Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm


Con của Cô Nhi tên Nguyễn Thị Hằng. 1 cô bé tinh nghịch. Thấy Phong xuất hiện trong nhà, cô bé k những k sợ mà còn chủ động làm wen.
- Chào bạn, bạn tên gì thế? Nghe mẹ nói bạn sẽ ở đây phụ việc nhà mình àh?
Cô Nhi: Bạn gì? Phong lớn hơn con 1tuổi đó, gọi là a nghe chưa.
Hằng : Dạ. A Phong sẽ ở đây vs mình hả mẹ?
Cô Nhi: Uhm. Phong là trẻ mồ côi đó. Thôi vào ăn cơm đi. Ba đang chờ kìa.
Cơm nước xong, Hằng và mẹ dọn dẹp rửa chén. Chú và Phong ra vườn để chú hướng dẫn những công việc đầu tiên. Dần dần mọi việc cũng wen dần vs Phong. Cô chú định cho Phong đi học, nhưng sợ Phong mặc cảm.
Hằng : Mẹ hay để con dạy a Phong dc rồi hjhj. Con học giỏi lắm.
Mẹ : Phong con thấy sao?
Phong: Con sao cũng được cô, biết dc cái chữ là con mừng lắm rồi.
Thế là từ đó, hằng dạy cho Phong biết chữ và tính toán, Phong cũng cố gắng học để k phụ lòng mọi người. Tình cảm từ đó dần nẩy nở trong Phong, nhưng Phong k dám thổ lộ vì Phong chỉ là "ăn nhờ ở đậu" mà. Phong chỉ âm thầm chăm sóc, lo lắng cho Hằng những lúc Hằng học bài đêm hay lúc đau ốm. Một tình yêu thầm kín...
Ngày tháng cứ thế thấm thoát đã wa 7 năm. Lúc này Phong đã 17 tuổi, Hằng 16tuổi chuẩn bị vào lớp 11.
Phong càng lớn càng ra dáng vẻ đàn ông, thân thể cứng cáp, khỏe mạnh, làm việc gấp đôi ngày thường, giúp đỡ rất nhìu cho Cô chú. Còn Hằng thì ra dáng thiếu nữ, những lần thấy hằng đi học mặc áo dài làm Phong cũng bối rối.

- A Phong nè. Từ ngày mai a chở em đi học nhé. (Lớp 11 thì trường học dời wa cơ sở mới nên đoạn đường xa hơn ra tận trung tâm huyện).
Chú Quang: Uhm. Đúng đó lấy xe máy chở e đi học đi. Đường xa e nó đạp xe đạp tội nghiệp.
Phong: Dạ, con sẽ chở Hằng đi học. - Phong vui lắm chứ vì dc đưa đón người yêu đi học mà.
Thế là từ đó mỗi sáng, Phong chở Hằng đi học rồi trưa đón về. Hằng cũng vui lắm, đi học có chuyện gì cũng kể cho Phong nghe. Niềm vui trong lòng Phong lớn dần, làm v hăng say hơn đến chú Quang cũng thấy vậy
- Chà, chà, dạo này yêu đời nhỉ? Vừa làm việc vừa huýt sáo nữa ta?
- Dạ, cho đỡ mệt thôi chú ơi.- Giả lả trả lời chú.
- Hồi xưa chú yêu cô mày cũng thế đó. Yêu ai rồi, nói chú nghe chú làm qua nhà ngta nói ch cho?
Phong giật mình và lo lắng, sợ chú chê mình k đồng ý cho Hằng và Phong đến vs nhau...
- Dạ. K có ai đâu chú. Con có gì đâu mà dám yêu ai chứ...
- Mày cứ thế. Cái nhà này dc như hôm nay, có công của mày đấy. Cô chú coi mày như con cái trong nhà. Nói đi thương ai chú dạm hỏi cho.
- Con nói thiệt mà, con có yêu ai đâu ạh. Cô chú cho con cái ăn cái ở, và còn cái chữ nữa. Con nào có công cán gì đâu.
- Tao nói vậy thôi chứ tao biết mày thương ai mà. Mày thương con Hằng phải k?

- Hả? Sao chú biết?- Điều Phong lo lắng tới rồi.
- Cô chú mày đâu có đui mà k thấy. Tao hỏi mày, mày có thương Hằng thật k? - Ánh mắt nghiêm nghị nhìn Phong.
- Dạ, con thương Hằng lâu rồi, nhưng ... con ....
- Con gì? Mày sợ tao vs cô ngăn cấm phải k? - Chú nói như hét.
- Dạ..dạ... Con biết mình làm thế là sai nhưng.... con k thể khống chế tình cảm...
- Kà kà, tao biết rồi. Đợi Hằng nó học xong 12 đi nếu nó k học típ tao cho cưới, còn nếu nó học típ thì tao đính hôn cho 2 đứa mày. Làm gì run thế hả? Mọi bữa mày quyết đoán lắm mà. Kà kà.
Thì ra nãy giờ chú "thăm dò" tình cảm của Phong.
- Thật k chú? Chú chịu gã Hằng cho con hả? Trời ơi, con đang mơ hay tỉnh đây.
Phong mừng wá nhảy lên như 1 thằng điên, chạy lại ôm chú.
- Mày làm bị gì thế? Mừng wá hóa điên àh?
- Thế còn cô sao chú? - Phong chợt nhớ tới cô, vì cô có quyền nhất trong nhà.
- Cô mày nói tao biết đó. Ý định này là của bả. Tao chỉ hỏi mày thôi.
- Dạ, dạ. Con cám ơn cô chú.
- Giờ con Hằng đang còn đi học, đừng nói ch này vs nó nhé. Mất công ảnh hương ch học hành.
- Dạ con biết rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận