Phong ở lại nhà Thắm thêm 1 đêm (vì quần áo chưa khô) Phong kể cho Thắm nghe những ngày mà Phong đi tìm Thắm. Chỉ 1 chút manh mối mà Phong đã tìm ra Thắm thật sự là 2 ng có duyên vs nhau. Tối đó "màn 2 cảnh 1" lại tiếp tục (tự hiểu nhé)
Sáng hôm sau, Hai người về CT. Mọi ch đã rối ren hơn, vì tụi LM khj biết Phong k có ở CT, nên đã xung quân, đánh úp a Hùng, a Hùng trọng thương nên phải "ếm" quân lại. Lúc này, Bên LM có sự thay đổi rất lớn từ vị trí đầu sỏ, đó là Minh "Cái" (móng cái) và Cu Lì đã bật đám giang hồ CT lên làm trùm LM. Hai tên này nghe đồn có cả "hàng nóng" rất liều lĩnh và manh động. Khi lên nắm quyền, giang hồ từ ngoài Bắc càng ồ ạt chạy vào đây. Đám giang hồ bị bật hết đất sống phải chạy wa a Hùng cầu cứu, a Hùng cũng đang cần người nên thu nạp. Phong sau khi hiểu dc tình hình hiện nay hết sức nguy hiểm nên nói vs Thắm:
- Em về wê mẹ sống 1 thời gian đi, tình hình hiện tại rất nguy hiểm, 1 trận đụng độ lớn sẽ xảy ra bất cứ lúc nào. A k thể phân tâm dc.
- A vs em mới gặp lại nhau mà, bây giờ phải xa nhau nữa sau anh? Em k chịu đâu. Huhu.
- Ngoan, nghe a đi, em mà xảy ra chuyện gì thì a sống làm sao? Giờ a chỉ có mình em là ng thân. Nghe anh, em phải đi ngay.
Cuối cùng Thắm cũng đồng ý, đích thân Phong đưa Thắm ra Bến xe khj xe lăn bánh Phong mới đi về.
A Hùng sao khi thương thế đã hồi phục, họp mặt anh em để "dẹp" đám giang hồ phía Bắc lấy lại địa bàn.
Người năng nổ nhất vẫn là Phong, nhiều trận đụng độ xảy ra, 2 bên tổn thất k phải ít. Phong cũng k tránh dc thương tích.
Công An càn quét rất dữ dội. Ra lệnh truy nã Phong, Phong đành phải trốn về nhà Thắm dưỡng thương và chờ tình hình lắng dịu. Lúc này Phong mới biết Thắm có giọt máu của mình rồi. Nhưng ơn nghĩa của a Hùng thời gian qua k thể nào nói bỏ là bỏ.
- Em àh. Em cho a chút thời gian nựa nhé. A phải trả hết ơn nghĩa của a Hùng năm xưa.
- Những năm wa, a giành tranh giành địa bàn, giúp a Hùng cũng k ít. Vậy chưa đủ sao?
- Nhưng bây giờ tình thế rất bất lợi cho a Hùng. A hứa xong vụ này a sẽ rửa tay rút khỏi giang hồ. Ngoan, tính anh em cũng biết mà.
- Em chịu thua anh rồi. Lần này nữa thôi nhé. Em k muốn con mình biết ba mình là giang hồ đâu. Em mún con học hành tử tế, làm kỉ sư bác sĩ kìa, chứ k mún con đánh đấm suốt ngày như anh đâu.
- Học võ để rèn luyện cơ thể, để bảo vệ ng thân chứ đó giờ a đâu có đánh nhau bậy bạ. Nhưng a biết nó sẽ uống rượu rất giỏi!
- Sao lại uống rượu giỏi?
- Bởi vì nó dc hình thành từ cơn say rượu của ba nó mà hehe.
- Chưa bắt tội anh nữa nhé. Lần đó mạnh thấy sợ lun, thức dậy đi k muốn nổi.
- Thế còn mấy lần sau? Hehe.
- Đỡ hơn và... thôi đi cái đồ dê xòm.
- Ờh, Dê xòm mới có vk có con.
- Anh mà dám dê con khác đừng có trách em nhé.
- Anh đâu dám. Đừng nổi giận ảnh hưởng con đó...
Thời gian đó Phong chăm sóc Thắm từng li từng tý, mọi ch Phong đều giành hết k cho Thắm làm gì cả.
- Anh cho em làm gì đi. Chứ ngồi 1 chỗ em chịu không nổi.
- Thì em đang may đồ cho con đó chi?
- Nhưng cũng ngồi một chỗ àh. Mà a thích con trai hay con gái vậy?
- Con nào cũng là con. Trai gái a đều thích.
- Em thì thích con trai, con gái khổ lắm như em nè...
- Anh xin lỗi mà. Lúc trc là a k tốt, a k quan tâm em nhiều, dc chưa? Em mà buồn thì con sẽ xấu xí đó.
- Vậy hả? Em chỉ nhớ lại ch xưa thôi, bây giờ anh ở đây rồi lại sắp làm cha của đứa con trong bụng em nữa. Anh nè. Nếu em sjnh xong e k còn như ngày trc nữa, anh có chê em k?
- Chê. Chê cái đầu em suy nghĩ lung tung, em và con là người thân của anh, anh k yêu em và con, yêu ai chứ?
- Hihi. Em biết rồi.... em yêu anh nhiều lắm.
Thời gian đó là thời gian Phong và Thắm hạnh phúc nhất nhưng nó chỉ kéo dài dc 2tháng. A Hùng cho ng xuống tìm Phong là đã lo lót dc cái lệnh truy nã rồi. Về để quyết chiến 1 trận thắng thua vs đám giang hồ ngoài Bắc, Phong đành từ biệt Thắm để lên CT. Dặn dò và mướn 1 ngươi giúp việc nhà cho Thắm.
- Anh sẽ về với hai mẹ con em. Đừng quá lo lắng ảnh hưởng con đó. Nhớ không?
- Huhu, em biết rồi. Nhưng em k mún xa anh. Huhu.
- K được em àh. A phải giải quyết ch này dứt điểm k thôi cả đời còn lại anh sống k thoải mái đâu. Anh đi đây. Em ở nhà ngoan. A sẽ về cùng em dạy dỗ con mình nên người mà....