Hoành Tảo Hoang Vũ

Lâm Lạc kinh hãi, cho dù là Thích Biến cảnh tuyệt thế cường giả cũng chỉ có ngàn năm thọ nguyên, nhưng lão nhân này tuy thân thể biến mất, thần thức lại sống mười mấy vạn năm, đây quả thực là thần tiên!

- Lão tiền bối, ngươi sống mười mấy vạn năm rồi, như thế nào còn có thể tiêu vong?

- Ha ha, trừ khi là Chân Thần bất tử bất diệt, nếu không thế gian vạn vật cũng khó trốn khỏi tiêu vong! Thế sự xoay vần, dù cho núi cao cũng sẽ biến thành thâm cốc, sa mạc cũng thành biển rộng, thời gian là lực lượng cường đại nhất thế gian, phàm nhân, là khó thoát khỏi cái chết!

Trần Kim Ngọc phát ra vài tiếng thổn thức.

- Nơi đây là thí luyện chi địa của Thiên Khí tộc ta, dùng để chọn lựa tộc nhân ưu tú. Bất quá, ngoại trừ Tứ đại tộc ra, người ngoại tộc cũng có thể tham gia, nhưng chỉ có thể ở vùng ngoại ô tiến hành sơ cấp thí luyện!

Cái này là đúng rồi, bọn người Lâm Đa Lộc đều là ở trong hoang dã tiến hành thí luyện, đó là bởi vì bọn họ đều là "ngoại tộc" . Mà Lâm Lạc là "Lôi Đình tộc nhân" của cái gọi là Tứ đại tộc, mới mở ra chính thức thí luyện.

- Tiền bối, Tứ đại tộc ngoại trừ Thiên Khí tộc cùng Lôi Đinh tộc ra, còn có hai đại tộc nào?

Lâm Lạc dứt khoát hỏi thăm rõ ràng, nếu như đối phương cho hắn là Lôi Đình tộc nhân, cái kia chính là "Người một nhà", hỏi một chút chắc có lẽ không chú ý a.

- Còn có Thủy Tộc cùng Ám Diệt tộc!

Trần Kim Ngọc quả nhiên không hề giấu diếm, đưa ra giải thích.

- Ngươi thân có huyết mạch Lôi Đình tộc, cho nên mới bị đại trận truyền tống đến thí luyện chi địa chính thức! Bất quá, Lôi Đình tộc tự nhiên có thí luyện chi địa của mình, ngươi như thế nào lại đến Thiên Khí tộc của ta tham gia khảo thí?

Lâm Lạc cười khổ một tiếng nói:

- Vãn bối căn bản không biết mình là Lôi Đình tộc nhân!

- Chuyện gì xảy ra!

Sắc mặt Trần Kim Ngọc đã rất khó xem, tựa hồ nghĩ tới chuyện đáng sợ gì đó.

- Nơi đây một lần có mười mấy vạn năm không có ai tiến vào, thẳng đến mấy trăm năm trước mới có một số võ giả tiến vào, nhưng không có một cái nào là người của Tứ đại tộc ta, là ngoại tộc huyết mạch rất thấp!

Lâm Lạc thở dài, nghĩ nghĩ vẫn là nói:

- Tiền bối, có khả năng, Tứ đại tộc đã tiêu diệt trong lịch sử! Ta chưa từng có nghe nói danh tiếng Lôi Đình tộc, Thiên Khí tộc hoặc là Thủy Tộc, Ám Diệt tộc!

Trần Kim Ngọc im lặng, qua một hồi lâu mới nói:

- Kỳ thật lão phu ở mấy vạn năm trước đã có ý nghĩ như vậy, chẳng qua là một mực không muốn tin tưởng! Tứ đại tộc ta cường đại cỡ nào, như thế nào sẽ bị diệt tộc! Làm sao có thể!

Lâm Lạc an ủi:

- Tiền bối, có lẽ không có bi quan như vậy. Ít nhất ta đây là Lôi Đình tộc nhân còn sống, nói không chừng còn có rất nhiều hậu nhân Tứ đại tộc may mắn còn sống sót xuống dưới, chẳng qua là ghi chép về Tứ đại tộc đều biến mất trong lịch sử dài dòng buồn chán!

Hắn tin tưởng đối phương sẽ không cầm thân phận Lôi Đình tộc lừa gạt hắn, bất quá hắn có phải cái gọi là Lôi Đình tộc nhân hay không cũng không có cái gì, hắn là Lâm Lạc, cháu trai Lâm Hành Nam, điểm này sẽ không bởi vì bất cứ chuyện gì mà thay đổi!

Trần Kim Ngọc lại không có được bất luận cái an ủi gì, đối với hắn mà nói, nếu như một chủng tộc đã mất đi lịch sử, như vậy cho dù có hậu duệ bảo tồn xuống lại có ý nghĩa gì? Nhìn Lâm Lạc, hắn lộ ra vẻ làm khó nói:

- Tiểu tử, ta biết rõ cái này có chút ép buộc, bất quá ta hy vọng ngươi có thể đi điều tra nguyên nhân Tứ đại tộc biến mất!

Nếu như Tứ đại tộc là bị một cổ lực lượng cường đại khác diệt sạch mà nói, dùng thực lực trước mắt của Lâm Lạc, ở trước mặt cổ lực lượng này căn bản chính là muối bỏ biển, trong nháy mắt hồi phi yên diệt!

Cái này đã qua mười mấy vạn năm trước rồi, dù cho Thích Biến cảnh cường giả cũng chết hết hơn 100 lần! Lúc trước lực lượng diệt sạch Tứ đại tộc cũng khả năng bị thế lực khác tiêu diệt, thế sự xoay vần, có chút lịch sử là không cách nào tìm hiểu!

Hoặc là, Tứ đại tộc tự nhiên suy sụp, nào có gia tộc gì, quốc gia nào có thể trường tồn không suy mười mấy vạn năm? Tất nhiên là trừ quốc gia của cái gọi là Chân Thần bất tử bất diệt gì đó.

Lâm Lạc suy nghĩ một chút nói:

- Nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ làm cho cái minh bạch!

Trần Kim Ngọc lộ ra một tia trấn an chi sắc, cũng không có hướng Lâm Lạc nói lời nói dõng dạc gì, hắn tin tưởng nếu Lâm Lạc điều tra biết rõ Tứ đại tộc năm đó huy hoàng, chắc chắn dùng thân là Tứ đại tộc mà tự hào.

Hắn vẫy tay, một cái giới chỉ phong cách cổ xưa lập tức hiển hiện ở trước người Lâm Lạc:

- Trong cái nạp linh giới này có chút ít tài liệu cùng đan dược, là ban thưởng ngươi nên được! Vốn không nên toàn bộ cho ngươi, nhưng đại trận nơi đây sắp tiêu diệt, lão phu cũng triệt để biến mất, đồ vật bên trong giữ lại cũng là lãng phí! Huống hồ, Tứ đại tộc khả năng cũng chỉ có ngươi một cái hậu duệ, do ngươi kế thừa cũng là nên phải!

Cái này Lâm Lạc liền không khách khí, đem giới chỉ tiếp được. Nạp linh giới hẳn là Không Gian Dung Khí, hắn nghe Lâm Không Vũ đã từng nói qua cái đồ chơi này trân quý, lúc này gật gật đầu nói:

- Tiền bối, ngươi còn có bao nhiêu thời gian?

- Nhiều lắm là một hai năm a!

Trần Kim Ngọc lộ ra có chút đìu hiu:

- Đợi sau khi thí luyện lần này chấm dứt, nơi đây sẽ vĩnh viễn đóng cửa, tiêu tán trong hư không vô tận! Lão phu sống tạm nhiều năm như vậy, cũng nên đi gặp các vị liệt tổ liệt tông rồi!

- Ngươi tuy thực lực hơi yếu, nhưng thân có tiềm lực mà lão phu cũng không thể giải thích vì sao! Long Tiên Đan kia người bình thường một năm chỉ có thể ăn một viên, mới có thể đem dược lực hoàn toàn hấp thu, nhưng ngươi ngắn ngủn trong vòng vài ngày liền luyện hóa hấp thu hoàn toàn! Nếu như Tứ đại tộc ta thực sự lọt vào bất hạnh, ngươi chính là người có thể quật khởi! Người trẻ tuổi, hảo hảo bảo vệ mình! Lúc muốn ly khai, liền theo đường cũ phản hồi!

Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, Lâm Lạc chợt cảm thấy toàn thân run lên, thời điểm phục hồi tinh thần lại, đã về tới trong thạch thất nguyên lai.

- Tiền bối! Tiền bối!

Lâm Lạc kêu vài tiếng, nhưng thanh âm của Trần Kim Ngọc cũng không có vang lên.

Lâm Lạc thở dài, đem nạp linh giới mang trên ngón tay, thần thức tiến vào trong đó, ở bên trên pháp trận in xuống ấn ký của mình, lập tức đã lấy được quyền khống chế đối với cái không gian pháp khí này.

Không gian bên trong chiếc nhẫn kia đại khái chỉ lớn nhỏ bằng một gian nhà trệt, nhưng chỉ có không đến một phần tư địa phương mới để các loại tài liệu, dùng tri thức luyện khí thô thiển trước mắt của hắn, cũng có thể phân được đi ra, những tài liệu kia đều là dùng cho luyện khí.

Thiên Khí tộc, hẳn cái tộc này đều là luyện khí?

Nhưng hiện tại Trần Kim Ngọc đã không để ý tới hắn, Lâm Lạc muốn hỏi cũng không có chỗ hỏi. Hắn tỉ mỉ tìm tòi một phen, phát hiện hai bình đan dược, trong đó một lọ là Tích Cốc đan, không sai biệt lắm có khoảng một nghìn hạt, một cái bình khác là Long Tiên Đan, cái này vô cùng ít, chỉ có tám hạt mà thôi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui