Vi đại thiếu? Ở bên trong người quen biế của bọn hắn, họ Vi lại làm được đại thiếu, chỉ sợ cũng chỉ có Vi Cẩm Hoa đi à nha! Cũng chỉ có hắn vị Vân Lôi tông thiếu tông chủ này mới có tai mắt ở các nơi như vậy, nắm giữ hướng đi của mấy người Lâm Lạc.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết cũng phải là bọn người Lâm Lạc không có tận lực che dấu tung tích, nếu không muốn giám thị hành tung một vị Linh Cảnh chí cường giả cơ hồ là chuyện không thể nào.
- Chủ nhân đã tương mời, cái kia liền đi quấy rầy một phen a!
Lâm Lạc nghĩ nghĩ liền tiếp nhận lời mời này.
Mọi người theo gã sai vặt kia một đường xuyên qua ngõ hẻm, rất nhanh liền đi tới một khu nhà cấp cao, sau khi tiến vào đại môn, chỉ thấy một đại viện trồng đầy hoa tươi dị thảo, mùi thơm xông vào mũi, rất có loại phong vị đại nhân vật ẩn thân phố phường nhộn nhịp.
- Lâm huynh, rốt cục có thể mời các ngươi đến rồi!
Vi Cẩm Hoa cười ha ha, từ trong đại sảnh ra đón, hướng mọi người chắp tay vấn an.
Lâm Lạc chỉ biết là hắn ở tứ đình, nhưng đến tột cùng ở đâu lại không rõ ràng lắm, cũng không ý tới nhà làm khách, không nghĩ tới lại trùng hợp như vậy, rõ ràng một đầu liền tự mình đụng phải đi lên.
Bất quá, mấy người bọn họ vừa mới vào thành, Vi Cẩm Hoa liền biết, hiển nhiên là đối với hành tung của bọn hắn tiến hành chú ý mật thiết. Nếu như không có mục đích đặc thù, ai có thể ăn no rỗi việc làm chuyện như vậy?
Nghĩ tới đây, Lâm Lạc không khỏi nổi lên lòng cảnh giác, cùng Vi Cẩm Hoa không nhẹ không nặng bắt đầu nói chuyện phiếm.
- Mấy vị, có hứng thú thưởng thức cất chứa của ta thoáng một phát hay không?
Trên mặt Vi Cẩm Hoa hiện lên dáng tươi cười yêu dị, có loại cảm giác giống như làm cho người ta thiêu thân lao đầu vào lửa.
Thằng này được xưng mỹ nữ giám định và thưởng thức gia, chứng kiến một nữ tử vào pháp nhãn sẽ dùng ngọc thạch làm tượng vĩnh viễn trân tàng, khẩu vị thập phần đặc biệt.
Tô Mị cảm thấy hứng thú, càng là có lòng hiếu thắng, muốn xem mỹ nữ Vi Cẩm Hoa cất chứa có vượt qua nàng hay không, lúc này giựt giây lấy mọi người đi đánh giá.
Bọn hắn đi tới một tòa mật thất cất chứa, vừa dài vừa rộng, trên trần nhà treo lấy vô số Minh Châu tản ra ánh sáng nhu hòa, đem gian phòng này chiếu lên sáng tỏ.
Vi Cẩm Hoa cũng không có khoa trương, hắn cất chứa tuyệt đối là đại thủ bút, trong này ít nhất bày biện mấy ngàn ngọc tượng mỹ nữ, mỗi người rất sống động, phảng phất giống như người thật. Hơn nữa, nhân vật là ngọc tượng điêu khắc, nhưng mặc trên người lại là quần áo chân chính, để cho cảm giác chân thật càng thêm mãnh liệt.
Cũng không biết hắn dùng tài liệu gì, bộ dáng những mỹ nữ này thật sự quá chân thực rồi, đồng tử màu đen, cặp môi đỏ mọng giống như Liệt Diễm, tóc dài như thác nước, đều bị tinh điêu tế trác, cái này không biết phải tiêu tốn bao nhiêu công phu mới có thể làm ra đến!
Khó trách hắn cũng bị lão tử mắng không làm việc đàng hoàng, yêu thích như vậy là quá hao tổn tinh lực!
- Ồ, đây không phải Linh Tuyền sao?
Hạ Mộng Như chỉ chỉ một ngọc tượng tới gần bên ngoài.
Tất cả mọi người vây đi qua, chỉ thấy ngọc tượng vị Linh Tuyền chiêu bài Quần Phương Lâu này quả nhiên giống như đúc! Các pho tượng khác bọn người Lâm Lạc không biết, chỉ có thể cảm thán chạm trổ tinh tế tỉ mỉ, nhưng lúc chứng kiến pho tượng Linh Tuyền, cảm giác của bọn hắn là Vi Cẩm Hoa quả nhiên có thiên phú thần kỳ, cái điêu khắc này cũng quá giống rồi, căn bản nhìn không ra khác biệt mảy may.
Đường Điềm không kiêng kỵ gì, thò tay đi lên sờ, không khỏi cười nói:
- Ồ, làn da còn rất non đấy!
Lời vừa nói ra, chúng nữ đều hết sức kỳ quái, cũng đưa tay ra sờ tới, chỉ cảm thấy pho tượng kia thực sự giống như da thịt nhân loại tràn đầy co dãn, nếu không phải là Linh Tuyền không hề có sinh khí, các nàng đều cho rằng là bản thân nàng rồi!
Nhưng ánh mắt của Lâm Lạc lại âm lãnh xuống, đi đến trước BA~ thoáng một phát, đem một ngón tay của pho tượng Linh Tuyền tách xuống, chỉ thấy trong ngón tay thậm chí có một đoạn xương cốt!
Lập tức, sắc mặt lục nữ đồng loạt biến sắc, đột nhiên nghĩ tới một khả năng!
- Đây không phải tượng, mà là Linh Tuyền thật sự?
Lăng Kinh Hồng lạnh lùng nhìn về phía Vi Cẩm Hoa, trong ánh mắt sát khí ẩn động.
- Không tệ! Không tệ! Ta còn đang suy nghĩ lúc nào các ngươi mới có thể phát hiện!
Vi Cẩm Hoa vỗ tay cười nói, nhưng người cũng đã xa xa đứng ở bên ngoài cửa vào, chỉ nghe cắn cắn cắn… cơ quan nổ lớn, tất cả pho tượng trong phòng đều nhanh chóng thu vào dưới nền đất, toàn bộ thất cất chứa lập tức biến thành một mảnh không không đãng đãng.
- Ngươi như thế nào ác độc như vậy!
Ninh Kiều Nguyệt trách cứ nói.
- Chẳng lẽ ngươi không biết là như vậy mới có thể vĩnh viễn bảo tồn sao?
Vi Cẩm Hoa dùng một loại ánh mắt thưởng thức nhìn Ninh Kiều Nguyệt.
- Dù cho Linh Cảnh cường giả có thể sống trên ngàn năm vạn năm, nhưng cuối cùng có một ngày có thể hồng nhan già đi! Mà ta đem bọn ngươi làm thành tượng, lại có thể trăm triệu năm vĩnh viễn bảo tồn, để cho đời sau cũng có thể thưởng thức được vẻ đẹp của các ngươi, chẳng lẽ không phải ca ngợi tốt nhất đối với vẻ đẹp của các ngươi sao?
- Đồ điên !
Lữ Nguyệt Đồng trực tiếp tế ra cả Đại Khảm Đao, đối với loại điên này không có gì đáng nói, trực tiếp làm thịt !
Lâm Lạc lãnh đạm nói:
- Ngươi đại khái ở lần thứ nhất nhìn thấy chúng ta liền động ý niệm trong đầu, chẳng qua là lúc đó bên người không có thủ hạ, mới nhịn không có ra tay đi?
- Không sai!
Vi Cẩm Hoa cũng không giấu diếm.
- Những ngày này, ta một mực sai người giám thị hành tung của các ngươi, một mặt triệu tập cao thủ tới. Bất quá... hai tháng trước, các ngươi đột nhiên từ trong giám thị của ta biến mất, ta còn tưởng rằng bị các ngươi nhìn ra điều gì, làm hại ta lo lắng rất lâu!
Trong lúc kia đúng là bọn người Lâm Lạc bị cuốn vào Thần Chi thí luyện tràng, cái này căn bản không phải phàm nhân hạ giới có thể dò xét được, bởi vậy Vi Cẩm Hoa tự nhiên đã mất đi nắm giữ đối với hành tung của bọn hắn, thẳng đến hơn mười ngày sau bọn hắn mới xuất hiện.
- Các vị mỹ nhân, ta nhất định sẽ đem một mặt xinh đẹp nhất của bọn ngươi bày ra!
Vi Cẩm Hoa lộ ra một loại si mê bệnh trạng, ánh mắt ở trên người chúng nữ Tô Mị đảo qua, cuồng nhiệt vô cùng.
XÍU...UU!! XÍU...UU!! XÍU...UU!!
Vài đạo thân hình xuất hiện, hướng về bọn người Lâm Lạc cuồng quyển mà đi.
Vi Cẩm Hoa muốn đem chúng nữ làm thành tượng muôn đời trường tồn, như vậy khẳng định không thể đánh các nàng thiếu cánh tay gãy chân, mà là muốn hoàn hoàn chỉnh chỉnh bắt giữ xuống, dùng độc môn kỹ pháp của hắn sinh sinh tố thành pho tượng!
Muốn đuổi giết một Linh Cảnh võ giả phải cao hơn hai ba tiểu cảnh giới mới có thể làm được, muốn nguyên vẹn bắt giữ xuống, ít nhất cũng phải cao hơn một đại cảnh giới! Bởi vậy, sau khi Vi Cẩm Hoa một lần nữa nắm giữ đến hành tung của bọn người Lâm Lạc, liền lập tức bắt đầu triệu tập cao thủ bước thứ ba trong tông, dùng Huyền Linh đối với Huyễn Linh, Không Linh, cái kia tự nhiên là dễ như trở bàn tay!