Thời gian cứ thế trôi wa. Hà vẫn vậy vẫn ân cần vs Sơn. Sơn hầu như đã thích nghi vs lối sống nhộn nhịp của ng Sài gòn. ĐK dạo này tần suất xuất hiện tại nhà Sơn nhìu hơn, nhờ luyện tập vs ĐK nên Sơn học thêm dc 1 số kinh nghiệm nên khả năng di chuyển và những cú đấm có lực hơn. ( Có 1 lần, ch làm ăn của chị t có dính vs giang hồ, t có nhờ ĐK giúp, xong việc chị t nhờ t đưa cho ĐK 1 số tiền, lúc đó t bị ĐK chữi và tán 1 cái vào mặt, t như điếng người. Từ đó t mới biết ĐK quý trọng tình nghĩa hơn tiền bạc)
Mọi ch đi học, đi làm, đi dạy đều tốt đẹp...Đôi khi có 1 chút rắc rối là Hải Yến và Mụ Diễm.
H.Yến: A Sơn, a có bạn gái chưa? Bạn gái a là người như thế nào? Có tiêu chuẩn gì k?
Diễm: A Sơn vs Ng yêu chia tay chưa? Em có cơ hội k?
" Mụ Diễm vui thôi chứ k yêu đương gì đâu nt hay dt 8, là 1 điều là Hà k bao giờ ghen vs Diễm mà ghen vs 1 ng khác"
Dạo đó, thái độ của BCN là lạ nhất. Những lúc Sơn làm việc có khi vô tình nhìn thấy ánh mắt của BCN đang nhìn Sơn. Những lúc đến quán uống nc Hà cũng nhìn thấy.
- Dạo này Sơn dc nhiều ng để ý wá nha.
- Sơn có gì mà ngta để ý chứ? Hà có lầm lẫn gì k?
- Hà k lầm đâu để rồi coi nhé. Hứ.
Nhưng ngày vui nhất vẫn là Lãnh lương hehe.
- Đây chị gửi em tiền lương tháng này.
- Dạ, em cám ơn chị.
- Đây tiền lương của cháu nè.
- Sau nhiều vậy chú? Tới 2tr lận.- Sơn ngạc nhiên hỏi.
- Chú đã bảo rồi. H.Yến có tiến bộ thì chú thưởng thêm mà. Là công lao của cháu đó. Cháu đừng ngại.
- Dạ. Cháu cám ơn chú.
Tổng cộng 2 bên lương là 3tr5 ( vì T7 CN Sơn k học, nên ra làm thêm ngoài quán). Sơn mừng lắm, trả nợ cho t còn dư 1 khoảng khá khá. Liền rủ Hà đi ăn (t k đi vì t bận chơi game và k mún phá không khí của 2 bạn trẻ). Khỏi nói Hà vui lắm. Đi xem phim và ăn kem, 2 ng như đôi tình nhân thật vậy... Bữa tối đó nếu k có sự xuất hiện của 1 ng thì chắc chắn sẽ hoàn hảo- Phương cô bạn học cùng lớp vs Sơn.
Sơn và Hà bước từ quán kem ra thì nghe tiếng 1 người phụ nữ kêu lên " Có người bị xỉu aj giúp dùm với". Nghe thấy vậy Hà và Sơn chạy tới, nhận ra Phương, Sơn vội bấm huyệt nhân trung (như đã làm vs Hà) nhưng Phương k tỉnh, lúc này Sơn kêu 1 chiếc taxi đưa Phương đi BV gần nhất, Hà theo Phương đi taxi, Sơn chạy xe theo sau.
Đến nới Phương dc đưa vào phòng cấp cứu, Sơn chạy đi lo thủ tục và đóng viện phí, sau khi đóng tiền xong, Sơn vào thì Phương đã tỉnh, Hà ngồi kế bên nắm tay Phương, mắt Phương đo đỏ như vừa khóc.
Sơn : Phương tỉnh rồi hả? Giờ thấy trong người thế nào?
Phương : Phương k sao đâu, chỉ là hạ canxi rồi xỉu vậy thôi àh.
Sơn : Bác sĩ nói sao? Sơn nghĩ k đơn giãn vậy đâu.
Phương xiết chắc tay Hà hơn, như hiểu ý Hà cũng đỡ lời cho Phương.
Hà : Àh... àh.. Bệnh Con gái Sơn hỏi nhìu chi vậy?
Sơn : Vậy hả. Sao Phương lại xỉu ở đó vậy?
Phương: Phương đi mua đồ vs a Vinh. A Vinh lấy xe đi công việc chút, bảo mình mua xong thì đợi ảnh tới rước aj ngờ.... cũng mai gặp dc Sơn vs Hà. Chứ bây giờ k biết Phương ra sao nữa. Cám ơn 2 người nha. Hihi.
Hà : Cám ơn hoài, Phương nghĩ ngơi đi. Mới tỉnh dậy đừng cố.
Phương : Hai bạn về đi. Nãy mình nt cho a Vinh chắc ảnh sắp vào rồi.
Dứt lời từ đằng xa 1 cái bóng lù lù tiếng tới.
- Em có sao k?- VinhTG thấy Phương liền lên tiếng hỏi.
Phương: Dạ, nhờ có Sơn và Hà đưa em vào đây đó. Hihi.
VinhTG: Cám ơn 2 bạn đã giúp đỡ em gái mình.
Sơn : A đừng nói vậy. Hôm trc a cũng giúp tôi mà. Thôi trễ rồi tôi về đây. Chào Phương nhé.
Hà cũng chào Phương và a Vinh ra về. Trong lòng Hà có cái gì đó rất khó chịu...
"Hà giấu kín dùm Phương nha..."