Học Viện O Đức


Ngày đầu tiên của chuyến du xuân, họ đã tổ chức tiệc nướng ngoài trời trên bãi cỏ.
Lúc dựng lều, trung khuyển A và lạnh lùng O ngồi đó nghiên cứu sách hướng dẫn.

Lạnh lùng O phụ trách giảng, trung khuyển A phụ trách làm.

Bá đạo A và người đẹp O gọi thư ký đến dựng, còn lắp máy điều hòa trong lều vì sợ người đẹp O sẽ không vui khi trời nóng.
Cặn bã A nhìn oán phụ O, lại nhìn sách hướng dẫn dựng lều, hắn đã nói mấy lần: "Anh tới giúp em" đều bị oán phụ O từ chối.

Cuối cùng thì những người khác đều dựng xong, chạy đến xem oán phụ O bận rộn, cặn bã A như bị gai đâm đi qua đoạt sách hướng dẫn chuẩn bị làm nhưng nghe oán phụ O tủi thân nói: "Em biết mình ngu ngốc, cái gì cũng không làm được.

Việc nhỏ thế này còn phiền đến anh, hay là chúng ta ly hôn đi? Anh đi tìm một Omega khác dựng lều."
Cặn bã A nghe nửa câu đầu mà tim dâng tới cổ họng, nghe nửa câu sau thì gần như vỡ tim, cảm thấy sớm muộn gì cũng bị oán phụ O làm cho tức chết.
Dựng xong lều, hai cặp đang xiên que nướng trước lò, trung khuyển A và bá đạo A trò chuyện.

Trung khuyển A: "Đoán xem cặn bã A còn bao nhiêu tập mới bị quật?"
Bá đạo A: "Nhanh thôi, dù sao oán phụ O đã ký xong thỏa thuận ly hôn rồi."
Trung khuyển A: "Việc kinh doanh của bệnh viện nơi anh dồn hết eo lưng làm ăn tốt chứ? Có nên đặt trước cho hắn một giường không nhỉ?"
Bá đạo A: "Chờ hỏi lại mới biết, mấy ngày nay hôm nào cũng đốt mấy ngàn tên cặn bã, tai nạn ô tô đâm trúng eo, còn hàng chục người mất trí nhớ nằm ở khoa tâm thần.

Đừng nói nghiệp quật, bệnh viện chẳng tới nhanh cứu nổi đâu."
Lạnh lùng O đi tới đưa cho trung khuyển A một chai nước lạnh, nói thêm: "Cứu làm gì, bây giờ phổ biến đổi A.

Tụi em sẽ tìm cho cậu ấy một người thật tốt, một người có cơ bụng cao 185cm, song thân đã mất, chưa có con.

Tài sản còn nhiều hơn cặn bã A, chòm sao bát tự đều xứng đôi."
Trung khuyển A nhận đồ uống, cười đến lắc đuôi, vòng tay ôm lạnh lùng O hôn lên thái dương, ngọt ngào nói: "Cảm ơn vợ."
Bá đạo A tủi thân bước đến chỗ người đẹp O, ôm cậu lên quay vài vòng.

Khi người đẹp O trở nên mất kiên nhẫn vì bị cuốn lấy, cậu tiện tay đưa một chai đồ uống ở nhiệt độ bình thường đã nghe anh ta khoe khoang: "Xem vợ tôi tri kỉ chưa, biết tôi đau dạ dày không uống được nước lạnh."
Bốn người ở đằng kia tán gẫu, cặn bã A thấy oán phụ O ở trong lều không chịu ra, chui vào thì thấy cậu khóc sưng cả mắt, vì dỗ không được nên hung dữ nói: "Ra chơi, khóc miết thế sẽ làm người ta tưởng anh bắt nạt em.

Có thể ngừng khóc chưa?"
Chiêu này có hiệu quả, oán phụ O thực sự nhịn không khóc, giơ ​​vết thương vừa bị cắt lúc dựng lều nói: "Em sẽ nói với bọn họ là tự em đau khóc, không liên quan đến anh."
Giờ cặn bã A mới thấy một vết máu dài hai xăng ti mét trên ngón trỏ của cậu, cảm xúc kỳ lạ lại trỗi dậy.

Hắn kéo tay cậu qua, lấy băng cá nhân quấn lên, nói: "Em tự nhìn bản thân đi, không dựng được lều còn cậy mạnh.


Nói em vài câu thì em già mồm, lúc đầu kết hôn với em vì muốn em dựng lều hả?"
Oán phụ O muốn khóc nhưng kìm nén không dám rơi nước mắt, tủi thân cúi đầu như muốn chạm đất, đáp: "Khi đó anh đâu muốn kết hôn với em."
Cặn bã A không thích nghe nên cáu kỉnh trả lời: "Dù muốn hay không cũng kết hôn rồi.

Dạo này lá gan em phình lên đấy, hở tí là ly hôn.

Ly hôn là chuyện dễ vậy à? Gia tộc như chúng ta nhiều đôi không thích nhau nhưng phải chịu đựng nhau cả đời đấy, chẳng phải đôi nào cũng phải thể hiện yêu thương hạnh phúc trước mặt người khác à?"
Oán phụ O mãi không lên tiếng, cặn bã A đoán không ra cậu đang nghĩ gì, nghe nhóm bên ngoài gọi thì nắm tay cậu đứng dậy, ôm mặt cậu hôn lên nước mắt, nói: "Đi thôi, đừng khóc nữa.

Khóc xấu lắm!"
Sáu người ngồi trên bàn dài, ba tên A xúm nhau đánh địa chủ, cặn bã A là địa chủ, cuối cùng dùng bốn viên sáu quay ngược chiều gió.

Trung khuyển A và bá đạo A nhìn nhau nói: "Trách không được tôi không nhìn thấy một viên 6 nào, cả 4 viên 6 đều nằm trong tay lão Lục."
Cặn bã A không nghĩ như vậy, giơ tay nói: "Đừng nói nhảm, đưa tiền, đưa tiền, đưa tiền." wattleonidasmini
Bá đạo A: "Sòng bạc đắc ý, tình trường thất vọng.

Những ngày tốt đẹp của anh sắp kết thúc rồi."

Cặn bã A thoáng nhìn thấy trái phải oán phụ O đều bị kẹp giữa người đẹp O và lạnh lùng O, trong lòng chợt có linh cảm xấu: "Quản kỹ vợ của mình đi, tai vợ tôi mềm, người khác nói gì cũng tin.

Chớ nói điều không có với em ấy!"
Ba bé O đang gọt hoa quả, lạnh lùng O nhìn thấy vết thương trên tay oán phụ O, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thở dài nói: "Trước đó tui có nói sẽ giới thiệu anh họ học hội họa cho cậu, cậu cân nhắc sao rồi?"
Oán phụ O mờ mịt ngẩng đầu, hoảng hốt một hồi mới nói: "Ừm, tui chưa báo cáo cho A chuyện này, không biết anh ấy có đồng ý không nữa."
Người đẹp O dùng dao bổ dừa, tiếng lớn tới độ cả ba tên A đều nhìn sang, tay cầm dao bổ dừa, cắm ống hút và lắc dao phay về phía bọn họ, cả ba nhanh chóng quay đầu lại trò chuyện.
"Không cần hắn đồng ý.

Cậu đã quên điều thứ mười hai của [Quy tắc O Đức] hả?" Lạnh lùng O lấy từ dưới bàn ra quyển [Quy tắc O Đức] lật đến trang thứ mười hai, người đẹp O gật đầu phụ họa.
Điều thứ 12 của [Quy tắc O Đức]: Tự làm chủ chuyện nhỏ, Alpha làm chủ chuyện lớn.

Chuyện của mình là chuyện nhỏ, còn chuyện của Alpha là chuyện lớn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận