Hoành Tảo Hoang Vũ

Chiến lực không bằng sao, bọn họ ngay cả tiếp cận còn không được thì nói gì mở cửa đá, chuyện này làm sao nói nổi.

- Kẻ này có thể được chủ thần khí tàn thành hay không?

- Có nhiều khả năng!

Chín đại Thượng Thiên Thần nhíu mày, nếu như Lâm Lạc được chủ thần khí
tàn thành, vậy cơ hội cảm ngộ đại đạo của bọn họ sau này không còn, bọn
họ làm sao không căm phẫn.

- Yên lặng theo dõi kỳ biến!

...

Đây là thế giới nước!

Lâm Lạc đang đứng trong trung tâm của vòng xoáy, mà chung quanh hắn
chính là biển cả mênh mông, hoàn toàn nhìn không tới giới hạn.

Mà trong vòng xoáy này có một cái lệnh bài đang lơ lửng, toàn thân xanh
lam, bề ngoài của nó có hào quang sáng bóng hiện ra ngoài. Trên lệnh bài phủ kín phù văn huyền ảo, dường như tùy tiện hiện ra cũng làm cho thần
giới sụp đổ.

Chủ thần khí!

Chủ thần khí này đang ở trong trạng thái ngủ say, đối với Lâm Lạc xâm
lấn cũng không có phản ứng nào, nó là chủ thần khí vô chủ nhưng có được
đại uy năng của Cửu Tinh thần vương, một kích của nó đủ làm cho Lâm Lạc
thành tro buội.

- Đại phôi đản, ngươi muốn thu phục chủ thần khí này hay sao?

Sư Ánh Tuyết nhỏ giọng nói, dường như sợ nói lớn là chủ thần khi thức tỉnh.

Khó được nhìn thấy thời điểm tiểu nha đầu này kính sợ, Lâm Lạc vui đùa, nói:

- Thử xem đi!


- Tuy chí tôn thần khí có được đại đạo bổn nguyên, nhưng mà cũng không
chắc trấn áp được chủ thần khí đâu, chúng là thần khí được thiên địa
dưỡng dục!

Sư Ánh Tuyết thấp giọng nói ra, âm thanh thấp đến mức Lâm Lạc không nghe rõ.

- Ngươi mới vừa nói cái gì?

Lâm Lạc hỏi lại tiểu nha đầu.

- Bé gái nói đã đói bụng, chúng ta đi tìm tỷ tỷ ăn khuya đi.

Sư Ánh Tuyết lộ ra tươi cười nịnh nọt.

Lâm Lạc có thể khẳng định nàng vừa nói không phải câu này, nhưng mà mặc
kệ nàng nói ra là cái gì. Hắn xoa xoa đầu tiểu nha đầu, nói:

- Nếu tình huống không đúng thì chúng ta chạy đi.

Nếu chủ thần khí bộc phát uy năng thì đây chính là Cửu Tinh thần vương tức giận.

- Ừ!

Sư Ánh Tuyết liên tục gật đầu.

- Đại phôi đản ngươi yên tâm đi chết đi, bé gái sẽ bảo trọng bản thân!

Lâm Lạc nhún nhún vai, đem tử đỉnh tế ra ngoài.

Ông!

Trong quá trình tử đỉnh bay đi không ngừng phóng đại lên, lập tức còn lơn hơn cả lệnh bài.

- Ha ha, nếu thần khí càng lớn càng lợi hại thì đại phôi đản ngươi sẽ thắng thế!

Sư Ánh Tuyết vỗ tay cười nói.

Lâm Lạc bất động thanh sắc, lực chú ý của hắn đặt vào tử đỉnh.

Tử khí lưu chuyển!

Xoát xoát xoát, đột nhiên tử đỉnh bao phủ lệnh bài, miệng đỉnh như miệng thôn thiên cự thú.

Oanh!

Một cổ lực lượng đáng sợ truyền ra ngoài, lệnh bài này dường như tỉnh
lại, sóng biển chấn động mạnh mẽ, cho dù là một giọt nước cũng có thể
làm thần vương nhất tinh bị thương đấy!

Lâm Lạc vội vàng tránh né, xê dịch trong dòng nước, không dám để cho
giọt nước nào đụng vào người, nếu không thì thân thể nhỏ của hắn sẽ bị
đánh thành nát vụn.

Mà lúc này tử đỉnh đem lệnh bài kia nuốt vào, sau đó quay về thức hải của Lâm Lạc.

Sóng biển lặp tức yên lặng, nhưng mà thức hải của Lâm Lạc lúc này chấn động điên cuồng, hai kiện chủ thần khí đang đánh nhau!

Trước khi mặc kệ cấp bậc thần khí gì, chỉ cần đi vào tử đỉnh thì như cá
thịt trên thớt, làm gì có sóng gió nổi lên cơ chứ. Nhưng chủ thần khí là chủ thần khí, cho dù trong tình huống không kịp chuẩn bị vẫn có lực
chống cự như cũ, lúc này đang trùng kích khủng bố vào tử đỉnh.

Bành! Bành! Bành!


Mặt ngoài của tử đỉnh lúc này chấn động, giống như có chuột chạy dưới da bò vậy, làm cho vách của tử đỉnh hiện ra hình dáng cái lệnh bài.

Đối với tử đỉnh mà nói đây là trùng kích lớn.

Lâm Lạc tương liên với tử đỉnh, trùng kích tử đỉnh không khác gì trùng
kích Lâm Lạc cả! Chủ thần khí mỗi phát động phản công đối với Lâm Lạc mà nói chính là tra tấn thông khổ, va chạm đang sợ trong thức hải cơ hồ có thể khiến thức hải của hắn sụp đổ.

So sánh với nhau thì Hỏa Long Đạn tuy có công kích cấp thần vương nhưng quả thực ôn nhu như bàn tay nhỏ vuốt ve.

- Ah --

Lâm Lạc không nhịn được phát ra tiếng gào thống khổ, đây không phải là
đau đớn thân thể, mà so với đau đớn của thân thể còn mạnh hơn cả trăm
lần, nghìn lần, vạn lần!

Nếu không phải ý chí của hắn tôi luyện như sắt thép, như vậy qua mấy lần trùng kích thì hắn vạn kiếp bất phục!

Chủ thần khí là dễ dàng bị chinh phục như vậy sao?

Lâm Lạc lâm vào trạng thái chết giả, ý chí liên hệ cùng một chỗ với tử đỉnh trấn áp chủ thần khí kia.

Đây là tử chiến tới cùng!

Thành công như vậy Lâm Lạc sẽ có được một kiện chủ thần khí! Không thành thì thần hồn Lâm Lạc sẽ bị sụp đổ yên diệt.

Không có khái niệm thời gian, Lâm Lạc vẫn như người thực vật, đần độn u
mê, lúc này thần hồn đang chiến đấu thông khổ, không thua gì hắn chiến
tranh một hồi!

- Ai, thật sự là không còn tí sức lực nào.

Sư Ánh Tuyết ngáp.

- Tìm tỷ tỷ đại nhân đi chơi!

XÍU...UU!, Thân hình của nàng tiến vào dưỡng tâm hủ, Lâm Lạc thiết hạ cấm chế đối với nàng mà nói không có tác dụng gì cả.

- Bé gái, Lâm Lạc đâu rồi?

Chúng nữ đều là hỏi.

- Đại phôi đản đang thu phục chủ thần khí đấy, nhưng mà bé gái cũng thấy hắn không có thành công.

Sư Ánh Tuyết nhún nhún vai nói.

- Mẫu thân đại nhân của bé gái cũng không làm được, chủ thần khí vâng

chịu ý chí thiên địa mà sinh, không phải kẻ nào cũng có thể khuất phục
được đâu.

- Vậy phu quân có nguy hiểm gì hay không?

Chúng nữ đại kinh, nếu như thu phục chủ thần khí thất bại thì sẽ bị Cửu Tinh thần vương phản công a.

- Yên tâm đi, người tốt sống không lâu, người xấu sống ngàn năm, đại phôi đản hư hỏng như vậy không có khả năng chết sớm!

Sư Ánh Tuyết rất không cho là đúng nói ra.

Lâm Lạc tin tưởng nếu không có loại tiện nghi "Suy yếu kỳ" này thì với
thể lực cử tử đỉnh hiện giờ thì không thể nào ăn được chủ thần khí cả!
Mà chủ thần khí này chỉ cần phóng xuất ra một tia lực lượng cũng đủ làm
hắn hôi phi yên diệt!

Nhưng mà tiện nghi này bị hắn chiếm được.

Tuy tử đỉnh không có khôi phục tới trạng thái mạnh nhất ngày xưa, nhưng
mà sau khi tử đỉnh nuốt được chủ thần khí thì thì Lâm Lạc lần sau gặp
chủ thần khí cũng co thể ăn được!

Nhưng Lâm Lạc cũng phải thừa nhận được tấn công mãnh liệt của chủ thần
khí với hắn, không chống được là đi tới địa ngục ngay, mỗi một dây thần
kinh của hắn phải thừa nhận thống khổ kinh người. Nhưng mà càng kho chịu là thần kinh của hắn càng cứng cỏi thì ý chí như trải qua vô số chui
rèn sinh tử.

Hắn hoàn toàn không có quan niệm thời gian, dưới các loại thống khổ mạnh mẽ mà sững sừng bất khuất vượt qua.

Không biết bao lâu sau tử đỉnh rốt cục trấn áp được chủ thần khí này cũng truyền ra một ít tinh tức của chủ thần khí.

Loạn Vũ Lệnh!

Đây là tên của chủ thần khí này, đại biểu cho thiên địa tam thiên đại đạo, nắm được một trong năm trăm thủy đạo.

Nhưng tử đỉnh tuy trấn áp được chủ thần khí này nhưng căn bản không có khả năng hàng phục được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận