Một bàn tay đặt lên vai Sơn, giật mình quay lại đó là ĐK.
- Mày đi đâu đây Sơn?
- Em đi thăm Phương bệnh giờ chuẩn bị về.
Nghe tiếng động bên ngoài thì Vinh TG bước ra xem.
- Mày về rồi àh? Sẵn đây vào trong có ng cần gặp mày nè.
Sơn : Ai vậy?
Vinh TG: "Người đó".
Cả 3 bước vào, trc mặt Sơn là 1 ng đàn ông khoảng 55 tuổi, ăn đồ Pijama, tay cầm ống điếu hút thuốc. Đôi mắt tinh anh khá nham hiểm ( đúng kiểu ba tàu). "Người đó" liền nói:
- Cậu là Sơn? Người mà Phương hay nhắc đúng k?
- Dạ, đúng. Cháu là Sơn.
- Ta là Ba nó, cháu cứ Chú Ba, cám ơn cậu đã quan tâm giúp đỡ Phương nhà ta bấy lâu nay. Mẹ nó mất 8 năm nay rồi, Nó bệnh nhưng ta k có thời gian chăm sóc nó. Cậu có thể thay ta chăm sóc nó dc k?
- Dạ. Cháu cũng đã hứa sẽ bảo vệ Phương, nên Chú cứ an tâm. Cháu sẽ làm hết sức có thể.-Có 1điều gì đó khiến Sơn phải suy nghĩ.
- Phương đối vs gia đình ta là báu vật. Nếu mún làm con rễ ta thì phải có công trạng trong Hội...
- Xin lỗi đã ngắt lời Chú, cháu hứa là cháu sẽ bảo vệ và chăm sóc Phương nhưng k có nghĩa là cháu sẽ cưới Phương. Mong chú hiểu rõ đều này.
Cả 3 người đều bất ngờ vs lời nói của Sơn. Chú Ba lên tiếng trc:
- Con gái ta là báu vật vậy mà cậu chê?.-Đập bàn 1 cái rầm.
Sơn k hề nao núng và mạnh dạn nói.
- Trái tim cháu đã chết khi lời hứa 5 năm thành hiện thật. Cháu xin phép về.
Bước thẳng ra ngoài k chút do dự, đối vs Sơn chỉ có Hà là người mà Sơn yêu nhất. Nhưng vì hoàn cảnh mà hai đứa phải chia tay nên bây giờ đây Sơn sẽ k còn yêu ai nữa...
- Kím chỗ nào Anh cần vs mày 1 chút.-ĐK phía sau nó lên.
- Dạ. Anh cứ dẫn đường.
Tìm dc 1 chỗ vắng vẻ, Hai anh em dừng lại.
- Mày có định gia nhập Quách Gia k? Anh khuyên mày đừng dính vào XHĐ, mày còn tương lai đi con đường này làm gì.
- Anh cũng biết em mà, em phải thực hiện lời hứa của mình, nhưng em sẽ k lấy Phương và k tham gia Bang Hội nào cả.
- Nếu có người đe dọa an nguy của Quách Gia thì sao? Phương cũng là con nhà Quách Gia mà.
- Ch tới đâu tính tới đó. Em bây giờ k biết phải làm sao nữa.
- Anh cũng k biết khuyên mày sao nữa. Mày cổ hủ wá. Nhớ là phải cẩn thận. Trịnh Gia bắt đầu có hành động gây hấn rồi.
- Chuyện 2 gia đình này là sao anh?
- Hồi trc khi NC còn làm ông trùm, 2 gđ này đã hợp tác giữ Chợ lớn làm ăn nhiều phi vụ mà ông trùm k biết dc. Sau khi ông trùm bị bắt vì tranh giành các mối làm ăn mà ông trùm để lại, Trịnh Gia mún đem ma túy vào CL nhưng Quách Gia k đồng ý vì lợi ích wá lớn từ ma túy nên Trịnh Gia đã tự ý hoạt động, Quách gia biết dc nên ngăn cản và 2 gđình đã đối đầu vs nhau. Những trận chiến đã diễn ra, lúc đấy Hội Người Hoa phải dàn xếp nên một giao ước dc đưa ra. Bên nào bên đó làm ăn k dc vào lãnh địa của nhau. Mấy tháng trc tết nghe đồn Hội Tam Hoàng ở nc ngoài mún mở rộng địa bàn buôn ma túy nên đã đổ tiền giúp đỡ Trịnh Gia nhầm đánh bật Quách Gia chiếm trọn cả CL. Nhờ Ông ngoại của Phương có địa vị trong giới người Hoa nên Trịnh Gia k dám làm càng.
- Rắc rối vậy anh?
- Nếu cuộc chiến diễn ra, Phương là con cháu Quách Gia sẽ k thoát khỏi ch này. Lúc đó mày sẽ tính sao?
- Em sẽ tham gia.
- Mày có suy nghĩ lại k? Mày đừng dính vào ch này Sơn àh!
- Em phải bảo vệ Phương khi e còn ở đây và phụ giúp ĐK nữa chi. ĐK cũng là thành viên trong Hội mà.
- Anh thì có một mình chết là hết. Còn mày còn ba mẹ, còn Hà nữa chi. Mày đừng nói vs tao mày quên Hà rồi nhé.
- Em khắc nó vào tim như ĐK khắc tên chị Thắm vậy. Hehe.
- Khác chứ. Chị mày đâu còn nữa còn Hà vẫn còn mà.
- Nhìn thấy người mình yêu mà k dám lại gần k dám nói ch còn đau hơn nữa ĐK ơi.
- Uhm. Thôi về. Nhớ là phải cẩn thận đó.
- Em đã sẵn sàng...