Hoành Tảo Hoang Vũ

Triệu Ngọc Phi phất phất tay, tuy rằng tính tình nàng vô thường nhưng cũng biết buộc một thị vệ Chủ Linh cảnh ngăn cản hai Tinh Hoàng cảnh là chuyện không thể nào, bởi vậy nỗi tức giận cũng đổ lên trên hai Tinh
Hoàng kia.

- Tham kiến đại thánh mẫu!

Hai người kia đồng
thời chào, nhưng chỉ bái được một nửa liền đứng thẳng lên, ánh mắt nhìn
thẳng Triệu Ngọc Phi, toát ra dục vọng mãnh liệt.

Hai người này
chính là hai đại thánh tử còn lại của Âm Dương thánh giáo, nam tử dáng
người khôi ngô là đại thánh tử, tên là Thường Hiên, người gầy gò là tam
thánh tử Mao Tử Nguyên, bọn họ là cấp dưới trung thành của Triệu Ngọc
Phi.

Âm Dương thánh giáo mặc dù có mười mấy Tinh Hoàng, nhưng đạt tới Tinh Hoàng tam trọng thiên chỉ có một mình Triệu Ngọc Phi, bởi vậy
nàng mới có thể chiếm được thượng phong tuyệt đối trong cuộc tranh đấu
của chín thánh mẫu.

Nhưng đại thánh tử cùng tam thánh tử cũng
giúp đỡ rất nhiều, nếu không nàng tuyệt đối không hình thành được kết
quả chiếm cứ nửa giang sơn như bây giờ.

- Miễn đi!

Triệu
Ngọc Phi thản nhiên nói, hai người này đã sớm ỷ công kiêu ngạo từ lâu,
nhưng vì nàng cần có hai người hiệp trợ, mọi người xem như quan hệ hợp
tác, cũng không phải phụ thuộc chân chính.


- Đại sư mẫu, hai đồ
nhi đã nhiều năm không tới thăm ngài, nghe nói ngài gần đây sủng ái một
người họ Bạch, ngay người trong cung đều giết sạch rồi?

Đừng nhìn dáng vóc cường tráng của Thường Hiên như một đầu gấu lớn, nhưng nói
chuyện rất biết nhiễu nhiễu cong cong, rất có lòng dạ.

Kiền Trữ
Cung là hành cung của Triệu Ngọc Phi, cũng không phải nơi làm việc, hiện tại bọn hắn ở trong tổng đàn Âm Dương thánh giáo trong thành, cũng là
địa phương mà chín thánh mẫu thường xuyên chạm mặt.

Triệu Ngọc
Phi nhàn nhạt cười, không trả lời câu hỏi, luận địa vị nàng hơn xa hai
thánh tử, luận tu vi nàng là đệ nhất cao thủ trong giáo, tuy rằng cần
dựa vào hai người bọn họ nhưng tuyệt đối không cần hạ mình đi nhân
nhượng ai.

- Đại sư mẫu, Tử Nguyên đã lâu không thân cận ngài!

Người gầy gò tiến tới đưa tay phải nắm tay Triệu Ngọc Phi.

Hai người bọn họ vì sao trở thành tử trung của Triệu Ngọc Phi? Nguyên nhân
tự nhiên phi thường đơn giản, Triệu Ngọc Phi bố thí thân thể, đem hai
người bọn họ vạch tới.

Kỳ thật chuyện như vậy chín thánh mẫu ai
cũng làm qua, chỉ là mị lực đều kém hơn Triệu Ngọc Phi, mặc dù nàng khó
đạt tới cực lạc giữa nam nữ hoan ái, nhưng đều là vưu vật mà mỗi nam
nhân đều tha thiết ước mơ.

Dù sao Triệu Ngọc Phi đã sớm yêu mị từ lâu, căn bản cũng không e ngại có thêm vài nam sủng, chẳng qua mọi
người đều là Tinh Hoàng cấp, ở trên giường cũng không ai hút được nguyên khí của ai, chủ yếu chỉ là đánh hữu nghị chiến. t u n g h o a n h . c o m

Vốn Triệu Ngọc Phi chỉ hưởng thụ được cực đỉnh khi ở chung với Lâm Lạc, cả Thường Nguyên lẫn Mao Tử Nguyên chỉ thoáng chốc đã bại trận. Dù sao xuất thân trong ổ dâm dục, bọn hắn cũng không để ý
liên thủ xuất chiến, có thể kéo dài được chút thời gian chiến đấu xem
như có thể vãn hồi tôn nghiêm.

Nhưng bọn hắn cũng không dám luôn
pha trộn với Triệu Ngọc Phi, dù sao diệu dụng của đối phương bọn hắn
không đủ phúc khí hưởng dụng, đối với người của Âm Dương thánh giáo mà
nói tiết thân sẽ giảm nhiều sức khỏe, rất có khả năng bị rút lui tu vi.

Bởi vậy bọn hắn chỉ hai ba năm mới có thể cùng Triệu Ngọc Phi giải quyết hữu nghị.

Bọn hắn từ rất sớm đã nghe nói Triệu Ngọc Phi chuyên sủng một nam nhân,
ngay từ đầu hai người cũng không để trong lòng, chỉ cho rằng nam nhân
kia rất nhanh sẽ bị hút thành thây khô, nhưng trôi qua hơn nửa năm mà
tình huống vẫn như vậy, thật làm bọn hắn cảm thấy ghen tuông.

Hai người bình thường ở cách nhau rất xa, nhưng lại tìm tới lẫn nhau, muốn
cùng Triệu Ngọc Phi thi đấu hữu nghị, vỗ về dấm chua trong lòng mình.


Triệu Ngọc Phi cũng không phải trinh phụ gì, nguyên bản cũng không ngại phân
chút mưa móc cho hai người bọn họ, dù sao cộng lại cũng chỉ làm được nửa nén hương, nhưng lần này không biết vì sao đột nhiên nổi lên một trận
buồn nôn mãnh liệt, chỉ cảm thấy khuôn mặt hai người này đáng sợ, không
muốn để cho họ đụng vào, lúc này kéo bàn tay trở về.

Nàng là Tinh Hoàng tam trọng thiên, thực lực hoàn toàn nghiền áp hai người đối
phương, Mao Tử Nguyên nhất thời chụp hụt tay nàng.

- Đại sư mẫu, vài năm không gặp như thế nào lại biến thành căng thẳng như vậy?

Thường Hiên bước qua ôm eo Triệu Ngọc Phi.

- Bổn thánh mẫu có giáo vụ cần xử lý, các ngươi đi xuống trước!

Triệu Ngọc Phi vung tay lên, một cỗ kình lực đánh lui Thường Hiên, bộ dáng xử lý việc công.

Thường Hiên cùng Mao Tử Nguyên bị từ chối, trên mặt nhất thời hiện ra thần sắc tức giận.

Tuy rằng thực lực của bọn họ không thể so với Triệu Ngọc Phi, nhưng thân
phận đặc thù, vô luận đi nhờ vả thánh mẫu nào đều sẽ làm thế lực đối
phương trướng lớn, bởi vậy ngay cả Triệu Ngọc Phi cũng phải mở ra thân
thể với bọn họ, đổi lấy sự ủng hộ của bọn hắn.

Nhưng bây giờ đối phương lại trở mặt không nhận người sao?

Phải biết rằng chỉ cần bọn hắn thả ra tin tức, tám thánh mẫu khác người nào
cũng vô cùng vui vẻ cởi váy nhếch mông hoan nghênh bọn hắn! Tuy rằng
Triệu Ngọc Phi là vưu vật, nhưng ở trên giường vĩnh viễn chỉ có một tư
thế, hơn nữa không cho hôn môi sờ ngực, làm bọn họ khó tránh khỏi lưu
lại một chút oán khí.

Hơn nữa nguyên bản trong lòng mang theo lửa ghen, sắc mặt hai người đều thật khó xem.

- Đại thánh mẫu, ngươi đây là muốn đẩy chúng ta ra ngoài sao?

Thường Hiên lạnh lùng nói, mọi người cùng là Tinh Hoàng, tuy rằng trong tiểu
cảnh giới có chênh lệch, nhưng nếu thật đánh nhau cho dù Triệu Ngọc Phi
có thể oanh giết bọn hắn bản thân cũng phải trả cái giá thật lớn, mà

những thánh mẫu khác luôn nhìn chằm chằm sẽ bỏ qua cơ hội xoay người như vậy sao?

Cho nên Triệu Ngọc Phi tuyệt đối không khả năng ra tay, hai người bọn họ lại có sợ gì?

- Bổn thánh mẫu không rảnh cùng các ngươi vô nghĩa!

Triệu Ngọc Phi lạnh lùng nói.

Kỳ thật mặc dù Lâm Lạc ở trên giường khiến cho nàng thật thích, vốn với dã tâm cùng tự chế của nàng vẫn sẽ đem quyền lực đặt ở đệ nhất vị, cũng sẽ không thực sự bị Lâm Lạc hạn chế, ngày sau không phát sinh quan hệ với
nam nhân khác.

Vì kiên cố địa vị của nàng trong Âm Dương thánh
giáo, làm yên lòng hai thánh tử là việc nhất định! Triệu Ngọc Phi cũng
biết nếu hôm nay đem hai người này ném ra cửa, đối phương nhất định sẽ
phản chiến hướng tới thánh mẫu khác, nhưng đột nhiên trong bụng nàng lại có thêm một sinh mạng, tâm tình của nàng trong nháy mắt nổi lên biến
hóa nghiêng trời lệch đất, không còn nguyện để cho nam nhân khác tiến
vào thân thể của chính mình, việc này làm cho nàng cảm thấy ghê tởm!

Cho dù phải mất đi hai trợ thủ đắc lực, Triệu Ngọc Phi cũng không hối hận,
vốn nữ nhân mang thai xưa nay tính tình không bao giờ theo lẽ thường
phán đoán!

- Đại thánh mẫu, ngươi đừng nên hối hận!

Thường Hiên nghiêm mặt nói, nhưng ánh mắt vẫn tham lam quét nhìn lên người Triệu Ngọc Phi.

Tuy rằng thiên hạ mỹ nữ vô số, công phu trên giường lại tài giỏi, nhưng vưu vật như Triệu Ngọc Phi cũng không còn người thứ hai, làm cho hai người
cực kỳ luyến tiếc, càng cảm thấy hận thấu xương đối với nam nhân chuyên
sủng đã bắt cóc Triệu Ngọc Phi kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận