Lâm Hành Nam đời này phỏng chừng cũng không có rời khỏi qua Bạch Dương trấn, đồng dạng không thể. Còn như Lâm Nguyệt Lộ, đồng dạng thực lực quá yếu, không có khả năng cùng cao thủ như vậy sinh ra quan hệ.
Chẳng lẽ, là phương diện ngoại công của hắn kia?
Ở trong ấn tượng của hắn, ngoại công chưa từng có xuất hiện qua, ngay cả tên gọi là gì cũng không biết, Lâm Hành Nam cho tới bây giờ chưa nói với hắn.
Bao Thức Lễ không có nói thẳng là ai, hiển nhiên là không muốn lộ ra bí ẩn, Lâm Lạc tự nhiên sẽ không truy vấn, có thể nói mà nói Bao Thức Lễ khẳng định đã nói. Ánh mắt của hắn ngưng tụ nói:
- Bao đại ca, ngươi sẽ không phải ở thời điểm ta vừa tiến vào Thiên Lạc sơn mạch đã tới chứ?
- Ha ha, đoán không sai, từ khi tám cái ngu xuẩn kia bắt đầu phục kích ngươi, ta liền ở bên cạnh nhìn xem !
Bao Thức Lễ vỗ vỗ vai Lâm Lạc:
- Sẽ không trách ta không có ra tay chứ?
Lâm Lạc mỉm cười, cử động này của Bao Thức Lễ đại khái là muốn ma lịch hắn thoáng cái, mà hắn xác thực cũng nhận được rèn luyện thật lớn, tinh thần chiếm được tăng lên to lớn. Cái này tương đương với Bao Thức Lễ áp trận cho hắn, âm thầm ẩn mình ba ngày, nếu không trực tiếp nhảy ra chụp chết bọn người Dịch Vọng Hoài vô cùng đơn giản!
Có thể làm cho một vị Linh cảnh (*Tiên cảnh) cường giả áp trận cho hắn nhiều ngày như vậy, cái này cũng đã là một loại đại ân tình !
Lâm Lạc cũng không phải là người không biết tốt xấu, vội vàng nói:
- Đa tạ Bao đại ca quan tâm!
- Mặt khác, lão tiểu tử họ Dịch kia sau này sẽ là đá mài đao của ngươi!
Bao Thức Lễ cười hắc hắc.
Lâm Lạc gật đầu, đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Bao Thức Lễ không có giết Dịch Vọng Hoài, cũng không phải là sợ Dịch gia phía sau hắn! Theo ngôn hành cử chỉ của Bao Thức Lễ mà xem, hẳn là một võ giả tán tu, cũng chính là hình thức võ giả mà các đại gia tộc không muốn nhìn qua nhất.
Thực lực thấp ngược lại không sao cả, trở mình không ra cái sóng gió gì, nhưng sau khi đạt tới Linh cảnh, vậy cơ hồ là tồn tại vô địch, cho dù Dịch gia đồng dạng có Linh cảnh cường giả tọa trấn thì thế nào, đại khái có thể ra tay đối với những người khác.
Tán tu võ giả vô câu vô thúc, muốn giết cứ giết, muốn đi thì đi, qua lại tự do, hoàn toàn có thể mài một đại gia tộc hao tổn đến diệt vong!
Bởi vậy, chỉ có Dịch gia kiêng kị Bao Thức Lễ, không có đạo lý trái lại!
Cho dù Bao Thức Lễ thực làm thịt Dịch Vọng Hoài thì như thế nào, cho dù Dịch gia biết là ai đã hạ thủ, chẳng lẽ còn thật có thể phái ra Lão tổ gia tộc đến đuổi giết hắn sao? Bị loại tán tu chí cường giả này làm thịt, cho dù cường như Dịch gia cũng nhắm mắt nhắm mũi làm ngơ.
- Bất quá, lão Bao chỉ ra tay một lần như vậy, ngươi cũng đừng từ đó về sau cho rằng có thể vô tư !
Bao Thức Lễ nghiêm nét mặt nói.
Đó là tự nhiên, siêu cấp cao thủ bực này lại há có thể làm bảo mẫu cho hắn, mỗi ngày không có chuyện gì thủ ở bên cạnh của hắn? Nếu như Lâm Lạc cho rằng sau lưng luôn luôn có người nhìn xem, có thể không chỗ nào cố kỵ, cái này đối với Lâm Lạc phát triển sẽ cực kỳ bất lợi.
Lâm Lạc gật đầu nói:
- Tiểu đệ tuyệt sẽ không ỷ vào danh đầu của đại ca làm càn!
Bao Thức Lễ cười ha ha nói:
- Vậy là tốt rồi! Bất quá, thực lực bây giờ của huynh đệ ngươi cũng chút thấp, đại ca liền đưa ngươi một cơ duyên!
Hán tử này tuy làm việc thô lỗ, nhưng lại bằng phẳng phóng đãng, thuộc về loại người nói một là một, nói hai là hai, hắn cư nhiên nói muốn đưa Lâm Lạc một hồi cơ duyên, Lâm Lạc cũng chỉ có phần tiếp nhận, nếu không ngược lại sẽ khiến cho hắn tức giận!
Lâm Lạc không nhịn được cười một tiếng nói:
- Không biết cái gọi là cơ duyên của đại ca là gì?
- Cơ duyên chỉ có ngươi mới có thể đạt được!
Bao Thức Lễ cất bình rượu nói.
- Đi theo ta!
Hắn vươn người đứng dậy, hai người lao nhanh xuống núi, cũng không để ý đến Dịch Vọng Hoài, thẳng hướng bắc mà đi.
Một chuyến này lại là bốn ngày, thậm chí đã ly khai Thiên Lạc sơn mạch, đi tới bên cạnh một cái hồ lớn.
- Xuống nước!
Bao Thức Lễ nói ra, một cái tung người trước nhảy vào trong hồ lớn, Lâm Lạc tự nhiên cũng theo sát phía sau.
Cái hồ này sâu vô cùng, địa phương sâu nhất đúng là giống như biển rộng, hoàn toàn nhìn không thấy đáy, chỉ có thể nhìn đến một mảnh đen kịt! Hai người một đường lặn xuống phía dưới mấy trăm trượng, nếu không phải bọn họ tu vi cao thâm, một hơi có thể nghẹn hơn mấy canh giờ, cái này thật đúng là không dám bơi sâu như vậy!
Nhưng mà, hồ bích đột nhiên hiện ra một cái động lớn, phảng phất như miệng của ác ma, có thể thôn phệ bất cứ vật gì đó!
Bao Thức Lễ hướng Lâm Lạc đánh thủ thế, bảo hắn bơi đi vào.
Cái bơi này thậm chí có hai ba canh giờ, nếu như lúc này quay đầu lại mà nói, Lâm Lạc tuyệt đối cũng bị sinh sinh ngộp thở mà chết! Hắn nhiều lắm là còn có thể lại kiên trì một nén hương thời gian.
Nhưng vào lúc này, phía trước đột nhiên hiện ra một vòng ánh sáng, tiếp theo càng ngày càng sáng, xôn xao, Lâm Lạc mãnh liệt nổi lên mặt nước, lập tức từng ngụm từng ngụm hô hấp lên. Cái thở gấp đủ khí này xong, hắn mới có cơ hội xem xét hoàn cảnh chung quanh.
Đây là một cái động rộng rãi to lớn dưới mặt đất, nhưng làm cho Lâm Lạc ngạc nhiên chính là, cái này phảng phất chính là một mảnh lôi điện chi khu, khắp nơi là từng tia chớp sí bạch tung vũ, phảng phất hàng tỉ ngân xà đang điên cuồng bay múa, khủng bố vô cùng!
- Huynh đệ, cái này sẽ là cơ duyên của ngươi, nhưng có thể có bao nhiêu thu hoạch, thì phải xem vận mệnh của ngươi !
Bao Thức Lễ đạp trên mặt nước, hàng tỉ ngân xà tung vũ nhưng lại không có một đạo nào có thể tiếp cận hắn, giống như hướng hắn biểu đạt kính sợ.
Lâm Lạc gật gật đầu, hiển nhiên đối phương biết rõ hắn có được tia chớp chi lực, mà cái địa phương này tràn ngập tia chớp, sẽ vô cùng hữu ích đối với hắn!
- Huynh đệ, đại ca còn có chuyện quan trọng, đi trước một bước, kế tiếp đều xem chính ngươi ! Nhớ kỹ, tiến thủ chi tâm tuy trọng yếu, nhưng mà phải làm theo khả năng!
Bao Thức Lễ nghiêm nghị nói ra.
- Đa tạ đại ca, sau này lại đoàn tụ!
Lâm Lạc cũng không phải người lề mề, lúc này hướng đối phương chắp tay.
Bao Thức Lễ gật gật đầu, thân hình lóe lên, đã là gia nhập trong nước, cứ như vậy nháy mắt công phu liền biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Lạc hít và một hơi thật sâu, từ trong nước bò lên đi ra, nếu không phải một đường lặn mà đến, mặc cho ai cũng cho rằng đây chỉ là một cái ao nhỏ.
Loảng xoảng!
Tia chớp đại tác, ngân xà tung hoành, hiển thị rõ thiên địa oai!
Hình bớt tia chớp ở mắt cá chân của Lâm Lạc phảng phất cảm ứng được, tựa như có sinh mệnh, đúng là phát ra một cổ nhiệt lưu, làm cho Lâm Lạc cũng cảm thấy như bị phỏng! Nhưng tia chớp phụ cận đều bị hấp thụ đi qua, hình thành lực lượng bản thân của Lâm Lạc, nhanh chóng nâng cao lôi điện công pháp của hắn.