Vài ngày sau ĐK ra viện nhưng vết thường còn đau chưa cử động mạnh dc. Sơn và tôi cũng tranh thủ chạy ra quán giúp ĐK này nọ.
Một ngày cuối tháng 3, có lẽ bên Trịnh Gia đã k chịu ngồi yên, một vài cuộc đụng độ đã diễn ra. 2 bên tuy k có thương tích gì nghiêm trọng nhưng mọi chuyện vẫn đề cao cảnh giác. ĐK bảo tôi đừng lại quán cafê nhiều wá tụi Trịnh Gia điểm mặt dc thì nguy.(vì tôi k biết võ phòng thân, nên sau này tôi cũng ít ra quán hẳn. ĐK mún tốt cho tôi mà thôi).
Sơn thì vẫn đưa đón Phương đi học, Sơn rất cảnh giác nên mấy lần thoát dc đòn của kẻ thù. Những lần đó Phương rất hoảng sợ. Nên Sơn xin Chú Ba cho Phương nghĩ học chờ quan "biến cố" này. Sơn cũng xin nghĩ 1 tuần ở quán Cafe vì k mún gây rắc rối cho quán BCL. BCL, BCN có hỏi lý do Sơn nói là về quê có việc. Nhưng ch đó k qua mặt dc P.Anh.
- Chú em định làm gì đấy?
- Em về nhà ít bữa thăm cha me ấy mà.
- Chú em định giúp a Phong đối đầu vs Trịnh Gia àh?
- Sao anh biết?-Sơn khá bất ngờ.
- Chuyện thằng Tiến bị đánh, anh mày còn điều tra dc nói chi ch Quách Gia và Trịnh Gia? Nói thật đi. Chú em định làm gì?
- Em sợ liên lụy quán cafe nên em xin nghĩ chờ ch này qua, rồi đi làm lại.
- Tụi Trịnh Gia hay bất cứ ai dám đụng vào quán cafe thì xác định biến khỏi SG nhé. Anh mày k đùa đâu.(Lúc đó Sơn chưa biết thân thế của P.Anh chĩ biết gđ P.Anh là dạng Đại Gia mà thôi).
- Ghê vậy? Mà thôi, em quyết định rồi, em k muốn liên lụy thêm ai. Quán Cafe có anh rồi em cũng đỡ lo. Chào anh.
- Ờh. Có gì kho cứ alo anh nhé chú em.
Sơn chỉ cười rồi phóng xe đi. Vết thương ĐK tuy lành mặt nhưng bên trong còn đau rát k lành dc. dù đi nhiều Bác sĩ vẫn k hết. Sơn đành phải dọn qua phụ ĐK lỡ có ch gì thì ĐK k thể ứng phó dc.
Đúng như Sơn dự đoán. Tối một hôm. Có khoảng 20 ng kéo vào quán uống nc. Nhưng 1 thằng ngồi 1 bàn ngồi sân. K đủ bàn chúng đuổi khách đang uống bỏ đi.
ĐK thấy thế đi ra hỏi:
- Các anh đến uống cafe hay đến phá chỗ tôi làm ăn?
Côn Đồ 1(CĐ1): Tới uống cafe thôi anh trai.
- Hình như các anh quen biết nhau sao k ngồi cùng nhau lại ngồi 1 ng 1 bàn như vậy.
CĐ2 : Tôi đéo quen chúng nó nhé.-1 giọng bắc vang lên.
- Thế các anh uống gì?
CĐ 1: Trà đá. Đếm bao nhiu thằng cho bao nhiu ly nhé.
ĐK : Các đi đông vậy quán có tặng phẩm đấy.
CĐ1: Tặng gì vậy? Có vui k?
ĐK : Tặng cái này nè.
Nói rồi ĐK cho nó 1đấm vào thằng mặt vs 100% sức. Trúng 1 cú đấm nặng như vậy thì tất nhiên nó K.O rồi. Những thằng khác cũng rút đồ chơi nhào lên đánh ĐK. Sơn cùng mấy anh em (khoảng 11 12 ng) trong quán nhào ra tiếp ứng. Sơn cầm 2 tuýp sắt chạy thật nhanh đứng trc ĐK vì ĐK chưa hồi phục hoàn toàn, đưa cho ĐK 1 cây vì Sơn bít ĐK k vào trong lánh nạn đâu. Một trận đấu bằng hung khí diễn ra tại quán làm náo loạn cả 1 khu phố. Nhờ có Sơn nên Quách Gia đã bật dc đối thủ ra ngoài. Lúc này Vinh TG cũng cho ng tới tiếp ứng đám CĐ nhanh chóng chạy thoát thân, nhưng 3 4 tên đã nằm lại, bên Sơn cũng có 2 3 anh em trúng hung khí dc đưa đi băng bó. ĐK liền bảo:
- Mày lánh mặt đi Sơn tý CA tới, mắc công có ch nữa.
Nghe và hiểu ý của ĐK, Sơn nhanh chóng lấy xe đi. Chạy mà k biết đi đâu. Sơn chạy wa nhà Dì của Hà để dc nhìn Hà. Nhưng cửa đã khóa, đèn đã tắt. Sơn ngồi ngoài nhìn vào chỉ hy vọng dc thấy Hà 1 lần. Lâu rồi Sơn k có gặp Hà. Nhớ lắm chứ, nhớ lắm...
Sau đó xảy ra rất nhiều trận đánh chém, nhưng k xảy ra ở quán cafe của ĐK nữa , có lẻ Trịnh Gia đã chú ý đến Sơn. Mọi ch đã đến tai các "ông Sở ông Bộ". Công An bắt đầu mạnh tay hơn vs khu vực CL, thế nhưng Trịnh Gia k có ý định dừng lại mà còn hung hăng hơn. Bên Trịnh gia do dc nguồn tài trợ từ "nc ngoài" nên chi rất nhiều tiền cho CA và đám thuộc hạ dc thả, còn Quách Gia thì k. Dần dần các băng nhóm liên kết vs Quách Gia lần lượt "chạy nạn". Quách Gia hiện giờ rất nguy khốn. Và một ng đã xuất hiện làm ổn định cục diện gđ Quách Gia.
Một hôm đi học về, có dt từ Phương:
- Sơn hả? Đến nhà Phương ngay nhé. Vết thương của anh Phong dc ông ngoại Phương chữa trị lành rồi. Ông ngoại Phương muốn gặp Sơn.
- Oh. Vết thương của ĐK lành rồi àh?
- Uhm. A Phong vừa bảo Phương gọi Sơn đấy. Sơn đến ngay nhé.
Tắt máy Sơn phóng thật nhanh về nhà Phương, bước vào bên trong Sơn gặp lại Cố nhân...