Hoành Tảo Hoang Vũ

Nàng lúc này mới chú ý tới, mặc kệ là Tô Mị hay Lăng Kinh Hồng, Trữ
Kiều Nguyệt, Hạ Mộng Như chúng nữ, không ai là nàng có thể nhìn ra được
sâu cạn!

Này không phải là tu vi thấp đến không có, mà là cảnh
giới xa xa trên nàng! Mà bản thân nàng là Thích Biến cảnh, cảnh giới còn muốn trên nàng, vậy chỉ có một khả năng… Linh cảnh!

Trên đời này cũng không có nhiều kỳ ngộ như vậy, để những người này toàn bộ đề thăng tới Linh cảnh! Nói cách khác, Lâm Lạc có song tu thuật tuyệt đối là
thật, mới để nữ nhân bên người hắn đều hát vang tiến mạnh!

Lâu
Nguyệt Vũ không khỏi nội tâm thở dài, luận khuôn mặt đẹp nàng không kém
gì bọn người Tô Mị chút nào. Nguyên bản cũng có cơ hội trở thành nữ nhân của Lâm Lạc, chỉ là lúc đó lòng tự trọng của nàng quá mạnh mẽ, sau khi
chủ động hiến thân bị cự tuyệt, nàng tận lực cùng Lâm Lạc tách ra cự ly, bằng không hiện tại bản thân cũng có thể là Linh cảnh chí cường giả, mà không phải đau khổ khốn ở Thích Biến cảnh rồi!

Nhưng nước đổ khó hốt, bỏ lỡ đã bỏ lỡ, hiện tại nàng cùng Lâm Lạc chênh lệch càng lúc
càng lớn, để nàng ngay cả tư cách hiến thân cũng không có.

Không
đề cập tới cảm khái trong lòng của nàng, Trình Diễm thấy Tô Vận Phong cư nhiên bị một chưởng phách phi thì không khỏi hoảng hốt! Nàng cũng không tin tưởng Tô Vận Phong kém như thế, kia tất nhiên là lão gia hỏa này
không dám cùng Tô Mị là địch, cố ý giả vờ!

Đây là muốn đưa nàng đi tìm chết a!

Trình Diễm không khỏi xanh cả mặt, Tô Vận Phong là cậy vào lớn nhất của nàng. Nếu hắn vứt bỏ mà nói, nàng còn có đường sống sao? Nàng vốn không phải
là thiện nhân gì, Tô Mị cho người đánh tàn phế đệ đệ của nàng, hiện tại
lại nhìn chằm chằm nàng không tha, chỗ dựa vững chắc phía sau cũng từ bỏ nàng, để tâm tư của Trình Diễm ở trong nháy mắt nổi lên biến hóa thật
lớn.

Nàng không khỏi ác đảm sinh ra, nhưng trên mặt lại hiện ra vẻ thương cảm, quỳ xuống nói:

- Xin tiểu thư tha mạng!


Vừa nói, một bên bò sát tới Tô Mị.

- Tâm tính ác độc, làm hỏng nề nếp Tô Gia…

- Hắc!

Trình Diễm quỳ đến dưới chân Tô Mị, đột nhiên bạo khởi phát động, một chưởng
thẳng đến yết hầu của Tô Mị. Đây là cầm tặc tiên cầm Vương, chỉ cần bắt
Tô Gia tiểu thư, kia nàng cùng đệ đệ còn có một đường sinh cơ!

Nếu nam nhân trên giường đã vứt bỏ nàng, kia nàng cũng chỉ có dựa vào bản thân rồi!

Tô Vận Phong vừa vặn tỉnh lại, thấy một màn như vậy thì không khỏi tâm như tro nguội, Trình Diễm là chết chắc rồi!

Hắn cũng biết bản thân không phải giả bộ bất tỉnh, mà thực sự là bị ngạnh
sanh phách ngất xỉu đi! Tiểu thư dĩ nhiên là Linh cảnh chí cường giả,
này không khỏi làm hắn tâm như tro nguội, lại không có ý niệm chống lại, đây là cảnh giới cao áp chế tuyệt đối đối với cảnh giới thấp!

- Tự tìm tử lộ!

Tô Mị hừ nhẹ một tiếng, lĩnh vực lực phát động, một mảnh hỏa diễm quyển vũ, trong nháy mắt Trình Diễm kia đã biến thành tro bụi!

Thần… Thần linh hiện thế rồi!

Đại đa số người căn bản không biết Linh cảnh là như thế nào, lĩnh vực là
như thế nào, mắt thấy trong cơ thể Tô Mị cư nhiên có thể phát sinh hỏa
diễm, trực tiếp đốt người thành tro tẫn, không khỏi kính nể không gì
sánh được, đều quỳ xuống, biểu tình kinh sợ.

Tô Mị không khỏi đắc ý dào dạt, nàng thích nhất là được loại hư vinh này, ở Đông Châu thực
lực của nàng chỉ có thể lót đáy, nhưng trở lại Nam Châu không thể nghi

ngờ là tồn tại vô địch, tự nhiên để nàng tự kỷ rồi.

- Tiểu thư!

Tô Gia tộc nhân cũng đồng dạng quỳ gối, vẻ mặt không khỏi vui mừng. Tuy
rằng tuổi của mỗi người bọn họ đều lớn hơn Tô Mị, nhưng thứ nhất bối
phận của Tô Mị rất lớn, là tôn nữ của Tô Nghiễm Khai! Thứ hai bản thân
nàng cũng là Linh cảnh chí cường giả, ở thế giới thực lực xưng tôn này,
cái gì cũng không có lớn bằng quyền đầu cứng!

Bọn họ bái chính là cam tâm tình nguyện, bởi vì Tô Gia không chỉ có Tô Nghiễm Khai là Linh
cảnh lão tổ, hiện tại lại ra một cái Tô Mị, đủ cho Tô Gia ở mấy nghìn
năm kế tiếp trường thịnh không suy!

...

Tiểu thư, cô gia đã trở về!

Tin tức truyền ra, toàn bộ Tô Gia đều oanh động, giăng đèn kết hoa, hơn nữa vốn là thời kì lễ mừng năm mới, pháo hoa căn bản không cần chuẩn bị,
trực tiếp lấy ra đốt là được.

Ba lạp đùng ba, thanh âm này lớn đến nổi ngay cả cách Linh Sương Thành mấy chục dặm cũng có thể nghe được.

Tràng diện náo nhiệt cũng để hai thổ bao tử Lữ Nguyệt Đồng cùng Lạc Ngưng Vân kinh hỉ không ngớt, các nàng chưa từng có gặp qua tràng diện náo nhiệt
như vậy.

- Gia gia ta đâu?

Tô Mị muốn nhất chính là ở trước mặt Tô Nghiễm Khai khoe khoan một phen.

- Lão tổ đang bế quan!


Một gã Tô Gia tộc nhân Thích Biến cảnh vội vã cung kính trả lời, cẩn cẩn
dực dực, không dám ra một tiếng đại khí, đây là kính nể đối với cường
giả. Hơn nữa, cũng chỉ có Thích Biến cảnh mới có thể đi ở bên cạnh,
người khác còn không có tư cách này!

- Hì hì, ta đến giúp ngươi gọi Tô lão đầu đi ra!

Đường Điềm cười xấu xa, khí tức bản thân phóng xuất ra đến.

Lập tức, uy áp kinh khủng của Huyền Linh cảnh đỉnh phong bao phủ toàn bộ Tô Gia, mọi người ai cũng nơm nớp lo sợ, trong lòng phảng phất đè nặng một khối cự thạch, tùy thời có khả năng làm trái tim bạo tan!

- Vị cao thủ nào giá lâm, thứ lão phu không có từ xa tiếp đón, cần gì phải gây sự như vậy!

Thanh âm của Tô Nghiễm Khai vang lên, hưu một chút, hắn cũng từ một địa phương bay vụt nhập không.

- Nếu muốn đánh một trận, lão phu liều tương bồi!

- Gia gia…

Tô Mị hoan hô một tiếng, đồng dạng điện xạ nhập không, đánh về phía trong lòng Tô Nghiễm Khai.

- Mị nhi!

Tô Nghiễm Khai vừa mừng vừa sợ, nào dự đoán được này không phải cường địch đột kích, mà là tôn nữ bảo bối đã trở về! Nhưng hắn lập tức phát hiện,
Tô Mị cư nhiên là bản thân phi thân nhập không!

Phải biết rằng, chỉ có Linh cảnh chí cường giả mới có thể phi hành!

- Mị nhi, ngươi tiến vào Linh cảnh rồi?

Lão đầu chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, ngẫm lại hắn năm đó dùng năm trăm năm mới đi đến một bước này, Tô Mị mới bao lâu?

- Ha ha ha, gia gia, ta hiện tại là Huyền Linh cảnh, so với ngươi còn lợi hại hơn!

Tô Mị dào dạt đắc ý, khi còn bé luôn luôn được Tô Nghiễm Khai nói "nối
nghiệp không người" lắc đầu ai thán, nàng là phi thường "mang thù".


- Tốt tốt tốt!

Tô Nghiễm Khai tận tình cười to, hắn làm sao lưu ý cảnh giới của tôn nữ so với mình càng cao, còn hận không thể thấy nàng đã là cấp bậc Chủ linh
cảnh, ngày mai phi thăng Thần giới, vạn kiếp bất diệt!

Tổ tôn trở xuống mặt đất, mọi người gặp nhau, Tô Nghiễm Khai lập tức triệu người
mở tiệc rượu, cùng bọn người Lâm Lạc chè chén lên, một bên hỏi phong thổ Đông Châu, biết được trên Linh cảnh còn có Tinh vực, mà Lâm Lạc càng đã là Tinh Vương cấp, lão đầu không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.

- Ngươi tiểu tử này, quả nhiên không đơn giản, lão phu không có nhìn lầm ngươi!

Tô Nghiễm Khai không khỏi cảm khái hàng nghìn hàng vạn.

Lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Lạc, tu vi đối phương ở trong mắt hắn căn bản
không đáng nhắc tới, chỉ là bởi vì tiềm lực rất lớn, hơn nữa quá sủng ái tôn nữ, mới có thể cho Tô Mị cùng Lâm Lạc phát triển, bằng không dùng
gia thế của Lâm Lạc, đâu xứng đôi cùng Tô Gia thiên chi kiều nữ!

Nhưng sự thực chứng minh, ánh mắt của Tô Mị so với hắn còn muốn tốt hơn! Hôm
nay không chỉ Lâm Lạc đã tiến vào Tinh vực, Tô Mị cũng cái sau vượt cái
trước, vượt lên hắn một bậc.

- Gia gia, lần này chúng ta từ Đông
Châu mang về rất nhiều đan dược, ngươi cũng không nên nản lòng, tuy rằng đuổi kịp và vượt qua tôn nữ mỹ lệ thiên tài của ngươi là không có khả
năng, nhưng lão nhân gia nhất định cũng có thể tiến vào Tinh vực, cuối
cùng cùng nhau phi thăng Thần giới, Vĩnh Sinh bất diệt!

Tô Mị hiến vật quý lấy ra một bàn đan dược, có chút thậm chí còn từ trên bàn lăn xuống.

Tô Nghiễm Khai vội vã tiếp được, này mỗi một bình đan dược đều quan hệ tấn chức chi đạo của hắn, hủy một lọ hắn sẽ yêu thương chết mất!

Nam Châu không thể so với Đông Châu, không có Linh thạch, đan dược đáng
nói, linh khí loãng căn bản không có biện pháp để Linh cảnh võ giả tu
luyện!

Một đêm qua, Lâm Lạc cũng không có vội vã quay về Lâm gia, mà là đi Viêm Diễm tháp, nhìn tình huống của Hỏa Diễm cự nhân kia. Hắn
quên không được đại gia hỏa này nói qua sẽ ở sau trăm năm thoát khốn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận