Học Đường Vui Vẻ


Cô đưa đôi mắt của mk về phía sau 1 cách cẩn trọng, như sợ mọi người phát hiện mk đang làm điều gì mờ ám vậy. Ko nghi ngờ gì nữa, 1 tên quái vật và 1 người đẹp (đẹp đến đáng sợ) đang ngồi phía sao cô. Thảo từ từ đưa đôi mắt trở lại vị trí cũ, cô nuốt ực 1 cái, cắn nốt miếng bánh cuối, nhai, nuốt, uống ngụm nước rồi phải chuồn lẹ, bởi cô ko muốn dính dán, hay nói đúng hơn là ko muốn biết, ko muốn thấy chuyện của 2 người họ. Anh Tuấn đã hôn cô vì cô lỡ miệng nói ra chuyện hắn đã hôn Kim Cương, với cô bao nhiêu đó là quá đủ để cô khủng hoảng tinh thần, cô ko muốn dây dưa thêm gì nữa, biết thế nên trong lúc này cô phải nhanh lên, chuồn lên trước là cách tốt nhất
- Tại sao?
- Cô hỏi thật ngớ ngẩn, chán thì chia tay, bởi suy cho cùng thì Thảo Trân hay c,ô với tôi cũng –

Chưa đợi Anh Tuấn dứt câu thì Kim Cương đã tát mạnh vào mặt Anh Tuấn 1 cái rõ là rát (rát ơi là rát)
- Đừng đánh đồng tôi với Thảo Trân. Kim Cương này trước giờ chỉ có đá người ta thôi! Chưa ai dám đá tôi bao giờ, cái tát đó là hậu quả cho những lời nói xúc phạm đó!
Dấu đi sự bực tức của mk trước mặt Anh Tuấn, Kim Cương nói đầy vẻ kênh kệu. Nhưng quay lưng lại thì có ai biết rằng gưong mặt ấy hằn lên sự tức giận tột cùng và chút gì đó hơi xấu hổ. Tức giận vì Anh Tuấn dám đánh đồng mk với nhỏ Thảo Trân yếu đuối đó, xấu hổ là vì mk ko có giá trị với Anh Tuấn như đã nghĩ. Nhưng nói Kim Cương là người khôn khéo trong việc sử lí tình huống thì đó là 1 nhận định hoàn toàn đúng. Thay vì phải nhận câu chia tay phủ phàng và mất thể diện trước đám đông như Thảo Trân, thì Kim Cương đã chủ động buông lời và bỏ đi trước, để tránh những lời ko hay của Anh Tuấn sắp nói ra.
Ở bàn trên, dù Thảo ko quay xuống, ko tận mắt chứng kiến nhưng tai cô nghe ko sót chữ nào. Còn Anh Tuấn, hắn mừng vì cuối cùng cũng chia tay được với 2 người kia, dù chưa biết là có dứt khoát chưa, nhưng dù sao đã thốt lên câu chia tay thì hắn chẳng còn bận tâm gì. Có như thế thì hắn mới thực hiện được kế hoạch, mà hắn đã lên sẵn “bản thảo” đêm qua. Liệu hắn sẽ nhằm vào ai, nạn nhân tiếp theo sẽ là cô nhóc chứ? Thật ra dã tâm của con người này là gì đây

Từ ngày Thảo bị Anh Tuấn cướp mất nụ hôn đầu, thì cô đã ko còn dám gây sự với hắn nữa, nói trắng ra sợ, cô rất sợ cái con người mà cô ko thể nào biết, và hiểu hắn đang nghĩ gì. Trái lại với cô nhóc, từ ngày chia tay với Thảo Trân và Kim Cương thì Anh Tuấn ngày một chú ý và quan tâm tới cô hơn. Thấy Anh Tuấn càng tỏ ra thân thiện, hiền lành với mk bao nhiêu, thì Thảo lại càng sợ hắn bấy nhiêu. Bởi cô ko biết hắn làm vậy với mục đích gì, là một trò đùa mà hắn đã sắp đặt trong thời gian sắp tới chăng? 1 trò đùa dài hạn, mà người điều khiển là Anh Tuấn, còn người bị điều khiển sẽ là Thu Thảo phải ko?
“Nè! Sao bà lạnh lùng với tôi thế, ko như dạo trước vậy?”
Anh Tuấn khẽ truyền tờ giấy qua Thảo. Đang làm bài tập nên cô cũng chẳng để ý, cứ tưởng là tờ nháp nên ghi luôn bài tính vào. Thấy bên mặt đây đã ghi chữ, định lật tờ giấy lại thì cô mới phát hiện là hình như là tờ giấy của ai đó truyền k thì phải. Nhẩm đọc, cô biết đó ko ai là xạ mà là người ngồi kế bên. Dừng hẳn công việc tính toán, cô suy nghĩ câu nói của Anh Tuấn viết trong đây, hắn có ý gì, có phải định trêu cô ko. Đang đắng đo ko biết có nên trả lời lại ko thì thầy Thanh Tùng gọi cô lên giải bài. Giật mk, cô ú ớ mấy giây rồi cũng “gôm đồ nghề” (sách giáo khoa và máy tính) lên bảng. Anh Tuấn hơi bực vì tự dưng ông thầy phá đám trò vui của hắn. Kéo tờ giấy lại, hắn viết thêm câu nữa
“Bà ghét tôi hả!”
Anh Tuấn đang suy nghĩ, định ghi thêm câu nữa thì thầy vừa xuống tới, làm dỡ dang dòng suy tư của Anh Tuấn hà (


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận