Hảo tên tiểu tử ngươi, xem lão nương không "xách" chết ngươi!
Luận chiến lực, nàng xa xa không phải đối thủ của Lâm Lạc, nhưng ở trên giường nàng lại là thiên phú dị bẩm. Diệu dụng của Cửu Khúc Thập Bát Loan, chính là danh khí tuyệt đối, Cát gia phụ tử mỗi lần đặt ở trên người nàng bất quá hai ba cái liền đánh tơi bời, làm cho nàng nhiều lần chưa thỏa mãn dục vọng, sau khi xong việc còn muốn dựa vào chính mình "động thủ" giải quyết.
Nàng nuốt vào âm đan, nhưng kế tiếp nhưng có chút nhăn nhăn nhó nhó .
Dù sao nàng cũng không phải là dâm phụ, cùng Cát gia tiểu tử thông đồng cũng là bị đối phương mê gian bắt được tay cầm, không muốn đồng quy vu tận, muốn nàng ở một trước mặt nam nhân không nhận thức cởi áo nới dây lưng, thật đúng là có một vài phần thẹn thùng.
Nhưng Âm Dương đan chẳng những có thể dùng nâng cao tu vi, càng có hiệu quả xúc tiến tình dục, rất nhanh đôi mắt đẹp của nàng liền mê ly, má lúm đồng tiền hiện ra xuân sắc mê người, chỉ cảm thấy hai vú gay gắt, giữa hai chân lại một vùng ướt sũng.
Mặc dù thần trí thanh tỉnh, nhưng ở dưới sự kích thích của dục hỏa, Lạc thất nương nguyên bản còn chưa hạ quyết định liền tự nhiên thả ra, mang theo một tia thiếu nữ ngượng ngùng hướng Lâm Lạc ỷ ôi đi qua.
Lâm Lạc có dùng Song Tu Quả, lại luyện Đại Âm Dương Song Tu Công Pháp, cái dược vật thôi tình này đối với hắn cũng không tác dụng, nhưng đan dược đã uống vào, phải âm dương tương dung mới có thể tan ra dược lực.
Mặc dù đối với Lạc thất nương không có chút tình cảm nào đáng nói, nhưng nam nhân gặp được kích thích liền sẽ có phản ứng, một thân thể ôn hương nhuyễn ngọc quăng vào trong lòng, lại là một mỹ phụ thiên kiều bá mị, cái nào lại có thể thờ ơ?
Đã quyết định muốn "làm", vậy cần gì phải già mồm cãi láo?
Lâm Lạc cười cười, tay phải cầm lấy cái cằm của Lạc thất nương, thưởng thức thái độ xuân tình tràn lan mê ly của nàng.
- Lâm công tử… ta muốn!
Lạc thất nương cũng không có năng lực chống lại xuân dược, chỉ cảm thấy thân thể giống như hỏa thiêu, lại không làm hảo sự nói, nàng thực sự sẽ bạo thể mà chết, ý vị đem thân thể hướng tới trong lòng Lâm Lạc, tựa hồ muốn tan ra tiến trong thân thể của hắn.
Nàng khó khăn đè nén tình cảm mãnh liệt, hai tay bắt lấy váy của mình kéo xuống, xuy lạp, váy dài tính cả nội y trong đó đều bị cùng nhau kéo xuống, lộ ra thân thể đầy đặn ngạo nhân.
Thân thể thiếu nữ là trẻ trung, nhưng tràn đầy sức sống thanh xuân, mà thân thể mỹ phụ lại trước sau lồi lõm, đầy đặn mê người! Vô luận là ngọc phong, hay là chỗ thần bí đen nhánh, đều là Câu Hồn Đoạt Phách!
Thậm chí, Lâm Lạc có thể nhìn thấy xuân thủy không ngừng xuôi theo bắp đùi của nàng chảy ra, đem cỏ thơm hắc sắc ướt đẫm.
Lâm Lạc cũng không khỏi dục hỏa bùng cháy, thuần túy đối với nữ nhân chín mọng này nổi lên nhục dục mãnh liệt, đem nàng dán trên vách tường, hai tay đặt ở trên đầu v* đầy đặn ngạo nghễ ưỡn lên của nàng, dùng sức xoa nắn, làm cho hai đại bạch thỏ ở dưới tay của hắn không ngừng biến hình.
- Cho vào… mau cho vào!
Lạc thất nương hừ hừ nói, hai tay chủ động tuột vào quần Lâm Lạc, thân thể đang mãnh liệt khao khát bổ khuyết vô cùng hư không.
- Ê a ~~
Lâm Lạc kêu một tiếng, nguyên lai tiểu huynh đệ đã lọt vào bên trong ngọc chưởng của đối phương, ở đối phương vuốt vuốt lập tức ngẩng đầu, hung ác nhảy dựng. Hắn cũng nhịn không được nữa, hai tay xuôi theo bộ ngực của Lạc thất nương hạ xuống, xẹt qua cái bụng bằng phẳng không một tí thịt thừa, nâng cặp mông của nàng lên, có chút tách hai cái đùi ngọc thon dài của nàng, thoáng nhắm một chút liền đâm tới.
Hai người đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn, lập tức đều là tình cảm mãnh liệt đại sinh, động tác bắt đầu kịch liệt, nhấc lên một tràng đại chiến.
Mặc dù Lạc thất nương có danh khí Cửu Khúc Thập Bát Loan, nhưng Lâm Lạc cũng là nếm qua Song Tu Quả, hơn nữa luyện Đại Âm Dương Song Tu Công Pháp, tuyệt không phải anh dũng bình thường! Mặc dù Âm Dương đan không thể để cho Lâm Lạc động tình, nhưng lại kéo dài trình độ chiến đấu dẻo dai của hắn thật lớn, đánh nhau kịch liệt một canh giờ, Lạc thất nương liền nhịn không được, nàng đã phi thăng mấy lần vân đỉnh, sảng khoái đến sắp mắt trắng dã.
- Lâm công tử, tha thiếp thân a, thiếp thân muốn chết!
Nàng ở lần thứ bảy hay là lần thứ tám phát tiết gì đó cầu xin tha thứ, mặc dù lần đầu tiên trong đời ở nam nữ giao hoan đạt tới đỉnh, nhưng lần một lần hai là sướng ngất trời, ba lần bốn lần vậy là đủ rồi, năm lần sáu lần ăn không tiêu, nhiều hơn nữa thật sự là muốn khoái lạc đến chết !
Nhưng Lâm Lạc lại xa xa còn chưa đầy đủ, như cũ ở đằng kia tung hoành ngang dọc, đại triển hùng phong.
- Lâm công tử, ngài đừng chỉ thấy lợi trước mắt a! Ngài không phải còn bắt một tù binh ư, thiếp thân một người thực sự ăn không tiêu!
Lạc thất nương nguyên bản còn lo lắng bởi vì Miêu Thư Dao tồn tại sẽ ảnh hưởng nàng đạt được chỗ tốt, nhưng hiện tại xem ra lại là cứu tinh của nàng!
Xác thực, nếu làm nàng chết rồi, cái này còn có chín mươi chín hạt Dương đan như thế nào luyện hóa? Lạc thất nương một người nhịn không được, Miêu Thư Dao cũng chưa chắc chịu được a!
Hắn tâm niệm vừa động, Miêu Thư Dao lập tức từ trong Tử Đỉnh thích phóng đi ra.
Ý thức của nữ nhân này còn dừng lại ở lúc trước, bỗng nhiên nhìn thấy một đôi nam nữ trần truồng đang làm chuyện tốt, lập tức vừa thẹn vừa giận trách mắng:
- Cẩu nam nữ vô sỉ thấp hèn!
Lâm Lạc đối với nàng không có nửa điểm hảo cảm, huống hồ nữ nhân này âm độc tàn nhẫn, thậm chí có lý do giết chết! Đã như vậy, vậy thì dùng một loại hình phạt khác tới a!
Hắn bứt ra ly khai thân thể của Lạc thất nương, mỹ phụ kia lập tức hóa thành một bãi bùn nhão trượt xuống mặt đất, không ngừng mà thở hổn hển, trên mặt tất cả đều là xuân sắc sau vui thích, mặc dù kiều diễm vô cùng, nhưng làn da lại như là mỹ ngọc sáng lên, hiển nhiên chiếm được ân sủng vô cùng!
Quả nhiên, không có ruộng xấu, chỉ có mệt chết trâu hay không!
Nhìn xem Lâm Lạc còn chưa thỏa mãn dục vọng nâng cao đại sát khí hướng nàng bức tới, Miêu Thư Dao không khỏi vừa sợ vừa giận, trách mắng:
- Ngươi muốn làm cái gì!
- Ngươi còn không biết sao?
Lâm Lạc cười lạnh, đối với nữ nhân này hắn không hề có ý thương tiếc.
- Ngươi mơ tưởng… a!
Nàng kinh hô một tiếng, nhưng đã bị Lâm Lạc đè ngã trên mặt đất, hai ba cái quần áo đã bị xé sạch, một vật cứng rắn không hề ngăn cản đâm vào thân thể non mềm của nàng. Nàng lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết tràn ngập sỉ nhục, nhưng căn bản vô lực phản kháng.
Mặc dù phá qua đau nhức đối với võ giả hoàn toàn như muỗi cắn, nhưng đau đến không phải thân thể, mà là tinh thần!
Vô cùng nhục nhã! Vô cùng nhục nhã!
Miêu Thư Dao cũng không phải người xem trinh tiết như mạng, ở dưới gia tộc an bài, nàng cũng có vị hôn phu cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt, tiếp qua vài năm sẽ gả đi, đồng dạng sẽ nằm ở dưới thân một nam nhân lạ lẫm.