Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm


Chuyện Sơn và Hà chia tay, tôi là ng biết đầu tiên.
- Mày cũng đừng buồn nữa, mày càng buồn Hà nó biết nó cũng k có quên mày dc đâu. Cố gắng lên. Mạnh mẽ lên nhé.
- Em biết rồi. Em sẽ cố gắng.
- Ch gì rồi cũng sẽ wa thôi.
Rồi tới ĐK cũng biết:
- Sơn àh. Mày hãy lấy tao làm gương, mày phải sống tốt để Hà nó yên tâm về mày. Đừng làm cho nó lo lắng. Đàn ông khóc 1lần rồi thôi.
- Dạ. Em sẽ k suy sụp đâu anh.
- Tốt, tao k nhìn lằm mày.
Rồi ai cũng biết, ai cũng an ủi, cả Phương cũng nói:
- Sơn vs Hà hãy quay lại vs nhau đi. Phương k trách Sơn đâu. Nhận lại bạn cũ và biết Sơn còn nhớ lời hứa là Phương vui rồi. Đi, đi tìm Hà đi.
- Đây là quyết định của 2 người. Phương đừng nói nữa. Sơn sẽ bảo vệ Phương, sẽ ở bên Phương nhưng Sơn sẽ k yêu ai cả vì k ai có thể thay thế dc Hà trong tim Sơn.

Thấy Sơn cương quyết Phương cũng k nói gì hơn. Sơn vẫn đi học đi làm bthường chỉ duy nhất là k còn Hà bên cạnh. Đôi mắt buồn đó giờ lại càng buồn hơn khi nhìn về phía xa xăm đó.
Một hôm, Diễm và Vân bước vào quán, thấy Vân khóc sưng cả mắt, Sơn cũng tò mò hỏi.
- Sao mắt em sưng đỏ vậy Vân?
Diễm : Anh nó, là Tiến bị ngta đánh nhập viện nặng lắm, gãy tay và chân lun. Chắc là k đi học dc rồi.
Sơn : Sao dữ vậy? Rồi biết ai làm k?
Diễm: Thì Tiến chọc ghẹo bạn gái... àh Hà. Sao đó đi học về bị ngta đón đường đánh phải nhập viện.
Vân : Hiện giờ vẫn bất tỉnh nhân sự. Hjchjc.
Sơn cũng bất ngờ: "ai đã ra tay? Ai đã bảo vệ Hà?" rồi Sơn quay vào trong gặp P.Anh:
- Anh quen biết nhiều, a có thể điều tra giúp em người đánh Tiến là ai k?
- Thằng đó bị đánh là đáng, anh cũng ghét nó lắm. Mà chú em biết làm gì?
- Em muốn biết ai đang bảo vệ Hà thôi àh. Được k anh?
- Để coi, mà chú em lạ thật còn yêu Hà sao lại chia tay?
- Ch qua rồi mà anh. Có gì cho em hay vs nhé.
Một vài hôm sau. Thì Phương 1 lần nữa lại lên cơn hen cấp tính, lần này ở nhà Phương. Và đây là lần đầu tiên Sơn đến nhà Phương. Cũng k bất ngờ, vì biết Phương là ng trong "Quách Gia". Một ngôi nhà thiết kế rất đẹp kiểu xưa. Bước vào bên trong dc trang trí toàn bộ là đồ gỗ, và đồ cổ. Có gì đó dường như rất quen thuộc.
Được Vinh TG dẫn vào phòng của Phương, cũng giống như phòng H.Yến, màu hồng và toàn gấu bông. Phương nằm đó hình như đang ngũ, mặt hơi tái nhợt. Nhưng lạ 1 điều là bình thường ở lớp thấy Phương da hơi ngâm ngâm đen nhưng sao hôm da trắng. Đang suy nghĩ.
- Aaaaa. Ai cho Sơn vào đây?
- Thăm bệnh k vào đây thì vào đâu?
- Đây là Phòng con gái, vào k xin phép là bất lịch sự.
- Vậy để Sơn ra ngoài gõ cửa nhé hehe.
- Khỏi đi. Mai mốt k cho vào nữa nhé. A Vinh đáng ghét, làm em xấu hổ chết được.

Vinh TG: Thôi Sơn ở lại nch vs Phương, anh ra ngoài có việc xíu.
Vinh TG ra ngoài ở trong phòng còn có Phương và Sơn.
Phương : Sơn ngồi chơi chút, Phương vào VSCN cái đã.
Nói rồi Phương (mặc váy ngũ chắc mắc cỡ) xuống giường bước nhanh vào trong tolet.
Sơn nhìn xung quanh thấy 1 tấm hình gia đình. Chụp lúc Phương còn nhỏ, Có cả mẹ Phương lúc còn sống, có 1 người con trai kế bên nữa....
Phương bước ra, mặc quần short ngang gói, áo thun màu hồng, không đeo kính và làn da đúng là trắng k giống như lúc ở trường.
- Ủam Cô là ai? Sao lại trong phòng của Phương?
- Giỡn hoài àh. Phương chứ ai. Kẹo bòn bon của Sơn nè. hjhj.
Đúng thật bây giờ nhìn Phương rất xinh, Sơn rất bất ngờ. Cứ nhìn chăm chăm.
- Nhìn gì dữ vậy? Bộ mặt Phương dính nhọ àh?
- K. Thấy khác ngày thường wá. Ở trường da ngâm ngâm đen và đeo kính ngố mà bây giờ khác wá.
- Trong trường Phương trang điểm cho đen đen để khỏi bị chú ý tập trung học. Ở nhà thì k cần. Hjhj. Bây giờ, ở trường thì k cần trang điểm đen đen và đeo kính nữa. Có Sơn làm vệ sĩ oỳ.
- Sơn... Sơn...
- Sơn sẽ bảo vệ Phương phải k? Từ mai a Vinh bận công việc k đưa đoán Phương dc. Sơn chở Phương nhé. Được k?

- Được, Sơn sẽ ở bên cạnh Phương, lỡ có gì Sơn còn cứu Phương dc.
K phải vì Phương đẹp mà Sơn làm vậy chỉ vì lời hứa thôi. Trong lòng Sơn Hà mãi mãi là cô gái đẹp nhất.
- Nhớ nha. Bây giờ Phương mún đi dạo. 2ngày nay nằm trong nhà ù tay ù chân quá. Đi không?
- Uhm. Đi thì đi. 1 vòng thôi nhé. Cũng 8h hơn rồi.
Chở Phương dạo 1 vòng, trên đường ai thấy Phương đều trầm trồ khen. Phương rất xinh mà, kết hợp vs áo hồng, quần short rất dễ nhìn. Chở Phương về, Phương bắt Sơn vào tận phòng mới chịu (lộ bản tính tiểu thư ra rồi).
Lúc về Sơn đi ngang wa 1 căn phòng và nghe tiếng Vinh TG đang nói ch vs ai đó.
- Dạ. Dạo này bên "Trịnh Gia" đang chiêu mộ thêm người, toàn những tên có tiền án tiền sự. Con đang nghi ngờ "Trịnh Gia" đang có âm mưu gì đó.
- Cho người điều tra đi. Dạo này công việc k thuận lợi lắm, đừng để phát sinh thêm rắc rối. Phương dạo này thường lên cơn hen, con chú ý chăm sóc nó nhé. Bảo vật của ông đó. Ông đang bên Trung quốc tìm thuốc điều trị cho Phương. Cố gắng trị bệnh cho Phương là ưu tiên hàng đầu, dù tốn bao nhiêu tiền đi nữa.
- Dạ. Con biết rồi.
Bỗng có tiến bước chân đang tiến tới Sơn, vì đang chú tâm lắng nghe cuộc nói và "thân thủ" ng kia khá tốt nên khi ng kia đến gần thì Sơn mới phát hiện. Một bàn tay đặt lên vai Sơn từ phía sau...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận