Ông bà đi rồi nhưng Sơn vẫn wa đó tập luyện và chăm sóc vườn cây của ông. Bạn bè cùng xóm rủ Sơn đi chơi đá banh, câu cá, tắm sông.... và k thíu những trận đánh nhau vs các trẻ trâu sớm khác. Tất nhiên Sơn là đại ca tụi nhóc rồi. Mỗi lần đánh nhau bị mắng vốn Cha mẹ Sơn cũng phạt Sơn và khuyên bảo này nọ nhưng vẫn thế. Có lẻ vì tâm lý còn trẻ nên ngang bướng lắm nên cha mẹ cũng k làm j dc. ( sửu nhi chính cmn hiệu)
Sắp vào năm lớp 10, do thíu sách nên Sơn phải đi lên Tỉnh mua ( sách Sơn học là do BL xin những ng xung quanh or khách đến chữa bệnh cho Sơn học nhà Sơn nghèo mà). Lần đầu tiên lên tỉnh Sơn rất bỡ ngỡ như 1 thằng nhà quê chính gốc lun. Lớ nga lớ ngớ nhưng cũng dần dần thích nghi dc. Tìm đến một nhà sách Sơn vào tìm cuốn sách Vật lý 10 còn thiếu. Với tay lấy cuốn sách thì chạm vào 1 bàn tay khác mềm mại, giật mình Sơn nhìn lại đó là 1 cô bé trạc tuổi nó ( vì cùng chọn sách lớp 10 mà) nhìn con bé có vẻ ái ngại.
Sơn: Xin lỗi. Mình k cố ý.
Gái : Uhm bạn k cố ý nhưng cố tình phải k? - Vừa nói Gái vừa nheo mắt.
Sơn: K K. Mình k cố ý thật mà.... - vừa nói nó vừa đỏ mặt cuối xuống. (Võ công đầy mình mà rục rè trc mặt 1 đứa con gái đấy).
Gái : Thôi đi. Tôi biết mấy ng cố tình mà thấy con Gái là kím cách làm quen mà. Tôi bít con trai mấy ng mà. Hứ. - Vừa nói vừa cười nhí nha nhí nhảnh.
Trc thái độ và lời nói cũng cô Gái thì Sơn càng bối rối hơn tay chân run rẩy. (Trên đời này thứ võ lợi hại nhất là Võ mồm hehe).
Gái: Bạn mún mua sách này àh?
Nhìn thấy điệu bộ của Sơn thế Gái đành lái wa ch kác để giải tỏa không khí cho kẻ vừa mang tôi "sàm sỡ".
Sơn: Uhm. Mình thíu cuốn sách này nên mình phải tìm lên tận đây để mua. - Vừa nói vừa cuí mặt k dám nhìn cô Gái đối diện.
Gái : Bạn ở huyện lên àh? Hèn gì...
Sơn : Thế còn bạn ở đâu? Ở tình hay huyện vậy?Lấy lại dc chút bình tĩnh Sơn cũng bắt ch vs cô Gái.
Gái : Mình ở tphcm xuuống thăm bà con, đi dạo lang thang đến đây để ngta "sàm sỡ" hjchjc
Sơn : Tui k có àh, t k cố ý àh, tui tui.... - Sơn tái mặt đi nhìn cô gái đang kết tội mình.
Gái : Hihi. Mình đùa thôi mà làm j mà sợ thế.- Cô gái đưa mắt nhìn và nụ cười trên miệng vs bộ dạng rất đáng yêu.
Gái : Còn 1 cuốn àh, thôi bạn mua đi mình về trên đó mình mua sau cũng dc.
Sơn: Uhm. Cám ơn bạn.
Như dc cái phao giải cứu khỏi chết đuối Sơn gật đầu lia lịa. Cô gái cũng phì cười rồi quay lưng rồi tìm sách kác. Sơn thở phào cũng ra quầy thu ngân trả tiền... nhưng giá cuốn sách lá 12ngàn mà Sơn có 10ngàn thôi. Nên đành gửi lại lần sau lên mua. Chán nản định quay về thì có 1 tiếng nói từ phía sau vang lên, tiếng nói mà cách đây 10p kết tội Sơn " sàm sỡ".
Gái : Bạn ơi chờ mình chút.
Sơn quay lại thì thấy cô Gái chìa ra quyển sách Vật lý 10 cho Sơn.
Gá i: tặng bạn nè.
Sơn : Ơ, sao bạn tặng mình, mình đâu quen bít j đâu?
Gái: Nắm tay ng ta mà nói k quen àh?
Một lần nữa Sơn lại đỏ mặt cúi xuống (nhát gái ghê)
Gái : Bạn k đủ tiền phải k?
Sơn : Mình thiếu 2k nên k mua dc...
Gái : Đáng lẻ bạn đủ mà bạn mua bánh xôi cho bà lão ăn xin nên k đủ tiền mau sách phải k?- Gái vừa nói vừa nheo mắt nhìn Sơn.
Sơn giật mình " quái lạ, sao nó biết, nó theo dõi mình àh, con gái đúng ghê thật"
Sơn : Uhm. Nhưng mình k thể nhận k thế này dc đâu. Bạn cho mình thíu lại 2k nhé. Có dịp mình trả lại. - Sơn nói vs giọng thành khẩn nhất.
Gái : Bạn bít mình ở đâu mà trả? Bạn dẫn mình uống nc là dc rồi hì hì.
Sơn: ờ dc thôi.
Hai đứa cùng nhau vào 1 quán nc (quán bán đá bào gần trường p1) gần đó kêu 2 ly đá bào. Con gái ăn mạnh thấy sợ lun vừa hết 1ly gọi thêm ly đá đậu cũng chén sạch rồi dòm dòm mấy cây kẹo, hiểu ý mình mua thêm 4cây kẹo 3cây kẹo bòn bon 1cây kẹo mút cho Gái. Gái thật công bằng lấy 3 cây kẹo bòn bon đưa 1 mình 1 cây kẹo mút... rồi nhìn S vs vẻ mặt đáng yêu nhất, Sơn đỏ mặt bối rối tới nổi lột vỏ kẹo k ra... (nhát gái vô đối)