[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Những ngày sau lịch học ngày càng dày đặc hơn, do đó tôi chẳng thể nào có thời gian rảnh nhiều, cứ loay hoay giữa việc học và đi làm thôi. Ở lớp vẫn vậy, tôi là con nai vàng ngơ ngác, là dân hai lúa lên thành phố đi học trong ánh mắt của nhiều người. Vì vậy không thiếu những ánh mắt nhìn tôi cười khinh khỉnh, như thể tôi là sinh vật lạ giữa cộng đồng của tụi nó vậy.

Vì lớp tôi dân tỉnh ít lắm, đa số là dân Sài Gòn chính gốc hoặc di cư vào đây từ sớm mà thôi. Chính vì vậy mà bọn dân tỉnh như tôi dễ bị ăn hiếp là điều hiển nhiên rồi.

Nhưng cũng đâu thiếu những người tốt, có thiện cảm với bọn tôi. Mà lại là con gái nữa chứ, đôi khi nhỏ này lại khiến tim tôi rớt nhịp giữa chừng với khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời của nhỏ.

Một hôm tôi phải làm báo cáo nhóm, nhóm tôi thì toàn dân tỉnh thôi, 2 đứa VL, 1 đứa CM, 3 đứa AG, 2 đứa TG, tôi và nhỏ, có điều nhỏ này là dân Sài thành chính gốc, lại là người gốc Hoa nữa =]]

Lúc trước đã 1 người gốc Hoa làm tim tôi chùng bước lại, giờ thì lại gặp người gốc Hoa. Không phải tôi ác cảm với người Hoa, nhưng có chút gì đó còn sót lại những kỷ niệm về em khiến cho tôi có chút thành kiến cố hữu.

Nhưng cái thành kiến đó không nhiều bằng thành kiến của tôi về dân Sài thành, không phải tôi đánh đồng toàn bộ, tôi chỉ nói 1 phần nhỏ nào đó những người với cái tư tưởng mình là dân thành phố, và mình là nhất, mình có quyền bắt nạt, doạ nạt những người xa quê lên thành phố học hành.

Điển hình là bọn con trai lớp tôi ấy, đa số là cậu ấm cô chiêu thôi, thêm mấy nhỏ luôn nghĩ rằng mình xinh đẹp, luôn luôn trên mặt là 1 lớp phấn dày đặc, trắng xoá, hay đôi môi đỏ mộng lên... khác hẵn với cái chân quê mộc mạc. Ừ vì đây là thành phố lớn nhất cả nước mà. Đây là nơi phát triển nhất, hội nhập nhất nên nhất thời tôi vẫn chưa thể thích ứng với cái xã hội chạy đua với thời gian này.

_Ê mày phần A chưa xong kìa -thằng Toàn (TG) kêu tôi, tay kéo vội xấp giấy tờ.

_Phần B xong rồi nè -nhỏ Hiền (AG) hét lên vui sướng.

_Tổng hợp lại, chỉnh sữa rồi up lên máy -tôi ra lệnh.

_Oke mày, à mà sao nhóm mình thiếu người rồi? Để coi, một... hai... tám... chín! Ủa sao mất hết 1 đứa rồi? -thằng Trung (VL) hỏi

_Đâu để tao nhìn thử. -tôi nói, rồi nhìn quanh kiểm tra số lượng.

_Khỏi kiếm, nhỏ Yến đi căn tin rồi -nhỏ Nhi (AG) nói.

_Trời! Bài làm chưa xong mà đi căn tin, thiệt tình -tôi vò đầu bức tóc ra chiều bực dọc.

_Thôi kệ nó đi, làm xong phần mình đã -thằng Trung lên tiếng.

_Chậc! Lẹ lên đi còn có 1 tiếng hà -thằng Toàn nhìn đồng hồ sốt ruột nói.

Cả đám lại loay hoay cắm đầu cắm mặt vào đống giấy tờ và cái lap của tôi. Tầm 10p sau thì nhỏ Yến trở lại bàn, tay xách theo những ly nước, thì ra là nhỏ đi mua nước cho cả bọn.

_Mấy bạn uống nước rồi hả làm -nhỏ Yến nói.

_À cám ơn Yến nhé -thằng Trung buông tờ giấy A4 xuống, vui vẻ đón lấy ly nước.

_Tks bà Yến nha -mấy nhỏ còn lại cũng vậy.

Cả đám ngồi nghĩ uống nước, còn riêng tôi thì vẫn tiếp tục đánh máy, vì lý do đơn giản thôy, nhỏ mua trà sữa, mà món này tôi không khoái lắm =]] với lại bài báo cáo vẫn còn đang dang dỡ, tôi chẳng thể nào có tâm trạng mà ngồi đó vui vẻ uống nước được cả.

_N ơi uống nước này! -nhỏ Yến gọi.

_À bạn để đó đi, mình làm xong rồi uống sau -tôi cười đáp lại nhỏ.

_Hì nghĩ lát đi, N làm nảy giờ rồi còn gì?

_Được rồi, mình làm nốt phần này nữa là xong rồi -tôi lại dán mặt vào màn hình máy tính.

Nhỏ Yến lại gần bên tôi, tay cầm ly trà sữa đứng bên cạnh tôi, cuối đầu nhìn vào máy tính, gần đến mức tôi có thể nghe thấy cả hơi thở nhẹ nhàng của nhỏ.

Mất một lúc thì bài báo cáo cũng xong, tôi ngã người ra ghế, mắt nhắm nghiền mệt mỏi. Tôi đã thức gần suốt đêm qua để chuẩn bị tài liệu, sáng lại thức sớm vào lớp làm bài, vì thế tôi cảm thấy mệt mỏi quá độ. Một cơn mát lạnh ùa đến bên tôi, tôi có thể cảm thấy được 1 bàn tay nhỏ nhắn mát lạnh đặt lên má tôi, kèm theo chút nước.

_Ơ... -tôi chợt ngồi dậy, khiến bàn tay kia chùng lại giữa không trung.

_A mình xin lỗi, có khăn lạnh nè N lau mặt đi cho tỉnh táo -nhỏ Yến ân cần nói.

_Mình cảm ơn nhé -tôi đón lấy cái khăn lạnh kia lau đi khuôn mặt đang ngây dại của mình, cái lạnh khiến cho tôi cảm thấy tỉnh táo đi được phần nào, nhưng có điều tôi cảm thấy lạnh người sau khi bỏ cái khăn kia ra khỏi mặt.

Nhiều ánh mắt chẳng mấy thiện cảm của bọn từng đánh tôi ấy, nó đang tập trung về phía tôi và nhỏ Yến. Có vẻ như tụi nó đang me tôi, muốn bụp tôi khi thấy tôi lại kề cận với 1 hotgirl khác của lớp.

Nhưng mà cái đậu phộng là nhỏ Yến chủ động tiếp xúc với tôi mà @@ lỡ bị úp thì biết nói là tại sao =]] haizz khổ nữa rồi.

Tôi ngồi tựa người vào bàn sau, mắt nhìn lên bảng, vì hiện tại bài báo cáo kia vẫn đang được đám bạn ngồi học, vì thuyết trình là kêu ngẫu nhiên mà. Một bàn tay chợt vỗ lên vai tôi, rồi tiến bước ra phía cửa lớp sau khi buông lại 1 câu

_Hiền lành ư, giả tạo!

Mắt tôi dán chặt vào dáng người mảnh mai nhưng quý phái ấy. Là nhỏ My, nhỏ quản lý quán cafe nơi tôi làm thêm. Tôi chẳng hiểu sao nhỏ lại nói vậy nữa, nhỏ có ý gì khi nói câu đó nhầm vào tôi, hay là nhỏ đánh hơi được điều gì đó về cái quá khứ 1 thời oanh liệt của tôi =]] chẳng hiểu nổi.

Nhưng đó cũng chỉ là nhữnh lời nói nhất thời của nhỏ trong thời gian đó, vì ngay buổi chiều và tối tôi làm ở quán, nhỏ chẳng nói gì lạ lùng nữa, mà thay vào đó là sai tôi như sai lính trong nhà. Tôi làm ở đây hầu hết thời gian trong ngày, ca chính là ban đêm, còn ban ngày thì rảnh lúc nào làm lúc đấy, tính tiền thêm.

Tôi muốn học tập nhiều kinh nghiệm hơn, vì tôi có 1 ý định cùng với thằng A tiếp tục mở 1 quán cafe trên cái đất Sài thành hoa lệ này, nhưng chỉ có điều kinh nghiệm quản lý quán của tôi từ dưới quê lên đây không thể nào áp dụng được 1 cách tốt nhất, vì nơi đây khắc nghiệt hơn, phải đối chọi nhiều hơn mới có thể tồn tại được, thật chẳng dễ dàng gì.

_N! Anh đi lên lầu 3 xếp lại bàn ghế trống, xong xuống đây nhé -nhỏ My ra lệnh.

_Rồi.

Lê bước lên tầng 3,chẳng hiểu sao quán này làm chi cao vậy, bán 1 lượt 3 tầng, kia mà thang máy chỉ dành cho bưng bê nước, còn thường thì phải đi thang bộ lên @@.

Leo tới nơi lại phải dọn dẹp, sắp xếp lại cho thẳng hàng, ngăn nắp. Hầu như tầng này rất đông khách, vì có tầm nhìn xa, đẹp mắt, lại mát mẻ vì gió tự nhiên và cây xanh trang trí chứ không phải bằng máy lạnh, nên rất được thực khách ưa chuộng.

Nhưng nơi này cũng lộn xộn lắm, ngày thường thì học sinh vào rất đông, và y như rằng tôi lại phải dọn dẹp mệt xĩu mỏi khi tan khách =]] và hôm nay cũng vậy.

Chẳng hiểu sao nhõ My lại thích sai tôi đến thế, trong khi quán còn khá nhiều nhân viên nam khác, ấy vậy mà cứ thích sai tôi khi có những việc nặng nhọc mà thôi. Ác thật.

Dọn xong hết tất cả thành quả mà khách hàng để lại, tôi ngồi xuống 1 cái ghế để thở trong giây lát, mắt lại nhìn ra ban công bên ngoài, đón lấy cái mát lạnh từng những con gió đêm mang lại. Bất chợt 1 giọng nói lạnh lùng lại vang lên từ sau lưng tôi.

_Làm biến à? Làm xong chưa mà lại ngồi chơi đấy? -nhỏ My xuất hiện ngay sau lưng tôi, và sau lưng My là Yến. Nhìn thấy tôi nhỏ Yến có vẻ ngạc nhiên lắm.

_Xin lỗi! Tôi làm xong rồi! Ngồi thở chút thôi -tôi gật gù nhận lỗi. Giờ đi làm xứ người phải biết cái gì gọi là nhịn nhục thì mới được.

_Được rồi! Anh xuống dưới mang lên đây cho tôi 1 ly capuchino và 1 ly lipton sữa! Nhanh lên đấy nhé! -nhỏ ra lệnh.

Tôi lặng lẽ bước xuống lấy nước cho hai bà hoàng kia, cơ mà chẳng ngờ lại bị chơi 1 vố đau đớn =]]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui