Vào cuối năm những năm 1987 1988. Thời kì bước wa giai đoạn bao cấp vào thời kì đổi mới. Những gia đình ở miền quê chỉ biết làm nông, đời sống chỉ dựa vào những sào ruộng do HTX chja lại. Phong sjnh ra trong gia đình 4 anh em, Phong thứ 4. Vì nhà nghèo cha mẹ lại k nuôi nổi 4 a e Phong, nên buộc phải cho 1 đứa con, vào 1 buổi đi đồng về cha Phong bị té, từ đó về sau ông chỉ biết rượu chè rồi về hành hạ đánh đập vợ con. Một ngày kia trong cơn Say ông đã đốt ngồi nhà nơi che mưa che nắng duy nhất của 5 người. Buổi tối hôm đó do k chạy kịp nên gđ Phong k ai thoát dc. Chỉ mỗi mình Phong do đi soi ếch cùng đám bạn nên thoát dc.
Bơ vơ 1 mình k thân k thích, nó phải sống nhờ tình thương của hàng xóm, bữa đói bữa no lây lất đến khi Phong 10 tuổi.
Nó lang thang trên những khu chợ quê tìm được gì ăn nấy và rèn luyện cho nó 1 bản tính bất cần và lì lươm. Một hôm, đến khu chợ ngã 7 PH, vô tình chạm mặt vs 1 đám nhóc bụi đời sống quanh đó, nhưng với bản tính gan lì Phong k chạy mà đánh lại tụi nhóc đó, tụi nó cũng nện cho Phong nằm 1 đóng, Sau khj đỡ đau Phong lếch đi, cứ thế cho đến khi Phong còn sức nữa nó nằm gục xuống, vết thương đau nhức khắp người. Phong nghĩ nó sẽ chết, đôi mắt nhắm híp lại vì đói...
Mở mắt ra, Phong thấy mình nằm trong 1 căn phòng, cả ng Phong chằn chịt những băng bông thuốc dán như 1 xác ướp. Đảo mắt nhìn quanh thì thấy 1 người phụ nữ đang ngồi đó.
- Con tỉnh rồi hả? Con đã ngũ mê mang 3 ngày rồi đó.
- Đây là đâu?
- Đây là bệnh viện, con ngất xỉu ngay trước nhà cô nên cô mang con vào đây? Nhà con ở đâu? Sao lại ra nông nổi như vậy?
Đã lâu rồi, Phong k dc ai quan tâm hỏi han như vậy và nỗi nhớ gđ Phong làm nước mắt nó rơi:
- Nhà con chết hết sau 1 cơn hỏa hoạn rồi chỉ còn mình con, con lưu lạc đến đây rồi bị bị đám du côn ngoài chợ đánh như vậy đó... - Lần đầu tiên Phong trãi lòng vs 1 ng lạ.
- Tội con wá. Giờ con định làm gì?
- Con cũng k biết nữa chắc lại lang thang thôi cô ạh.
- K dc. Con đang như vậy k đi dc đâu. Hay vậy đi, con về nhà cô đi, phụ việc nhà cho cô. Dc k?
- Dạ. Thế thì còn gì bằng.
Nhưng người mù tìm dc ánh sáng. Phong theo cô Nhi về nhà, căn nhà k to nhưng khá đầy đủ tiện nghị, có vườn ở phía sau trồng cây ăn trái. Bước vào nhà cô Nhi dẫn Phong chào chú Quang, chú Quang là nông dân chính hiệu rất hiền và tốt bụng. Nghe cô Nhi kể hoàn cảnh gđ thì chú Quang cũng vui vẻ để Sơn ở đây phụ chú làm vườn, tới trưa, Cô Nhi đi đón con gái cô đang học lớp 3 (9 tuổi) nhỏ hơn Phong 1 tuổi và mua cho Sơn ít bộ quần áo. Nhận quần áo từ tay cô Nhi thì nc mắt Phong lại chảy ra. Phong mừng lắm cứ tưởng mình sẽ có thêm 1 gia đình nhưng hạnh phúc gia đình chỉ là thứ xa xỉ nhất thời vs Phong mà thôi...