- Cút!
Tính cách Triệu Ngọc Phi quả quyết, vừa cự tuyệt song phương tất nhiên sẽ trở mặt thành thù, vậy thì cần gì tiếp tục khách khí?
- Tiện nhân vong ân bội nghĩa, chờ xem!
Hai người Thường Hiên đi ra thật xa mới bỏ lại một câu hăm dọa, dù sao
Triệu Ngọc Phi chính là Tinh Hoàng tam trọng thiên, thực lực rành rành
nơi đó!
Bọn họ là rống to ra tới, thanh âm chấn động cả tòa thành thị, đừng nói cấp bậc Tinh Vực, dù là người thường cũng có thể nghe
được thật rõ ràng.
Trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người đều biết đại thánh mẫu trở mặt cùng hai thánh tử!
Việc phân bố quyền lực Âm Dương thánh giáo tất nhiên cần tẩy bài lần nữa!
Trong cuộc tranh quyền đoạt thế, lực lượng Tinh Vương cấp là nội tình, nhưng
chân chính quyết định có thể ăn được bánh ngọt lớn nhỏ vẫn là chiến lực
cấp Tinh Hoàng. Triệu Ngọc Phi là Tinh Hoàng tam trọng thiên duy nhất,
tự nhiên vẫn là lực lượng cường đại trong giáo, nhưng hai thánh tử rời
đi, nàng tự nhiên không khả năng tiếp tục độc tài nửa giang sơn như
trước, mà thánh mẫu nào được hai thánh tử trợ giúp đều có thể đạt được
tư cách chống đỡ chân vạc cùng Triệu Ngọc Phi!
Đương nhiên, hai
thánh tử cũng có thể phân ra, thậm chí tự lập môn hộ, đem chín phương
cạnh tranh biến thành mười phương cạnh tranh, mười một phương cạnh
tranh, việc này không ai nói được chính xác.
Mưa gió nổi lên, thời tiết cần thay đổi!
Triệu Ngọc Phi hoàn toàn không có tâm tư đi tính toán việc này, mơ hồ quay về Kiền Trữ Cung, một lòng toàn bộ chăm chú lên tiểu sinh mạng mới hình
thành trong bụng.
Nàng hoàn toàn không thể đem nhi đồng xóa bỏ.
Võ giả Tiên Thiên cảnh muốn mang thai một hài tử là việc muôn vàn khó
khăn, huống chi là cấp bậc Tinh Vực, có thể tiến vào Tinh Vực lưu được
con nối dõi, lật khắp lịch sử Ngân Nguyệt Tinh có thể đếm được trên đầu
ngón tay!
Triệu Ngọc Phi luôn muốn mang thai con của Phương Văn
Kiệt nhưng không thành công, không nghĩ tới chỉ triền miên với Lâm Lạc
nửa năm thì lại có, làm cho nàng vừa mừng rỡ lại vừa lâm vào một quyết
định thật trọng đại.
Nàng cần hạ quyết tâm giết chết Lâm Lạc.
Tuy rằng Lâm Lạc mang đến khoái hoạt vô tận cho nàng, càng làm cho nàng
thấy được hi vọng đột phá Tinh Đế, nhưng chấp niệm của nàng không dễ
dàng sút giảm như vậy, vẫn hi vọng để Phương Văn Kiệt cưới nàng làm
chính thê!
Mà ở chung với Lâm Lạc thời gian càng dài, hình ảnh
Phương Văn Kiệt trong lòng nàng càng nhạt, nàng sợ hãi sẽ có một ngày
mình buông tha chấp niệm này!
Phải biết rằng đánh ngã tỷ tỷ, để
Phương Văn Kiệt cưới nàng làm chính thê cơ hồ là động lực trong sinh
mệnh của nàng, vì vậy nàng mới từ một đại tiểu thư của thánh địa Phương
gia cải danh đổi họ trở thành thánh mẫu của Âm Dương thánh giáo, nếu bỏ
qua mục tiêu đó, mấy vạn năm phấn đấu của nàng chẳng khác nào là uổng
phí, điều này nàng làm sao chịu nổi?
Bởi vậy Lâm Lạc phải chết!
Trong lúc nàng quay về Kiền Trữ Cung, Lâm Lạc đang nhắm mắt minh tưởng, ở
trong hiểm địa hắn tự nhiên không dám bế quan, chỉ đang suy tư huyền
diệu của bốn Cấm tự, mỗi lần đều có thể để cho hắn lấy được lợi ích thật lớn.
Đắm chìm bên trong thần đạo, hắn tự nhiên tản mát ra khí
tức tương hợp cùng đại đạo, điều này đối với võ giả mà nói là một loại
hấp dẫn trí mạng.
Triệu Ngọc Phi vốn nghĩ phải giết chết Lâm Lạc, trong lòng luôn rối rắm khó
thể bình an, khi nhìn thấy hắn tình cảm mãnh liệt chợt tuôn ra, trong
lòng lại nói đây tuyệt đối là một lần cuối cùng, cho hắn một lần khoái
hoạt cuối cùng, để cho hắn chết trong cực lạc, xem như không có lỗi với
hắn!
Nàng buông ra tâm tình, uyển chuyển cười, khí tức đẹp đẽ mê
người lập tức tăng vọt gấp mấy trăm lần, nhẹ nhàng cởi quần, giẫm những
bước chân uyển chuyển đi về hướng Lâm Lạc, mỗi khi đi một bước bộ ngực
run rẩy lên, hương thơm tươi diễm bức người.
Thân hình như rắn
nước di chuyển, mỗi bước như sinh hoa, một nét thoáng hiện đã giống như
đóa mẫu đơn nở rộ, chỉ chờ mong nam nhân cường thế xâm nhập vào.
Người ngoài xem Lâm Lạc đang sống trong ôn nhu hương, tuy rằng quyền hành của Triệu Ngọc Phi rất nặng, nhưng quan hệ tới lời đồn đãi về nàng đều được truyền lưu trong giáo, người nào cũng biết Triệu Ngọc Phi là vưu vật
thượng hạng, có thể chuyên hưởng vưu vật như vậy chẳng phải mỗi ngày đều vui lên trời?
Nhưng Lâm Lạc cũng có nỗi phiền riêng của hắn, tuy rằng hắn không chối bỏ Triệu Ngọc Phi ướt át mê người, nhưng dù sao đây không phải là mục đích chuyến xâm nhập này của hắn. Nhưng tân tân khổ
khổ hơn nửa năm vẫn chỉ có thể ở trên giường bán sức lực, làm Lâm Lạc vô cùng khó chịu.
Nhưng ngày hôm nay Triệu Ngọc Phi có chút bất
đồng, trong vẻ xinh đẹp mang theo một nét ôn nhu thoáng hiện, lại có một nét tuyệt quyết dứt khoát.
Lâm Lạc đối với sát khí vô cùng mẫn
cảm, hắn luôn biết Triệu Ngọc Phi muốn giết chết hắn, nhưng mỗi lần đều
không thể hình thành quyết tâm. Nhưng lần này đã khác hẳn, tuy rằng
không biết vì điều gì thúc đẩy nàng làm ra quyết định, nhưng đã trở nên
kiên quyết không thể dao động.
Muốn cho mình làm quỷ phong lưu sao?
Nhìn Triệu Ngọc Phi như đói như khát triền đi lên, Lâm Lạc không khỏi có cảm giác buồn cười, đây chẳng khác gì lúc ở Nam Châu khi cần xử quyết tội
phạm tử hình trước khi chết ban cho một bữa ăn ngon, đây chính là bữa
cơm chém đầu.
Triệu Ngọc Phi làm như vậy hiệu quả như nhau.
Nhưng đây nói không chừng chính là cơ hội tốt nhất!
Hai người triền miên cùng nhau, tình cảm mãnh liệt nháy mắt bốc cao, làm được sục sôi ngất trời.
- Ngươi muốn giết ta?
Lâm Lạc một “đòn nghiêm trọng” hung hăng đâm vào trong thân thể Triệu Ngọc
Phi thật sâu, làm vưu vật không tự chủ được cong người lên, phát ra
tiếng thét chói tai tràn ngập mãnh liệt.
- Vì sao phải hỏi, không chút lo âu chết đi không phải rất tốt?
Triệu Ngọc Phi ôm chặt đầu nam nhân, đem hắn vùi vào trong bộ ngực ngạo nhân
của mình. Biểu tình trên mặt nàng thật phức tạp, nhưng trong ánh mắt lại vô cùng kiên quyết, nàng đã hạ quyết tâm, tuyệt sẽ không có chút dao
động.
- Đáp ứng ta hai chuyện!
Lâm Lạc vẫn mãnh liệt tấn công, mồ hôi trên trán cuồn cuộn tuôn xuống, trong ánh mắt không hề có chút sợ hãi.
- Cái gì…
Triệu Ngọc Phi gần như thét lên chói tai, nàng lại đạt tới đỉnh khoái hoạt.
- Thứ nhất, sau này không được tiếp tục cho nam nhân khác chạm tới thân thể của ngươi!
Lâm Lạc vuốt ve bộ ngực tuyết trắng của nàng, trong lòn không thể không
thừa nhận đây là một vưu vật thượng hạng, để cho hắn có cảm giác mê muội khó dứt.
- Đáp…đáp ứng ngươi!
Triệu Ngọc Phi cắn lên cánh tay Lâm Lạc, để lại dấu răng thật sâu, xem như phát tiết tình cảm mãnh
liệt như lửa mà nàng phải nhớ kỹ giờ khắc này.
Kỳ thật cho dù Lâm Lạc không đưa ra yêu cầu này, nàng cũng sẽ không tiếp tục để nam nhân
khác chạm tới thân thể của chính mình, sinh mạng mới trong bụng làm cho
nàng có cảm giác sản sinh chán ghét mãnh liệt đối với nam nhân khác,
thậm chí cả Phương Văn Kiệt cũng làm cho nàng nảy sinh bài xích.
Lâm Lạc không khỏi kỳ quái, muốn cho dâm phụ thích đổi nam nhân như thay
quần áo này từ nay không cho nam nhân khác dính vào người lại đơn giản
như vậy?