Đây chính là chiến trường giết chóc không có bất kỳ quy tắc nào khác,
còn có người nào sẽ đi nói lời nói tràng diện gì, giúp nhau nói một
tiếng "thỉnh", sau đó lại ra tay? Nếu là làm như vậy mà nói, không biết
đã bị người giết bao nhiêu lần!
Lâm Lạc ra quyền đón chào.
Bùm!
Một sóng xung kích mà mắt thường có thể thấy được từ chỗ hai người giao thủ phát ra, hướng về bốn phương tám hướng bức bắn đi, may mắn trong đấu võ trường này có cấm chế phòng ngự, nếu không kình khí tràn đi này cũng có thể phá hư đấu võ trường thành một đống bừa bộn !
Đây cũng phải, đấu võ trường mỗi ngày đều có nhiều trường chiến như vậy, nếu không có
cấm chế phòng ngự, kai không biết phải xây dựng mấy lần.
Hai người đồng thời lui về phía sau ba trượng, lẫn nhau nhìn đối phương, trên mặt dấu diếm một chút thanh sắc.
Âu Dương Cường giơ tay phải, hóa thành lợi trảo, nguyên bản cánh tay bình
thường rõ ràng biến thành xanh ngọc, quỷ dị nói không nên lời.
- Ngọc Điêu Thủ!
Cửu hoàng tử vỗ tay thở dài.
- Quả nhiên, người ở nơi này chiến đấu truy cầu đúng là thắng lợi, vừa ra tay chính là tuyệt chiêu, nhanh nhất đánh ngã địch nhân mới là trọng
yếu nhất, không nói bất luận sức tưởng tượng gì!
- Ngọc Điêu Thủ?
Tô Mị sợ hãi cả kinh, đây chính là một môn kỳ học, nghe nói chỉ cần bị
Ngọc Điêu Thủ làm bị thương, thân thể sẽ ngọc hóa, thậm chí có thể xảy
ra sinh hóa Ngọc thạch, rất là quỷ dị, là Thiên môn cực kỳ huyền ảo
trong Thổ hệ công pháp, vô cùng khó luyện, khi nào luyện thành thì uy
lực vô cùng!
Điền Phi Thành thì lộ ra một tia cười lạnh, e ngại
mặt mũi Tô Mị, tuy hắn không dám cho Âu Dương Cường hạ sát thủ, nhưng
nếu là "không cẩn thận" ngọc hóa bộ phận mấu chốt nào đó của Lâm Lạc,
làm cho hắn không cách nào làm nam nhân nữa, Lâm Lạc còn có thể trở
thành con rể Tô gia sao?
Đến lúc đó tùy tiện thỉnh cường giả gia tộc ra tay liền có thể đánh chết Lâm Lạc, rửa khuất nhục hắn ở nô lệ phường thị đã bị!
- Giết!
Âu Dương Cường hộc ra chữ thứ nhất, hai tay chém ra, bóng ngọc lập loè, hướng về Lâm Lạc loạn đả mà đi.
Tuy Lâm Lạc không biết đối phương dùng là công pháp gì, nhưng hắn đã có thể tu thành kỳ học như Băng Phách Hàn Thứ, thiên hạ to lớn, sao có thể
không có tuyệt học sánh vai? Hắn không dám chủ quan chút nào, lục hệ
công pháp vận chuyển, một quyền oanh ra, trên nắm tay chớp động lên dòng điện sí bạch!
- Ân!
Cửu hoàng tử lập tức lộ ra vẻ kinh
ngạc, Lôi điện chi lực? Một võ giả sao có thể vận dụng lôi điện chi lực, đây chính là lực lượng đặc biệt thuộc về thiên địa, đại biểu cho Thiên
phạt, há có thể cho người sử dụng?
Bùm!
Lâm Lạc lục hệ
công pháp cùng chuyển, hơn nữa Chiến Thiên Quyết tăng phúc, chiến lực
gần so với Giác Vi Cảnh Đại Viên Mãn, mặc dù đối phương ở trên cảnh giới so với hắn cao hơn, nhưng vẹn vẹn chỉ có Giác Vi thất trọng thiên, trái lại bị hắn áp chế!
Âu Dương Cường lập tức bị Lâm Lạc một quyền
oanh lui, trên người còn quấn quanh lấy dòng điện sí bạch, làm cho toàn
thân hắn run rẩy liên tục!
Lúc này chỉ cần Lâm Lạc thừa cơ công
kích, bởi vì đã bị lôi điện chi lực tê dại, Âu Dương Cường căn bản không có sức hoàn thủ, tuyệt đối là bị Lâm Lạc tùy ý đánh!
Pằng…
Âu Dương Cường nặng nề ngã trên mặt đất, chấn đắc hắn mãnh liệt phun ra
một ngụm máu tươi, trong không khí tạo thành một đạo máu tươi thê lương!
Thất phẩm chiến tướng, cái này cơ hồ ý nghĩa cùng giai vô địch, nhưng rõ
ràng không phải một chiêu chi địch của Lâm Lạc? Chẳng những Điền Phi
Thành không ngờ, ngay cả Cửu hoàng tử cũng là mắt lộ ra dị sắc, tâm mời
chào Lâm Lạc càng cường liệt .
- Ngươi rất mạnh!
Thần sắc Âu Dương Cường lạnh lùng trèo lên, trong ánh mắt chiến ý càng đậm.
- Rốt cục gặp được một đối thủ đáng giá xem trọng!
Trước đó, hắn giống như một cái máy móc giết chóc, không có một tia tình cảm! Mà giờ khắc này chiến ý ngút trời, rốt cục thức tỉnh tôn nghiêm võ giả
của hắn, là vì truy cầu càng mạnh!
Hắn thét dài một tiếng, tiếng
gầm cuồn cuộn, khí thế rõ ràng một hồi tăng vọt, từ Giác Vi thất trọng
thiên tăng lên tới bát trọng thiên, cửu trọng thiên, thập trọng thiên!
Giác Vi Cảnh Đại Viên Mãn!
- Ta liền dùng toàn lực đả bại ngươi, dùng bày tỏ kính ý đối với ngươi!
Âu Dương Cường hét lớn một tiếng, lại lần nữa giết tới.
Bùm! Bùm! Bùm!
Lâm Lạc khởi quyền đánh trả, không dám có lưu dư lực chút nào, mỗi một quyền đều là toàn lực ứng phó!
Hai người chiến đấu không hề hoa xảo, chất phác tự nhiên, từng quyền đến
thịt, chỉ cần bị đánh trúng, kết cục tất nhiên là cuồng phun máu tươi!
Luận lực lượng, Giác Vi thập trọng thiên Âu Dương Cường khẳng định chiếm
thượng phong! Nhưng Lâm Lạc bởi vì có Lôi điện chi lực, nhưng lại đền bù một điểm lực lượng chênh lệch, mà ở trên thể chất, Lâm Lạc tu Thập Biến Kim Thân Quyết, đối phương cũng có một môn Thổ hệ công pháp cổ quái,
thân thể cứng rắn như ngọc thạch, chẳng hề thua kém Lâm Lạc chỗ nhiều
ít!
Trong thời gian ngắn, bọn họ cũng chia không ra thắng bại, đánh cho kịch liệt vô cùng.
Con ngươi Cửu hoàng tử không khỏi siết chặt, Lâm Lạc chỉ có cảnh giới Giác
Vi tam trọng thiên, nhưng có thể cùng Giác Vi thập trọng thiên cao thủ
đối chiến, thậm chí còn tu Lôi điện chi lực, người như vậy có thể được
hắn phò tá mà nói, sẽ trở thành cánh tay trái bờ vai phải của hắn, nếu
không. . .
- Lâm Lạc a Lâm Lạc, ngươi ngàn vạn lần đừng cho bổn
Hoàng tử thất vọng! Không thể được Hoàng tử sử dụng, vậy cũng chỉ có một đường hủy diệt!
Tuy Vạn Niên Hàn Ngọc Tâm đã hoàn toàn hóa thành mảnh vỡ, nhưng Lâm Lạc như cũ còn có sát khí lớn như Băng Phách Hàn
Thứ, loại lực phòng ngự siêu cường như Tử Đỉnh, nhưng hắn đều không có
tế ra, mà là dùng khối kiên thạch khó được như Âu Dương Cường đến ma
luyện phong mang của hắn.
Hai người đều là chiến đến phát cuồng,
tuyệt chiêu liên tục xuất hiện, mặc dù là Giác Vi Cảnh chiến đấu, nhưng
dù Thông Minh Cảnh cao thủ thấy được cũng động dung!
- Lại đến!
Âu Dương Cường rống to, trên tay lập tức nhiều hơn một Đại Quan Đao dài
hơn trượng, thân đao xanh đậm sắc, sáng loáng như nước. Hắn vung đao
chém ra, giống như một Thượng cổ Ma Tôn, sau lưng lượn lờ từng đạo hắc
khí, tạo thành một loại ảo ảnh như Lệ quỷ, đồng dạng khua tay múa Đao,
hung thần ác sát hướng Lâm Lạc cuồn cuộn đi.
- Thiên Ma Thập Bát Trảm!
Hắn kêu to.
- Đệ nhất trảm!
Hắn đem Đại Quan Đao giơ lên cao cao, nhắm ngay đầu Lâm Lạc chém xuống.
Bùm…
Lâm Lạc tế ra Tử Đỉnh, ngàn vạn tử khí rủ xuống, đem đao này ngăn cản
xuống, hắn thừa cơ chém ra một quyền, đem Âu Dương Cường sinh sinh đánh
bay.
Thân hình Âu Dương Cường rơi xuống đất, nhưng lại không tức giận chút nào, lại vung đao bổ tới.
- Đệ nhị trảm!
Hắn huy động Đại Quan Đao bổ tới, mà một đạo hắc sắc ảo ảnh cũng cùng thân
thể của hắn kết hợp chung một chỗ, trong nháy mắt khiến cho thân thể của hắn cấp tốc bành trướng, cơ nhục toàn thân nổi lên, mạch máu bay bổng,
giống như một con giun dài hẹp, chán ghét dị thường.
Nhưng lực lượng của Âu Dương Cường lại đề cao một mảng lớn!