình tăng vọt, mà khí tức cũng tùy theo tăng lên, lập tức đạt đến trình độ Sơ Vị Thần tam
trọng thiên!
- Cái này, đây là đầu huyết thú kia!
Liễu gia có người run giọng nói ra.
Trước kia không nhận ra, một là vì bọn hắn tuyệt đối không thể tin có
người có thể thu phục chiếm được hung vật như Bàng Giải! Thứ hai Hoàng
Kim Bàng Giải rút nhỏ, biểu lộ ra cảnh giới càng chỉ có Sơ Vị Thần nhất
trọng thiên, ai có thể đủ nghĩ đến là hung vật đột nhiên tấn giai mà
Liễu Thanh Mạn đã từng nói qua kia?
Hiện tại bọn hắn đã biết, nhưng quá muộn!
Hoàng Kim Bàng Giải song kìm khẽ múa, hướng về sáu người đồng thời kẹp
tới. Tám đạo pháp tắc chi lực đồng thời lưu chuyển, hiển thị rõ bản
tính hung tàn cùng bá đạo.
- Không tốt!
Tử Mộc bà bà kinh hô một tiếng, uy năng của Hoàng Kim Bàng Giải đáng sợ
đến cỡ nào nàng không rõ ràng lắm, bởi vậy nàng trước tiên muốn bay
xuống đi trấn áp Hoàng Kim Bàng Giải, nếu không sáu người kia của gia
tộc chính là kết quả hẳn phải chết.
- Lão thái bà, đối thủ của ngươi là ta!
Lâm Lạc xé rách không gian, ngăn ở phía trước Tử Mộc bà bà, một đấm oanh tới.
Lỗ đen đã hấp thụ đến lực lượng đáng sợ, trình độ đã có thể nghiền áp Tử Mộc bà bà, mà cái này cũng đạt tới cực hạn mà thần thể của Lâm Lạc có
thể thừa nhận. Lại muốn hấp thụ lực lượng, thần thể của hắn sẽ bắt đầu văng tung tóe rồi.
- Tiểu súc sinh, cút ngay cho lão thân!
Tử Mộc bà bà hét giận dữ một tiếng, sáu người kia là nàng mang đi ra,
nếu chết ở chỗ này, nàng cầm cái gì hướng gia tộc bàn giao?
- Vậy cũng phải xem ngươi có bổn sự này hay không!
Lâm Lạc ra quyền oanh kích, hắn phải đại lượng phóng thích lực lượng
trong hắc động, trước mắt tích lũy lực lượng cũng đầy đủ đối kháng lão
bà tử này rồi.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai bên đều đại chiến, Hoàng Kim Bàng Giải đã nghiền ép sáu người Liễu
gia tới hoàn toàn mất hết tính tình, mà Tử Mộc bà bà cũng hoàn toàn bị
Lâm Lạc hạn chế, căn bản không thể ra tay đi viện trợ hậu bối gia tộc.
Tất cả mọi người ai cũng trợn mắt há hốc mồm!
Mà cấp bậc Trung Nguyên Thần thì là dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào Hoàng Kim Bàng Giải, bởi vì bọn hắn đã nhận ra đầu hung vật này đến tột cùng là cái gì.
- Ah…
- Má ơi!
Kêu thảm thiết không dứt bên tai, sáu người Liễu gia từ sáu người nguyên vẹn bị cắt thành mười hai phần. Sau đó lại từ mười hai phần biến thành
24 phần, bốn mươi tám phần, hóa thành từng mảnh từng mảnh, thần huyết
chảy đầy đất.
Tuy loại tổn thương này đối với Thần linh mà nói cũng không nguy hiểm
đến tánh mạng, nhưng tràng diện lại vô cùng huyết tinh, để cho người
chứng kiến ai cũng trong lòng phát lạnh!
Hung vật là hung vật, bản tính khó sửa đổi!
- Lớn mật!
Tử Mộc bà bà bạo rít gào liên tục, trong hai mắt nàng một mảnh màu trắng rừng rực, căn bản thấy không rõ tròng mắt, giống như tia chớp cuồn cuộn mà động, ở bên trong quải trượng chém ra, uy thế tăng vọt!
Nắm tay phải của Lâm Lạc huy động liên tục, hắn đã dùng tới kỹ xảo công
kích của Phượng Niệm Yên, đem lực lượng tập trung đến một điểm, mỗi một
quyền đều có được đại uy lực để cho Trung Nguyên Thần bị thương.
Bành!
Hắn đồng dạng hai mắt lóe sáng, tay trái thò ra một mực mà cầm chặt quải trượng, nắm tay phải thì hạo nhiên chém ra, thẳng oanh mặt mo của đối
phương.
Hai tay của Tử Mộc bà bà thoáng giãy dụa, lại phát hiện căn bản đoạt
không nổi quải trượng, đành phải buông tay trái ra, hóa chưởng nghênh
hướng nắm đấm của Lâm Lạc.
Cắn cắn cắn!
Ở bên trong một mảnh huyết hoa bay tán loạn, tay trái của Tử Mộc bà bà
bị lập tức nổ nát, căn bản không ngăn cản được nắm đấm của Lâm Lạc, ở
trong lúc mặt mũi nàng tràn đầy biểu lộ kinh ngạc, nắm đấm của Lâm Lạc
đã oanh đến trên mặt của nàng.