Hoành Tảo Hoang Vũ

Bị Triệu Ngọc Phi đuổi giết
hắn còn có hi vọng chạy trốn, nhưng nếu như bị cuốn vào lôi kiếp vậy xác định chắc chắn phải chết, Thường Hiên chính là vết xe đổ!

Bởi vậy ngay cả dũng khí đối chiến với Lâm Lạc hắn cũng không có.

Nhưng hắn đã đánh giá cao Lâm Lạc, tuy rằng Lâm Lạc mạnh mẽ phát động
thiên phú thần thông đối với Thường Hiên, nhưng dù sao còn kém một đại
cảnh giới, lôi hệ linh lực của hắn cơ hồ toàn bộ tiêu hao, căn bản không có khả năng phát động thêm một lần, nhưng đã làm hai người Mao Tử
Nguyên giống như chim sợ cành cong.

Triệu Ngọc Phi hừ lạnh một tiếng, ngọc thủ cuốn qua, mười bảy đạo cơn
lốc cuốn ra từ sau lưng nàng, hướng Mao Tử Nguyên gào thét đánh tới.

- Phong Ảnh Quyển Sát! Tiện nhân, ngươi thật độc ác!

Mao Tử Nguyên đương nhiên nhận ra tuyệt chiêu của Triệu Ngọc Phi, Phong
Ảnh Quyển Sát là kỹ xảo cấp Tinh Vực, mỗi một cơn lốc đều có được lực
sát thương của chính bản thân Triệu Ngọc Phi, chỉ cần bị cuốn vào bên
trong, tương đương đánh cận chiến với nàng, trong thời gian ngắn đủ
khiến cho hắn toàn thân thương tích!

Nhưng hắn vẫn luôn cho rằng Triệu Ngọc Phi chỉ phát ra được mười một cơn lốc, không nghĩ tới nữ nhân kia che giấu được sâu như vậy, uy lực của
mỗi một đạo cơn lốc thêm vào chính là gia tăng lên gấp đôi!

Sát chiêu lớn như vậy Mao Tử Nguyên càng không dám đón đỡ, muốn tranh
thủ chạy thoát trước khi mười bảy cơn lốc hình thành. Nhưng Lâm Lạc cùng Triệu Ngọc Phi đều chặn hai bên, chỉ cần hắn vừa chạy ra lập tức một
quyền một chưởng đánh văng hắn trở về.


Chỉ ba lần thời gian hô hấp, mười bảy cơn lốc đã hình thành, Mao Tử Nguyên lên trời không đường, xuống đất không cửa!

- Lão tử liều mạng!

Mao Tử Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng, giống như dã thú bị thương,
thân thể gầy gò đột nhiên cấp tốc bành trướng. Thật giống như bong bóng
thổi khí, biến thành một tên mập mạp khổng lồ, thân cao tới ba trượng!

Kỳ thật tay chân của hắn cũng không vươn cao, chỉ có bụng của hắn biến lớn, nhìn qua thật quỷ dị cùng buồn cười.

Nhưng lực lượng Mao Tử Nguyên tăng lên trong nháy mắt, phá tan hạn chế
Tinh Hoàng nhất trọng thiên, đạt tới Tinh Hoàng nhị trọng thiên!

Quả nhiên có thể tiến vào Tinh Vực, mỗi người đều có lá bài tẩy của mình!

Thường Hiên dựa vào chính là thánh khí. Mà Mao Tử Nguyên lại có bí pháp
có thể nháy mắt tăng lên lực lượng của chính mình, có hiệu quả như nhau! Nhưng đã có nhiều phiền phức như vậy, vì sao không trực tiếp tăng lên
cảnh giới của mình đây?

Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì lôi kiếp!

Ngoại trừ yêu nghiệt như Lâm Lạc, lôi kiếp đối với mỗi một võ giả mà nói đều là chuyện vô cùng nguy hiểm. Cảnh giới càng cao thì khả năng vẫn
lạc càng cao! Nhưng lôi kiếp lấy cảnh giới võ giả mà tạo thành, nếu thực lực trên cảnh giới, hi vọng vượt qua lôi kiếp đương nhiên sẽ lớn.

Giống như Thường Hiên, khi hắn độ Tinh Hoàng nhất trọng thiên lôi kiếp
thì còn có thánh khí nhị trọng thiên làm chỗ dựa, tự nhiên không khả
năng vẫn lạc. Mao Tử Nguyên cũng là như thế, khi độ lôi kiếp trực tiếp
dùng bí pháp tăng lên một tiểu cảnh giới lực lượng ứng phó.

Đương nhiên, bản thân bọn họ cũng có thể tăng lên chiến lực.

Bất quá bí thuật khác với thánh khí, lực lượng này đã siêu việt cảnh
giới của Mao Tử Nguyên, tương đương cạn kiệt lực lượng của hắn, thậm chí là sinh mệnh căn nguyên, bởi vậy thời gian không thể kéo dài quá lâu!

Chính vì biết như thế, Mao Tử Nguyên dùng bí pháp lập tức oanh kích phong tường đã hình thành, cần mở một đường máu chạy trốn.

- Tinh thần nhập thân thể ta!

Lúc này đừng nói là giao chiến trong cương khí tầng, cho dù là trên mặt
đất, đã đề cập tới tính mạng của mình hắn cũng hoàn toàn không để ý sẽ
gợi lên tinh thần lực có khiến cho Ngân Nguyệt Tinh nứt vụn hay không!

Hưu! Hưu! Hưu!

Vô số đạo tinh quang hướng Mao Tử Nguyên dũng mãnh lao tới, giống như
những ngôi sao vây quanh vầng trăng, đại lượng tinh thần lực tiến vào
thân thể hắn, làm bụng của hắn càng phồng lớn hơn một vòng, giống như có thể cắn nuốt tinh thần lực.


Oanh!

Một đạo lực lượng dao động mãnh liệt trào ra, lực lượng Mao Tử Nguyên tăng thêm một tầng, đạt tới Tinh Hoàng tam trọng thiên!

Dưới hai tầng tác dụng của bí pháp lẫn tinh thần lực, hắn đã lấy được
lực lượng khủng bố không thể tưởng tượng, lại có thể ngang hàng với
Triệu Ngọc Phi – tuy rằng thời gian này tuyệt đối không thể kéo dài,
nhưng hắn chỉ là muốn đào mạng mà thôi!

- Phá cho ta!

Mao Tử Nguyên oanh ra một quyền, tinh thần lực cuốn động, cùng phong tường sản sinh va chạm kịch liệt.

Oanh!

Trên bầu trời hiện ra hào quang mỹ lệ sáng lạn, giống như mặt trời mọc lên, chiếu sáng một mảnh thiên địa!

Mao Tử Nguyên bị đẩy lui mấy trăm trượng, đánh lên mặt phong tường phía
sau, đem phần lưng của hắn kích phá máu huyết văng tứ tung, quyền phải
cũng máu tươi đầm đìa. Tuy rằng hiện tại lực lượng của hắn đã không kém
hơn Triệu Ngọc Phi, nhưng phong tường là do mười bảy cơn lốc hình thành, tương đương với mười bảy Triệu Ngọc Phi liên thủ!

Tuy rằng không có khả năng đạt tới mười bảy lần lực lượng tăng trưởng,
nhưng gấp hai ba lần khẳng định có thể, tự nhiên khiến cho hắn tổn
thương không nhỏ.

- Ah…

Mao Tử Nguyên lại kêu to, từng quyền oanh ra, cho dù oanh tới nắm tay vỡ vụn hắn cũng không hề lùi bước, bởi vì khi bí pháp của hắn chấm dứt mà
hắn vẫn chưa trốn thoát hắn nhất định phải chết, hiện tại còn không liều mạng thì phải chờ tới bao giờ?

Quả nhiên không thể xem thường người trong thiên hạ!

Trong lòng Lâm Lạc không khỏi thở dài, có thể tiến vào Tinh Vực há có

thể tầm thường – kiểu ôm đùi như Tô Mỵ thì không tính – hắn vốn tưởng
rằng Thường Hiên vừa chết, Mao Tử Nguyên cũng chỉ tầm thường mà thôi,
nhưng nếu như lúc trước hắn lựa chọn đối thủ là Mao Tử Nguyên, bị đối
phương đột nhiên phát uy oanh một chiêu như vậy, dù có Tử Đỉnh phòng ngự chỉ sợ cũng bị thương nặng!

Hắn bất quá chỉ là Tinh Vương tam trọng thiên, nhưng chỉ có lôi hệ công
pháp đột phá cảnh giới này, dựa vào cái gì coi khinh Tinh Hoàng đây? Sau khi xử lý người này phải lập tức tiêu hóa ưu đãi lấy được trong bảo
khố, đem thực lực nhanh chóng tăng lên!

Oanh! Oanh! Oanh!

Sau mấy trăm quyền, Mao Tử Nguyên thành công oanh phá phong tường, thân thể hóa thành một đạo lưu tinh muốn chạy đi.

- Còn muốn đi?

Triệu Ngọc Phi hừ lạnh một tiếng, ngón tay điểm ra, một đạo phong nhận hướng Mao Tử Nguyên bắn tới.

Nếu như ở thời gian vừa mới “biến thân”, Mao Tử Nguyên tuyệt đối không
sợ đánh nhau với đối phương, nhưng vừa rồi một lòng thoát khốn, hắn hao
tổn rất nhiều sinh mệnh căn nguyên cùng lực lượng để gia tốc bí pháp lưu chuyển, thời gian còn lại thật sự không bao nhiêu!

Mà đã gọi là bí pháp thường thường đều sẽ có di chứng, vừa qua thời gian hắn sẽ trực tiếp ngã xuống đến Tinh Vương cảnh, ít nhất phải ba năm mới có thể khôi phục lại! Bởi vậy lúc này hắn làm sao dám dây dưa với Triệu Ngọc Phi, thân hình bay nhanh, không hề quay đầu lại oanh ra một quyền
chỉ vì phòng ngự.

- Phóng trục!

Lâm Lạc dùng không gian thuấn di đến gần Mao Tử Nguyên, trực tiếp đưa hắn ném vào hư vô không gian.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận