Học Viện Novar


“Tại một bờ biển ở Nhật Bản có hai đứa trẻ đang chạy đuổi nhau dưới làn nước mát lạnh và sản khoái. Kẻ chạy trước là một đứa nhóc còn người chạy sau là một cô bé.
- Haha, cậu không đuổi kịp đâu Tiểu Y – cậu bé nói lớn
- Chắc gì? – cô bé lè lưỡi phản bác ý kiến

Chợt một con sóng ập tới và nhằm đúng vào cậu bé đang chạy trước. Cơn sóng cuốn cậu đi xa hẳn khỏi bờ trong sự gào thét và nước mắt của đứa trẻ kia.
- Kuro…. Kuro ơi huhuhu!!! - cô bé la lên thảm thiết nhưng dường như k có hồi âm”
Đang chìm đắm trong suy nghĩ về cơn ác mộng đêm qua thì
- Nguyệt Y, Nguyệt Y! Chị không sao chứ?-tiếng của Huyền làm nó bừng tỉnh khỏi cái suy nghĩ về cơn ác mộng vừa qua

- … à, chị không sao.- nó nói vừa đủ nghe nhưng khiến mọi người lưng vì cơ mặt đã thay đổi 180 độ so với vài phút trước.
- Chị chuẩn bị mau lên rồi còn ra bàn ăn dùng bữa. À, hôm nay ta đi xem hoa hồng nở đi chị? – vừa dứt lời, Huyền đã chạy tới chỗ nó ngồi ánh mắt long lanh như van nải khiến vạn người vạn vật mủi lòng
- Ùm được rồi, em ra trước đi – nó lắc đầu cười trừ rồi chậm rãi vào phòng thay đồ
Chợt dừng chân lại, nó nhìn ra cửa sổ. Ánh trăng hôm nay sáng thật, chẳng giống như tâm trí rỗi bời của nó bây giờ. Thở dài ngán ngẩm, nó lắc đầu xua tan những ý nghĩ mâu thuẫn: “Kuro, giờ cậu ở đâu? Vẫn còn ổn chứ?”
Đúng ra mà nói, kể từ khi cơn ác mộng đó xuất hiện, nó càng nghĩ nhiều hơn về nó, về cậu bạn thuở nhỏ của nó và về quá khứ đau thương ấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận