Hoành Tảo Hoang Vũ

Hai mươi năm thời gian rất
nhanh qua đi, đối với Thần linh mà nói, chút thời gian này không tính là gì, mà đối với thiên tài, đặc biệt là thiên tài có đại lượng thần đan
ủng hộ mà nói, tiến bộ vẫn là tương đối rõ ràng. Như Phong Sở Liên cũng
đã thẳng bức Sơ Vị Thần đỉnh phong, Đường Điềm càng là lần thứ tư thức
tỉnh huyết mạch, tu vi trực tiếp tăng lên một tiểu cảnh giới, đạt tới hư thần Nhị trọng thiên!

Đáng tiếc, sau khi tiến vào Thần Cảnh, tu vi của nàng tăng lên không có
thể lấy trước kia một bước bước qua vài bậc thang, để cho tiểu ma nữ phi thường khó chịu. Mà càng làm cho nàng khó chịu là, cho dù nàng có thể
lập tức thức tỉnh Cửu Vĩ huyết mạch cũng không quá đáng là Sơ Vị thần
tam trọng thiên, căn bản đánh không lại Lâm Lạc!

- Ngươi nên biết đủ a!

Lâm Lạc ở trên đầu nàng gõ một cái.

- Có hồ ly tinh còn không thể thức tỉnh huyết mạch, loại người lười
biếng thành tinh như ngươi cũng có thể không làm mà hưởng, đây mới gọi
là không có thiên lý!

Bị hắn nói như vậy, Đường Điềm ngược lại vui thích.

Xác thực, không có thần đan của Sư Ánh Tuyết ủng hộ, nàng sao có thể nhanh như vậy thức tỉnh huyết mạch lần thứ tư?

- Đi Dưỡng Tâm hũ hảo hảo vững chắc cảnh giới, chúng ta phải vào cốc!

Lâm Lạc biểu lộ dần dần nghiêm túc, xâm nhập Tinh Điện có chín đại Thần
Vương tọa trấn, đây cũng không phải là đùa giỡn, một sơ sẩy có thể trí
mạng!


Cho nên, Sư Ánh Tuyết nhất định phải mang theo trên người làm bùa hộ
mệnh, chín Thần Vương Tinh Điện không có tham gia cùng tiến vào Minh
Ngục chiến tranh, tự nhiên không có khả năng nhận thức tiểu nha đầu.
Cũng không biết chín Thần Vương này đến tột cùng là tu vi gì, nếu cũng
có cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương, khối bùa hộ mệnh của tiểu nha đầu chưa
hẳn có tác dụng.

Cửu Tinh Thần Vương... Có lẽ không có không đáng tiền như vậy a?

Trong lòng Lâm Lạc thầm nói.

Nếu để cho Thần Vương thiên hạ biết rõ lúc này hắn oán thầm, cái kia
không làm thịt tiểu tử nà là không thể! Đem Thần Vương trở thành cái gì? Cho dù là từ nhất tinh Thần Vương tăng lên tới nhị tinh, cái này khả
năng cũng trên trăm ức năm thời gian!

Mà càng là hướng lên trên leo, tốc độ này lại càng chậm, đặc biệt tam
tinh Thần Vương lại là một đạo hạm, Thần Vương bỏ ngàn vạn ức năm cũng
khó có thể vượt qua, cái gì gọi là không đáng tiền?

Có thể tiến vào Thần Vương là đạt được Thiên Địa chiếu cố, đạt được thần khí mạnh nhất thiên hạ!

Lâm Lạc cười hắc hắc, kỳ thật cũng không phải hắn không biết Thần Vương
cường đại, thành tựu Thần Vương vị gian nan, nhưng hắn có Tử đỉnh, con
đường tu luyện tuy tao ngộ rất nhiều lần sinh tử khảo nghiệm, nhưng
một đường cơ bản không có thụ qua ngăn trở gì, hơn nữa ngắn ngủn 5000
năm thời gian tiến vào Trung Nguyên Thần, tự nhiên có cổ ngạo khí!

Mà cái này cũng xác thực đáng giá hắn kiêu ngạo, trừ hắn ra, thiên hạ còn có người nào có thể làm được?

Bách niên chi kỳ tới gần, Hi Linh sơn mạch đột nhiên nhiều rất nhiều người.

Ở phương diện đối ngoại tuyên bố, Tinh Điện là siêu cấp thế lực có được
30 Thượng Thiên Thần tọa trấn! Mà Hi Linh sơn mạch lại ở vào khu vực
không quản lý của hai đại Thần Quốc, cả hai Thần Vương đều khó có khả
năng ở chỗ này dùng Chủ thần khí đạt được cả nước chi lực tương trợ.

Bởi vậy, 30 tên Thượng Thiên Thần đủ để đối với Thần Vương tạo thành uy hiếp trí mạng!

Ở dưới điều kiện tiên quyết dạng này, Chu Tước, Chư Thiên hai đại Thần
Vương biết rất rõ ràng bên cạnh giường ngủ một đầu Mãnh Hổ, lại chỉ có
thể coi như nhìn không thấy! Nếu không thật muốn đánh, dù cho hai đại
Thần Vương này có thể phá hủy Tinh Điện, cũng phải trả giá thật lớn!

Đây là bọn hắn ai cũng đảm đương không nổi!

Mà đối với Thần linh phổ thông mà nói, Thượng Thiên Thần là đại nhân vật thông thiên, mà Tinh Điện có nhiều đại nhân vật như vậy tọa trấn, nghe
được Tinh Điện nói muốn thu đồ đệ, ai mà không hấp tấp chạy tới?


Vạn nhất được ThượngThiên Thần ưu ái thu làm đồ đệ, đây không phải là lập tức bay lên Cửu Trọng Thiên sao?

Mà xác thực có người được Tinh Điện thu làm đồ đệ chạy đến hiện thân
thuyết pháp, bởi vậy cho dù có rất nhiều người là vĩnh viễn biến mất,
nhưng mỗi lần Tinh Điện mở ra cấm chế sơn cốc thu đồ đệ, người đến vẫn
là nối liền không dứt, người ta tấp nập, từ phía trên nhìn xuống mà nói, rậm rạp chằng chịt giống như con kiến.

Lâm Lạc lẫn trong đám người, bên cạnh hắn là Sư Ánh Tuyết, chỉ vẹn vẹn
có hai người bọn họ lộ diện, những người khác ở trong Dưỡng Tâm hũ.

Tiểu nha đầu cưỡi con cua, tu vi Sơ Vị Thần đỉnh phong của đại gia hỏa ở bên ngoài cũng được cho là nhất lưu, để cho người chung quanh đều tự
động chừa ra một khu vực, không người nào dám đến gần.

Ngược lại là Lâm Lạc không lộ khí tức ra, trong đám người không thu hút
chút nào, nếu không chuyên chú nhìn hắn, rất dễ dàng liếc mắt liền bỏ
qua. Nhưng nếu cẩn thận theo dõi hắn, như vậy càng xem lại càng có thể phát hiện hắn bất phàm, hắn ra vẻ yếu kém, thật giống như một thanh
tuyệt thế Danh Kiếm giấu ở trong vỏ, sát khí tàng mà dấu diếm, nhưng mơ
hồ lộ ra một chút cũng đủ để cho nhân tâm băng hàn!

- Tinh Điện mở ra, mọi người xếp thành hàng tiến vào, ai dám bất tuân, giết!

Thanh âm lạnh lẽo vang lên, lập tức đè xuống tất cả tạp âm trong núi,
cũng làm cho tràng diện vốn là ầm ầm giống như chợ bán thức ăn lập tức
an tĩnh lại.

Đây là một vị Thượng Thiên Thần!

Tới nơi này bái sư, đại đa số chỉ là tu vi Hư Thần Cảnh, thậm chí cũng
không có ít Ngụy Thần, những người này hiển nhiên là không thể nào còn
sống ly khai, Sơ Vị Thần cũng có số lượng tương đối, Trung Nguyên Thần
là ít nhất.

Kỳ thật Trung Nguyên Thần vô luận ở Thần Quốc nào cũng có thể đứng ở

tầng trên của Kim Tự Tháp, một Thần Quốc lại có thể có mấy vị Thượng
Thiên Thần? Đạt tới Trung Nguyên Thần đỉnh phong không sai biệt lắm đã
tiếp cận quyền lực hạch tâm của Thần Quốc!

Trung Nguyên Thần tới nơi này phần lớn là mấy chục tỷ năm không thể đột
phá, muốn tới đây thử xem vận khí, dù sao Tinh Điện được xưng là có 30
vị Thượng Thiên Thần, khả năng đạt được chỉ điểm tương đối lớn.

Mà bất kể nói thế nào, một vị Thượng Thiên Thần tự mình lên tiếng, ai còn dám làm trái?

Cũng không phải là không có…

- Lão gia hỏa nào đánh thức bản Ma Vương ngủ?

Sư Ánh Tuyết thoáng cái từ trên lưng con cua nhảy xuống, quệt quệt nước
miếng trên miệng, tướng ngủ của nàng cực kém, mỗi lần tỉnh lại tất nhiên là nước miếng chảy ròng.

Thanh âm trẻ con lập tức truyền khắp cả sơn cốc.

- Ha ha ha, nguyên lai là tiểu nha đầu!

Thanh âm lạnh lùng kia đột nhiên cười cười, hào khí nghiêm túc lập tiêu
tan, XÍU...UU! bóng người lóe lên, một lão giả áo bào xanh cũng lập tức xuất hiện ở trước người Sư Ánh Tuyết, khuôn mặt thanh quắc, có một loại khí thế không giận tự uy.

- Là Đại Ma Vương!

Sư Ánh Tuyết kiêu ngạo mà chỉ chỉ chính mình, con cua ở dưới thì là phối hợp kẹp kẹp kìm lớn, phát ra tiếng vang thanh thúy, sau đó tám cái chân nằm sấp, làm ra hình dáng sợ hãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận