Đường Điềm là người thứ hai xuống nước, khi có lợi cần chiếm thì nàng chưa bao giờ biết khiêm nhượng.
Cảnh giới Thủy Doanh Tâm xấp xỉ với nàng, làm “tay đấm” cho nàng, mà
Thủy Doanh Tâm thì do Nghiêm Thanh phụ trách thư giãn khiếu huyệt, với
sự bảo vệ của Nghiêm Thanh đối với đồ nhi đương nhiên sẽ ra tay có chừng mực, không để nàng tổn thương.
“Tay đấm” cho Nghiêm Thanh là Nam Nhược Hoa, cảnh giới hai người xấp xỉ, thích hợp nhất. Mà “tay đấm” cho Nam Nhược Hoa là Mai Hoa tiên tử, nàng cũng không muốn để Lâm Lạc tiếp tục chiếm tiện nghi của đồ đệ, tuy rằng Nam Nhược Hoa vừa quay về đã bị Lâm Lạc “ăn vụng”.
Cuối cùng chỉ còn lại Lâm Lạc cùng Mai Hoa tiên tử, hai người cũng không có khả năng giúp cho nhau, bởi vậy chỉ còn chờ đợi, chờ mọi người tiêu
hóa xong chỗ tốt mới tới phiên hai người bọn họ.
Trong phương diện tiêu hóa ưu đãi, người có thiên tư hơn người tự nhiên
lấy được lợi ích càng nhiều, bảy ngày sau Thủy Doanh Tâm là người đầu
tiên rời khỏi hồ nước, nàng đã hấp thu đầy đủ Thần Tủy, còn muốn ở lại
sẽ mang tới tai họa, bổ nhiều cũng bị thương thân.
Mười ngày sau lại tới Nghiêm Thanh.
Qua thêm hai ngày Nam Nhược Hoa cũng đi lên. Nhưng thẳng tới ngày hai
mươi Đường Điềm thỏa mãn rời khỏi hồ, dương dương đắc ý nói chỉ cần đem
Thần Tủy hoàn toàn luyện hóa, nàng lại tăng lên huyết mạch, hình thành
đuôi thứ tư!
Lúc này Lâm Lạc mới biết mọi người cũng không phải luyện hóa Thần Tủy mà là rút ra, về phần luyện hóa cần có mười mấy năm, thậm chí càng lâu
hơn!
Mà Phong Sở Liên có tư chất cao nhất, thẳng tới ngày bốn mươi mới rời
khỏi hồ, sau lưng hình thành thất thải quang vựng, nhìn qua thật giống
như nữ thần, khí chất nữ vương càng thêm mãnh liệt.
Mai Hoa tiên tử không khỏi thất kinh, Phong Sở Liên tư chất nghịch
thiên, tuyệt đối có tư cách tấn nhập Thần Vực, hơn nữa thời gian tuyệt
không lâu.
Nam Nhược Hoa làm thuyết khách mời Lâm Lạc sang một bên, lúc này Mai Hoa tiên tử mới tiến vào hồ, cho ái đồ làm “tay đấm” cho mình, nhưng bi
kịch chính là lực lượng của Nam Nhược Hoa không đủ, không cách nào làm
khiếu huyệt của nàng được thư giãn.
Đổi qua Nghiêm Thanh cũng không đủ lực, mà Phong Sở Liên căn bản không ai có thể sai khiến được nàng!
Mai Hoa tiên tử liền đối mặt với lựa chọn khó khăn: hoặc là để Lâm Lạc
tới giúp nàng khai khiếu huyệt, hoặc là buông tha kỳ duyên thiên đại lần này!
Tinh Đế như Mai Hoa tiên tử đã ở hạ giới đỉnh phong bị nhốt rất nhiều
năm, bọn hắn so với bất luận kẻ nào đều mơ tưởng đột phá đạo bình chướng cuối cùng này, phi thăng tiến vào Thần giới, đạt được tánh mạng vạn thế bất diệt.
Mà hiển nhiên, đạt được Thần tủy tôi thể, đây là một cơ hội cực tốt, cũng có thể là cơ hội duy nhất!
Mai Hoa tiên tử tu luyện thời gian công pháp, bói toán chi đạo, trước
khi nàng đến tự nhiên đã tính toán qua cát hung lần này, ẩn ẩn chứng
kiến mình sẽ có đại thu hoạch, nhưng cảnh tượng tương lai so với bất
luận một lần gì đều muốn mơ hồ.
Hiện tại nàng xem như đã minh bạch, đây là bởi vì cùng Lâm Lạc có quan hệ!
Trên người tiểu tử này phảng phất bao phủ một tầng sương mù, Mai Hoa
tiên tử căn bản không có biện pháp ngược dòng tìm hiểu hắn qua lại,
suy tính tương lai của hắn, phảng phất Lâm Lạc là người không thuộc về
thế giới này!
Đúng là như thế, nàng mới không có chứng kiến "Kiếp nạn" của ái đồ, lọt
vào trong tay Lâm Lạc, thậm chí khiến cho tinh thần phân liệt!
Nàng lo lắng cho ái đồ, tự nhiên sẽ không đem trách nhiệm trách đến chín đầu sỏ gây nên chuyện của Âm Dương Thánh giáo kia, mà là theo dõi Lâm
Lạc, đối với hắn cực kỳ không thích! Nhưng vấn đề hiện tại là, nàng
hoặc là để cho Lâm Lạc thử xem thư giãn khiếu huyệt cho nàng, hoặc là
buông tha cho đại kỳ ngộ lần này!
Tuy cực không muốn để cho Lâm Lạc chiếm được tiện nghi, nhưng khao khát
cường đại là in ở trong máu của từng võ giả, có thể đạt tới Tinh vực
cấp, cái kia vì càng tiến một bước thật sự là ngay cả núi đao biển lửa
cũng dám xông, huống chi cái này là có thể một bước thành Thần!
Mai Hoa tiên tử đối với Nam Nhược Hoa thì thầm một hồi, mà Nam Nhược Hoa cũng liên tiếp gật đầu, đi tới bên người Lâm Lạc ở xa xa.
- Nhanh như vậy?
Lâm Lạc không khỏi kỳ lạ, cái thư giãn khiếu huyệt quanh thân này cũng không phải đơn giản.
- Sư phụ nhờ ngươi giúp nàng đả thông khiếu huyệt!
Nam Nhược Hoa nói ra ý đồ đến.
- Ha ha, lúc này nghĩ đến ta rồi sao, không rãnh!
Lâm Lạc hai tay ôm ngực, một bộ khoanh tay đứng nhìn. Hắn vốn đối với
Mai Hoa tiên tử có oán khí, để cho một Tinh Đế Chí Tôn đã nhận được một
tia cơ hội tiến vào Thần Cảnh nhưng không cách nào bắt lấy, đây chính là tra tấn lớn nhất đối với nàng!
- Lâm huynh, đừng giận dỗi nữa!
Nam Nhược Hoa ôn nhu nói.
Lâm Lạc bất vi sở động, y nguyên việc không liên quan đến mình thì không nhìn.
- Á phụ đại nhân…
Nam Nhược Hoa đỏ bừng khuôn mặt, ngã vào trong ngực Lâm Lạc ỏn ẻn nói.
Kháo… mỹ nhân kế!
Một cỗ ôn hương nhuyễn ngọc nằm ở trong ngực, thơm ngào ngạt, mềm nhũn,
Lâm Lạc không khỏi tâm thần dao động. Cái mỹ nhân kế này thật lợi hại
ah! Nếu như thay đổi một nữ nhân khác, cho dù là cực đẹp, Lâm Lạc cũng
có thể thờ ơ. Nhưng đây chính là nữ nhân của hắn, hắn há sẽ đề phòng,
không khỏi Cự Mãng hóa thuồng luồng, có xu thế bay lên không huy vũ.
Từ khi đã có giả thuyết nhân cách, Nam Nhược Hoa là thanh thuần cùng dâm đãng tống hợp, đã có Tiên Tử thanh lệ cũng có ma nữ đẹp đẽ, nàng tuy
sắc mặt đỏ bừng, nhưng trong đôi mắt đẹp lại chớp động lên hưng phấn
sáng rọi, vươn ngọc thủ bắt được hạ thân cương cứng của Lâm Lạc, nhẹ uốn éo thân thể mềm mại, làm nũng nói:
- Giúp đỡ sư phụ đi mà! Có được hay không!
Chịu không được! Chịu không được!
Càng là nữ nhân thanh lệ, cái làm nũng này lại càng mê người, huống chi
Nam Nhược Hoa là Tiên Tử cùng ma nữ hỗn hợp, một đạo mị nhãn kia bay qua để cho Lâm Lạc thiếu chút nữa hồn cũng bị mất.
- Trở về sẽ tìm ngươi tính sổ!
Ở nơi này Lâm Lạc cũng không có cách nào đem Nam Nhược Hoa ngay tại chỗ
hành quyết, hắn ở trên mông của đối phương hung hăng ngắt một bả, niết
đến Nam Nhược Hoa kinh hô một tiếng mới nói.
- Xem ở phân lượng của nàng!
Nam Nhược Hoa đại hỉ, vội vàng đứng người lên kéo Lâm Lạc bỏ chạy.
- Quả nhiên, tân nương vào động phòng, bà mối ném qua tường!
Lâm Lạc nhe răng nhếch miệng, cái hạ thân cương cứng này còn không có
bình tĩnh trở lại, bị bắt đi ra ngoài như vậy không phải mất mặt sao?
Trả thù lão yêu bà Mai Hoa tiên tử kia, lại để cho nàng nhìn xem tiền
vốn hùng hậu của mình mà đỏ mắt chết nàng, nhưng bên ngoài còn có một
lão nương ah, hắn cái bộ dáng này đi ra ngoài? Lâm Lạc túm Nam Nhược
Hoa lại, thẳng đến khôi phục trạng thái bình thường, bọn hắn mới đi ra
ngoài.
- Ngươi... ngươi đừng chiếm tiện nghi của sư phụ!
Nam Nhược Hoa đột nhiên nói ra.
Lâm Lạc thiếu chút nữa một cái bổ nhào ngã sấp xuống, tiện nghi của lão yêu bà có cái gì để chiếm hay sao?