Cháp 40:
Chiều
Bu đang cười toe toét cùng Han chơi bóng rổ thì chợt Tin tức tốc chạy vào "bẩm báo":
- Hội trưởng, đằng sau Học viện đang sắp xảy ra đánh nhau..._Tin vừa nói vừa thở không ra hơi, chắc là cậu phải chạy hộc tốc lắm đây.
Nghe đến hai chữ "đánh nhau" là Bu đã nổi da gà, nhỏ vội vàng hỏi:
- Ai?Ai đánh ai...?
- Teo, Dark, Chen, Ken, Kun, Kin....
Trời ơi hắn nói như là bắn tên vậy, lưỡi ríu cả lại, nghe xong Bu toát mồ hôi, nhỏ buông vội quả bóng xuống rồi tức tốc chạy đi, Han cũng lo lắng chạy theo xem thế nào...
Tại khu đằng sau Học viện.
Đám đông học viên đang vây quanh sáu con người, một bên là ba hoàng tử dễ thương (ọe) và một bên là ba đại ác ma đáng yêu (mắc ói).
Quang cảnh bây giờ có thể nói là rất đẹp, rất rất đẹp, một cảnh tượng hùng vĩ vô cùng. Trước hết, ta hãy nói về thiên nhiên cái đã: có sông (cống nước), có núi (nóc nhà), có cỏ cây hoa lá, có bầu trời thăm thẳm, mây nối mây tạo thành những dải óng ả trong ánh chiều tà. Xung quanh có các mĩ nữ, các công tử phong lưu vây quanh lấy sáu vị anh hùng, gió thổi vi vu cuốn lá cây bay xào xạc...Bây giờ ta mới nói đến nhân vật chính, những anh hùng của thời đại.
Hình tượng được khắc họa rõ nét nhất là dáng đứng sừng sững của cả sáu người. Thần thái toát ra khiến ai nấy đều phải lắc đầu tấm tắc khen.
Hai phe, mỗi phe ba người đứng đối diện cách nhau khoảng 5 mét. Không một tiếng nói phát ra nhưng ánh mắt ai nấy đều lạnh như băng và bàn tay thì đều nắm thành hình nắm đấm, từng đường gân nổi lên thật là mạnh mẽvà đầy quyến rũ. Trên tay mỗi người đều được trang bị một loại vũ khí vô cùng hiện đại... e hèm... đó là : Kiếm siêu nhân, chất liệu: nhựa. Đặc biệt mỗi người cũng mang một bộ quần áo đậm chất siêu nhân, áo phông và quần đùi với một màu sắc chủ đạo, nhưng bên ngoài khoác thêm một chiếc áo choàng cùng màu nữa, tất cả toát lên vẻ đẹp trai ngời ngời...
*Giới thiệu nhân vật:
- Phe chính nghĩa: siêu nhân Gao.
. Ken: siêu nhân đỏ
. Kun: siêu nhân vàng
. Kin: siêu nhân xanh.
- Phe phản diện: siêu nhân cuồng phong.
. Teo: siêu nhân đen
. Dark: siêu nhân trắng
. Chen: siêu nhân...hồng
_ _ _
Siêu nhân đen hằm hằm nét mặt, cầm thanh kiếm trên tay vuốt một đường tuyệt đẹp rồi nói bằng thứ giọng khàn khàn:
- Cuộc chiến... bắt đầu...!!!!!
Sau tiếng hô của siêu nhân đen, tất cả các anh em siêu nhân của hai phe đều đồng loạt tuốt thanh bảo kiếm của mình ra, rồi kèm theo đó là tiếng hét long trời lở đất:
- Anh em... xông lênnnnnnn!!!!!!!
Liền sau đó là tiếng chân chạy huỳnh huỵch của các siêu nhân, đầy uy lực và oai phong lẫm liệt. Khoảnh khắc hai bên giao nhau, trời bỗng đâu nổi lên một cơn giông tố,mây đen kéo đến ùn ùn, bụi phủ mịt mờ....
Đám học viên như đứng chết sững, tất cả đều im lặng chứng kiến khoảnh khắc huy hoàng này...
Cuộc chiến này quả là đầy cam go, vì số lượng người giữa hai phe là bằng nhau nên tất cả từ giao chiến hỗn loạn chuyển sang đấu tay đôi.
Siêu nhân vàng (Kun) hiện đã áp sát kiếm với đối thủ là siêu nhân hồng (Chen), ánh mắt Kun như mang đầy sát khí. Kun không biết võ nên hắn rất khôn, chọn ngay người cũng... không biết võ, hơn nữa còn bị khuyết tật một chân.
Kun nở một nụ cười mà theo các nữ sinh gọi là: vô cùng tuyệt mĩ, nụ cười có thể giết chết biết bao nhiêu đứa con gái nhưng là ngoài những đứa con gái trong Học viện M.K.W ra. Hắn nói mỉa:
- Con trai mà mặc đồ màu hồng, không biết nhục!
Đáp lại lời hắn, Chen tuy thậm thọt nhưng hắn cũng không vừa, hắn cũng nở một nụ cười khiến các fan nữ ngây ngất lần nữa:
- Người anh em, đã là anh hùng thì không phân biệt màu sắc... anh thấy chú mặc màu vàng cũng rất là nổi đấy!
- Haha! _ hai thằng cùng cười vang, sau đó rất nhanh lấy lại bộ mặt hình sự.
... Cheng...
Hai thanh kiếm áp sát vào nhau hơn, ánh mắc sắc lạnh khiến người khác phải rùng mình, ai nấy đều dùng sức đẩy đối phương mạnh hơn nhưng chưa ai ngã.
- Đừng nhiều lời, mau chiếnđi! _ Kun hất hàm nói bằng thứ giọng vô cùng quyết tâm.
Tuy khí thế là thế mà siêu nhân vàng và siêu nhân hồng vẫn đứng bất động trong tư thế như vậy mà không ai ra tay gì hết (thì có biết võ đâu ^~^).
Chợt hai thằng ghé sát vào nhau hơn khiến người ta tưởng là hai thằng đang đe dọa nhau nhưng họ đã nhầm, Chen thì thầm với Kun:
- Anh biết chú đang nghĩ gì.
- Thử nói xem! _ Kun cười, một nụ cười rất chi là đểu.
- Này nhé _ Chen tiếp _ trận quyết đấu này mỗi phe có tận ba người...
- Đúng.. đúng... _ Kun vuốt cằm hưởng ứng.
Chen hài lòng nói tiếp:
- Cả bốn người kia đều giỏi võ, còn hai thằng chúng ta lại không có võ, và đặc biệt là hai chúng ta đều rất đẹp trai, không thể làm hỏng khuôn mặt này được _ siêu nhân hồng nói trong sự tự đắc.
- Chí phải! _ Kun gật đầu cái rụp.
- Vậy thì hai thằng chúng ta không còn việc ở đây nữa, trận quyết chiến này cứ giao cho bốn thằng kia là được rồi! _ Chen nói như kiểu mình thông minh lắm.
- Chuẩn luôn! Chú rất hợp ý anh! _ Kun reo lên.
Liền sau đó, hai thằng cùng rửa tay gác kiếm, tay bắt mặt mừng thân mật lắm, rồicả hai khoác vai nhau rời khỏi "sàn đấu", lại ngồi bàn đá gác chân chữ ngũ vừa đánh cờ vừa uống nước trà, trước khi đi Kun còn nói vọng lại với bốn đứa kia:
- Tao bị thương rồi nhá!
- Tao cũng thế! _ Chen tiếp.
Nói rồi, hai thằng nháy mắt nhau cười khà khà rất chi là gian. Nhưng thôi, ta hãy ngừng quan tâm đến hai thằng hèn này mà chuyển sang bốn siêu nhân đang oánh nhau ác liệt phía kia đi.
Ngược lại với "tình hữu nghị" giữa Chen và Kun, bên này, cả bốn siêu nhân đang tích cực đấm đá nhau túi bụi. Phía siêu nhân đỏ (Ken) và siêu nhân đen (Teo) vừa mới xông ra đã lao đầu vào mà đánh nhau không thương tiếc. Teo thì khỏe như trâu một khi hắn nổi điên lên còn Ken thì cũng không vừa, trong ba hoàng tử thì Ken giỏi võ nhất nhưng không tinh tế bằng Kin, Ken hay nóng vội và khinh địch nhưng được cái là dai sức nên đấu với một tên điên dại như Teo là hợp nhất rồi.
Hai thằng đó vừa xông vào nhau thì hai thanh kiếm nhựa cũng gãy làm đôi luôn =.=
- Kiếm đểu! _ hai thằng cùng quát um lên tức giận rồi đành lăn xả vào nhau đánh tay không trong khi Kin và Dark thì vứt kiếm đi ngay từ đầu luôn rồi.
Những cú đá, đấm cứ đưa ra từ người này thì người kia cũng đỡ được luôn nên cũng chưa ai bị thương nặng gì cả. Các học viên thì được chứng kiến màn biểu diễn võ thuật đẹp mắt. Đặc biệt là Dark với Kin, cả hai đều thoắt ẩn thoắt hiện, ra đòn bất chợt mà nếu là người khác thì chỉ có nước ăn trọn. Nhưng hai người này thì khác, cả hai đều nhanh nhậy cực kì và quan sát từng chuyển động của đối phương, khuôn mặt lạnh như tiền khiến người ta phải rung động, cả nam lẫn nữ đều nhìn theo đắm đuối. Một số người thì lắc đầu tiếc nuối "Đẹp trai thế mà sắp bị kỷ luật!"
Lúc đó thì bọn Sasa và Mimi cũng vừa bước tới. Mi và Na vừa tắm xong nhận được tin từ Hội học sinh thì vội vàng phi thân xuống luôn (tất nhiên là mặc quần áo rồi) còn Bu thì hớt ha hớt hải, mặt tái mét khi nhìn thấy cảnh đang diễn ra.
- DỪNG LẠI! *Tuýt*
Bu lấy hết sức mà chen vào đám học viên rồi hét toáng lên. Tiếng hét của nhỏ kinh khủng đến nỗi cả lũ học viên phải ôm đầu bịt tai lại nhưng hình như chẳng xi nhê gì với bốn tên kia, cả lũ vẫn lao vào nhau với những hành động bạo lực như trong phim kiếm hiệp ý. Ai cũng nung nấu ý chí phải thắng bằng được đối phương, để rồi có bị đuổi học cũng cam lòng.
Đó là một sự đánh đổi quá liều lĩnh phải không? Nhưng đối với những tên con trai coi trọng sĩ diện thì đó là sự đánh đổi quá đương nhiên!
Bu, Na, Mi bất lực nhìn bọn hắn đánh nhau, cùng là con người, tại sao lại phải dùng đến bạo lực mà không nói chuyện với nhau một cách tử tế? Sốt ruột nhìn bọn hắn, chỉ sợ có điều gì không may xảy ra.
- Tin, cầm áo cho tao!
Nãy giờ đánh nhau nóng quá nên Ken liền cởi chiếc áo choàng đỏ ra mà vứt cho Tin, vứt xong thì hắn lại lao vào đánh tiếp.
- Khoan đã! _ ba tên còn lại đồng thanh và cùng cởi áo vứt ra ngoài. Xong đâu đấy thì trận đấu quyết liệt lại được tiếp diễn mà không có giờ nghỉ giải lao.
Tin vội đỡ lấy áo của Ken, hắn nhăn nhó như khỉ ăn ớt trong khi Bu, Na, Mi thì đang nghĩ cách để cản mấy thằng dở hơi kia lại, thế này thì chỉ còn cách gọi Hiệu trưởng thôi, mấy ông bảo vệ vừa xông vào ngất luôn ra đấy rồi.
Sa đứng bên cạnh Tin đang theo dõi trận đấu một cách rất chăm chú và thích thú. Chợt thấy Ken ném áo cho Tin, nhỏ nhíu mày rồi đôi mắt nhỏ sáng lên.
Nhỏ ngọt ngào nói với Tin:
- Anh Tin, để em cầm giúp cho!
- Ừ may quá! _ rồi Tin vứt luôn áo Ken cho Sa, bận tâm làm gì, trận đấu đang đến phần gay cấn khi Teo vừa bị dính một cú đạp thẳng mặt của Ken.
Sa mừng rỡ đón lấy chiếc áo từ tay Tin, nhỏ nhớ ra rằng... Ken vẫn hay để điện thoại... trong túi áo...
.
.
.
Bỗng đâu trời nổi sấm sét ầm ầm... mưa xối xả như trút hết cả nước từ trên trời xuống =.= Lũ học viên sợ hãi chạy tán loạn, vói họ, chạy thoát khỏi cơn giông này vẫn hơn là xem đánh nhau. Thế là từ một nơi đông nghịt người giờ chỉ còn lại 9 người: 4 người đang đánh nhau, thêm cả Mi, Bu, Na, Han và Tin nữa. Bốn người kia dường như không có ý định dừng lại mặc dù đã ướt nhẹp hết cả người.
- Chết tiệt! _ Bu bực tức quát _ điện thoại mất sóng rồi, hiệu trưởng thì không biết đi đâu, không có ở trong phòng...
Một tiếng sét vang trời nổi lên, chớp rạch ngang trời, Na, Bu hoảng hốt tột độ núp sau người Mi. Sau tiếng sét, một cành cây cực to kêu răng rắc... nó hình như.... sắp gãy.... và... nếu nó gãy... thì sẽ rơi vào trúng người mấy tên kia....
....Rắc....
Điều không mong nhất đã xảy ra, cái cành cây cổ thụ không biết đã bao nhiêu năm tuổi nay đã lìa cành... nó đang rơi... và đích đến... là Teo, trong khi hắn đang cố đứng dậy vì vừa dính một cú lên gối của Ken, hắn không để ý đến chuyện sắp xảy ra với mình. Nếu cành cây nặng ước chừng mấy chục cân này rơi vào đầu hắn từ độ cao ấy... thì hắn... chỉ có chết... Trong khi đó, Ken, Kin và Dark vẫn tiếp tục cầm cự với nhau.
Nhanh như một tia chớp, với năng lực được huấn luyện từ nhỏ, không nghĩ gì nhiều, một bóng người nhỏ nhắn nhưng đầy dũng mãnh lao đến, người đó không bao giờnhìn thấy chết mà không cứu....tuy đó chỉ là một cô gái bé nhỏ...
.....Xoẹt... Rầm.....
Khoảnh khắc cành cây đổ rạp xuống... ai cũng nín thở đến câm lặng... bất động...không còn ai ý thức được điều gì đang diễn ra nữa... vì nó quá kinh khủng...
Tất cả chỉ còn là một khoảng trời đen kịt mây mù...
Tất cả chỉ còn là gió thoảng qua... xào xạc...
Tất cả chỉ còn là nỗi đau...
Khi một ai đó... ngã xuống... vệt máu dài chảy ra...