Học Bá 985


"Đi.

"
Đọc tin Trống gửi trong khung chat, Mạnh Nam Kha vui vẻ đi theo sau, cả đường thông thuận.

"Nằm sấp.

" Đến một sườn núi, Trống lại gửi tin nhắn, Mạnh Nam Kha nhịn không nổi mở miệng hỏi: "Nằm ở đâu?"
Rất lâu không có ai trả lời, Mạnh Nam Kha mới nhớ ra mình tắt mic rồi.

Lúc này đã đến vòng quyết đấu, số 2 chửi thề luôn mồm đã sớm "bỏ mạng", Mạnh Nam Kha cũng một lần nữa mở mic.

"Đại thần đại thần, tôi nằm đâu?"
Mạnh Nam Kha không ngốc, sẽ không đứng ở bãi đất trống làm bia tập bắn, lúc này cậu đang trốn ở sau gốc cây.

Số 1 đánh dấu một địa điểm.

Nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống, Mạnh Nam Kha ngoan ngoãn chạy đến chỗ đánh dấu nằm xuống.

Nhìn màn hình điện thoại hiển thị tên người khác bị Trống bắn gục, nghe tiếng súng " tạch tạch tạch" không ngừng, Mạnh Nam Kha vui sướng trong lòng, trận này thắng rồi.

Cuối cùng, Mạnh Nam Kha thành công không mất một giọt máu, trận này không ngoài dự đoán đã thắng, cậu vui mừng thở phào một hơi.


Cậu ở giao diện tổng kết trận đấu gửi lời mời kết bạn , chỉ là không đợi cậu mời thêm một trận, Trống đã ra khỏi phòng rồi.

"Ài, sao lại ra ngoài rồi.

"
Mạnh Nam Kha hơi buồn bực, trong lòng nghĩ chắc không phải do kĩ thuật của mình quá gà nên bị đại thần ghét bỏ chứ.

Nhưng nhìn lời mời kết bạn đã được gửi đi, Mạnh Nam Kha đoán mình chắc chắn còn có cơ hội, nhưng ava của đối phương đã trở thành màu xám, hiển nhiên là đã off rồi.

Cậu nhìn đồng hồ trên điện thoại, đã 11 rưỡi rồi, xem ra là đến giờ đại thần đi ngủ.

Nghĩ đến đây, Mạnh Nam Kha cũng dứt khoát thoát khỏi giao diện trò chơi, dù sao cậu tự chơi cũng thua, còn không bằng đợi ngày mai đại thần dẫn mình thăng hạng.

Có lẽ vì thắng nên tâm tình vui sướng, Mạnh Nam Kha rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, trong mơ, cậu trở thành một tay súng cừ khôi, thành công thăng lên Vương giả, được người người ngưỡng mộ.

Cậu ngủ mơ cười vui đến không khép được miệng.

Đèn cửa sổ dưới tầng lúc này mới tắt, Mộ Lương Hoán cất điện thoại, cũng dần dần đi vào giấc ngủ.

"Cùng nhau lắc nào cùng nhau lắc nào.

"

"Ưʍ.

"
Người trên giường than nhẹ một tiếng, điện thoại ở trên bàn rung liên hồi, cậu mò mẫm cả nửa ngày mới giơ điện thoại lên trước mặt.

Mạnh Nam Kha mơ mơ hồ hồ híp mắt, hoàn toàn không có ý thức, chỉ cảm thấy thứ gì mà phiền phức như vậy, ồn ào không cho mình ngủ.

Ngón tay tuỳ tiện vuốt một cái trên màn hình khoá, rồi cứ thế lại ngủ như chết.

10 phút sau
"Cùng nhau lắc nào cùng nhau lắc nào"
Tiếng chuông báo thức vang lên bên tai Mạnh Nam Kha, cậu vừa mơ màng ngủ lại bị doạ cho tỉnh rồi, cơn buồn ngủ nháy mắt biến mất.

Ngồi dậy vò vò cái đầu như tổ quạ của mình, T-shirt màu trắng rộng thùng thình trượt xuống bả vai, Mạnh Nam Kha nhịn không nổi lại ngáp nhẹ một cái, ước chừng qua 10 phút mới cố gắng lắc đầu cho tỉnh táo.

"Không được, mình phải dậy đi tập thể dục.

"
Cậu lao vào phòng vệ sinh như một cơn gió
Mẹ Mạnh vốn dĩ đang chuẩn bị đi chợ ngây ngốc tại chỗ rất lâu không phản ứng kịp.

Bà bị ảo giác sao? Hình như bà nhìn thấy con trai trường kì ngủ nướng sét đánh cũng không dậy của mình tự rời giường, hơn nữa bây giờ mới 6 rưỡi sáng.

"Con trai, con dậy sớm như vậy làm gì?"
Tay đẩy cửa của mẹ Mạnh đẩy đến một nửa lại rút về, bà cứ đứng ở cửa như vậy gọi vào phòng vệ sinh.

"Tập thể dục ạ.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận