Hoành Tảo Hoang Vũ

Bởi vì lúc ấy Lâm Lạc sử
dụng tên khác, bộ dáng khác, hơn nữa mấy ngày trước luôn làm bộ dáng của một kẻ ăn mềm cơm, làm người ta theo bản năng không thể đem hai người
liên lạc cùng nhau.

- Ác tặc!

Trong mắt Trần Nguyệt hiện lên một đạo ngân bạch sắc quang mang, Ngũ
Hành Thiểm Lôi Châu nhất thời lóe sáng quang hoa, uy lực bạo thăng lên
một cấp bậc!

Đây là nàng mạnh mẽ thúc động uy lực của thánh khí, ở trong khoảng thời
gian ngắn có thể khiến uy lực thánh khí tăng vọt, nhưng đối với nàng sẽ
thật hao tổn. Nhưng thần quả ở trong tay Lâm Lạc, bọn họ chỉ cần giết
Lâm Lạc thì có thể mang theo thần quả rời đi, không cần cùng Cửu Túc
Quái đánh sống đánh chết.

Hơn nữa diệu dụng ở chỗ hiện tại Cửu Túc Quái cũng không đem lực chú ý
đặt trên người bọn họ, điều này đã sáng tạo hoàn cảnh công kích tốt nhất cho bọn hắn.

Nói cách khác, tuy rằng Lâm Lạc cướp được thần quả, nhưng ở phương diện
khác thúc đẩy đám người Nghiêm Phi Dương liên thủ với Cửu Túc Quái,
khiến cho bản thân mình lâm vào tình cảnh nguy hiểm.

Phía trước bởi vì Nam Nhược Hoa đúng lúc xuất hiện, vô luận là Trần
Nguyệt hay Chu Thiếu Thành, Nghiêm Phi Dương đều không xuất ra thực lực
chân chính, nhưng tới lúc này cũng không thể tiếp tục che giấu!

- Kẻ phản tộc phải chết!

Chu Thiếu Thành lại phát khởi công kích, mà hắn cũng biết ở trước mặt
Lâm Lạc vốn có được không gian bí pháp bí thuật ám sát rất khó có hiệu
lực, trực tiếp phát khởi công kích ngay trước mặt.

Nhưng hắn cũng không chân chính buông tha thuật ám sát, mà cần thực hiện hư thành thực, tạm thời mê hoặc Lâm Lạc tiếp tục khởi xướng một kích

trí mạng!

Một thích khách giỏi có thể thất bại một trăm lần, một ngàn lần, nhưng chỉ cần một lần thành công đối thủ sẽ chết!

Lâm Lạc cười ha ha, nói:

- Ta vốn không thấy được!

Tâm niệm của hắn vừa động, ba loại thuộc tính bảo châu kim, hỏa, mộc
trong Ngũ Hành Thiểm Lôi Châu nhất thời trái lại bị hắn thao tác, quay
tròn hướng chỗ hắn bay đi. Ở phương diện lực lượng tam hệ này, hắn chẳng khác gì một đế vương tồn tại. Chỉ cần không cao hơn hắn một đại cảnh
giới, đều chạy không thoát vận mệnh bị hắn thao tác!

Đây cũng là lý do vì sao Hỏa Diễm Cự Nhân kiêng kỵ hắn, khi Lâm Lạc đột
phá đến Tinh Đế thì có thể dễ dàng nắm sinh tử của nó trong tay!

- Ah…

Trần Nguyệt kinh hô một tiếng, với khả năng khống khí của nàng đương
nhiên lập tức cảm ứng được thánh khí “làm phản”, nàng vội vàng khuếch
trương thần thức cùng Lâm Lạc tranh đoạt quyền khống chế đối với vương
binh.

Nhưng Lâm Lạc cũng không phải đang khống chế khí linh, mà trực tiếp
khống chế thân thể thánh khí, bản chất hoàn toàn khác nhau! Khí linh
chính là môi giới sai khiến thánh khí, thật giống như thân thể một võ
giả bị người khống chế, ý thức còn lại nhưng có tác dụng gì?

Lâm Lạc vẫy tay, ba viên bảo châu đối ứng đã bị hắn thu vào trong Tử
Đỉnh. Đáng tiếc, tuy rằng hắn là tổ huyết của Thiểm Điện tộc sống lại,
có thể trực tiếp hấp thu lôi điện lực, nhưng còn chưa thể thao tác ba
loại công pháp kim, hỏa, mộc tam hệ thành thục như thao tác lôi điện
lực.

Điều này cũng có thể nhìn ra được ban đầu thực lực của Nghiêm Chấn Kiền
tại Thần giới khẳng định không sánh bằng vị tổ tiên kia của Lâm gia!

Lâm Chấn Kiền là thiên thần gì đó, ở trên hắn chính là Thần Vương, cũng
nói lên tổ tiên của Lâm gia ít nhất phải đạt tới cấp bậc Thần Vương! Về
phần trên Thần Vương còn có cảnh giới cao hơn nữa hay không Lâm Lạc cũng không biết.

Trong khoảnh khắc hắn suy nghĩ có chút xuất thần.

Oanh!

Nghiêm Phi Dương bổ tới một chưởng, cùng hắn cứng đối cứng giao phong
một trận. Song phương ở trên lực lượng sai kém không bao nhiêu, hai
người đồng thời bị đẩy lui vài trượng. Nhưng Cửu Túc Quái lập tức nhào
tới, một chân đá qua, hướng ngay lưng Lâm Lạc.

Không gian thuấn di!

Lâm Lạc thay đổi không gian, xuất hiện ngay sau lưng Cửu Túc Quái, chỉ
xuất một quyền nặng nề oanh tới, oanh, đánh cho đầu quái vật kia lăn
vòng tại chỗ.

Ba! Ba! Ba!


Tinh Vương tứ đại tộc nhân cơ hội phát động công kích, mấy chục đạo kình lực giống như trời long đất lở hướng Lâm Lạc tuôn qua.

Thật sự là chán ghét!

Không gian phóng trục!

Hai tay Lâm Lạc liên tục điểm ra, từng đạo lực lượng kỳ dị lan tràn, kể
cả Cửu Túc Quái bên trong, mọi người thay nhau bị ném vào hư vô không
gian, xu thế liên thủ tấn công trong nháy mắt tiêu trừ. Ánh mắt của hắn
dần dần lãnh khốc, sát khí dần dần nảy sinh.

- Lâm huynh, xin hãy hạ thủ lưu tình!

Nam Nhược Hoa cố gắng lần cuối cùng kêu lên.

- Coi như ta gấp cho ngươi mặt mũi, ngươi cảm thấy được bọn hắn sẽ dừng tay sao?

Lâm Lạc lãnh đạm nói.

Tự nhiên sẽ không!

Thần Đạo Quả nằm trong tay Lâm Lạc, đây đã biến thành một tử cục, chỉ
cần Lâm Lạc không chịu giao ra thần quả cuộc chiến giữa song phương
không thể tránh được! Nàng cắn chặt răng, quyết định chủ ý, đột nhiên
phi thân ra chắn trước mặt Lâm Lạc, nói:

- Ngươi đi đi, ta giúp ngươi chống đỡ!

Nữ nhân này thật khờ ngốc tới mức khó hiểu, vì cái gọi là bảo tồn lực
lượng lại có thể nghĩ ra biện pháp như thế! Nhưng vấn đề là Lâm Lạc cũng không muốn đi, với trình độ của hắn trong công pháp không gian, nếu
muốn chạy còn ai chắn đỡ nổi?

- Nam tiên tử, ngươi nhất định muốn trở thành kẻ địch của chúng ta sao?

Sắc mặt Nghiêm Phi Dương thật khó xem, ở trong mắt bọn hắn Lâm Lạc đã
sớm thông đồng với Nam Nhược Hoa, gian phu dâm phụ cùng nhau ra trận
cũng không kỳ quái, nhưng hắn vẫn tồn tại một phần ảo tưởng đối với Nam
Nhược Hoa.

Trong lòng Nam Nhược Hoa cười khổ, nhưng biểu tình trên mặt cũng vô cùng kiên quyết, nói:


- Các ngươi muốn đối phó Lâm huynh, trước hết phải qua cửa ải của Nhược Hoa!

Lời ngầm của nàng chính là nếu các ngươi ngay cả ta cũng không thể đánh thắng, làm sao là đối thủ của Lâm Lạc?

Nhưng những người khác làm sao có thể lĩnh hội được khổ tâm của nàng, ba viên bảo châu của Trần Nguyệt bị Lâm Lạc cướp đi, trong lòng đang vô
cùng đau đớn, quát to một tiếng:

- Lâm Lạc, ngươi là một đại nam nhân mà chỉ biết rúc vào sau lưng nữ nhân sao?

Lâm Lạc không khỏi mỉm cười, ngẫm lại hắn thật sự có tiềm lực ăn mềm cơm.

Khi còn ở Nam Châu thì Lăng Kinh Hồng đã sớm đạt tới tu vi Nguyên Cảnh,
mà sau khi đến Đông Châu Lữ Nguyệt Đồng cũng từng thay hắn che chắn gió
mưa, mà Phong Sở Liên càng không cần phải nói, trước đó đạt tới Tinh
Hoàng tam trọng thiên, ở trong một đời tuổi trẻ tuyệt đối là nhân vật
cấp bá chủ!

Hiện giờ Phong Sở Liên chiếm được Thần Tửu trợ giúp đã thuận lợi tiến
lên Tinh Đế cảnh giới, đợi sau khi khuếch trương Tinh Hải hoàn thành,
với thiên phú thần thông của nàng phối hợp cùng sự cường đại của đế
binh, ngay cả Tinh Đế lâu năm cũng khó khả năng khinh thị được nàng.

Nhưng Lâm Lạc không cần nữ nhân che chắn trước mặt hắn, hắn có một trái tim kiêu ngạo, còn là chiến sĩ trời sinh!

- Hừ, Lâm Lạc này còn chưa cần nhờ nữ nhân bảo hộ!

Hắn lạnh lùng nói, ánh mắt đảo qua bốn viên bảo châu đang xoay quanh trên đỉnh đầu Trần Nguyệt, đây là mục tiêu kế tiếp của hắn.

- Ngao…

Cửu Túc Quái hét lớn một tiếng, nó mặc kệ hết thảy, Lâm Lạc chiếm thần quả của nó, nó nhất định phải đoạt lại.

Hỗn chiến phát sinh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận