"Bản đồ có biến hóa, mọi người mau xem." Hoàng Lâm la lớn.Tất cả đi đến nhìn bản đồ, tấm bản đồ sau tiếng gào thì to hơn một chút so với ban đầu.
Trên bản đồ hiển thị bốn chấm xanh và cách đó không xa có một chấm đỏ đang di chuyển về phía bọn họ."Xung quanh đây không có chỗ nào ẩn nấp cả, chúng ta phải làm sao đây?" Kim Ly nôn nóng lên tiếng, thân thể nàng vẫn còn run rẩy sau khi nghe tiếng gào lúc nãy."Từ tiếng gào đó, ta nghĩ nó có hình thể không nhỏ.
Xung quanh đây địa hình bằng phẳng trốn chạy chỉ làm tốn sức vô ích.
Hơn nữa các ngươi xem trên bản đồ, nó di chuyển đến chỗ chúng ta rất chính xác, có thể nó thông qua phương thức nào đó mới làm được." Tử Văn phân tích đâu vào đó, hắn cần bình tĩnh để đưa ra phương án tối ưu nhất."Ta cùng ý với Tử Văn, trốn chạy lúc này cũng vô ích." Hoàng Lâm nhận đồng quan điểm của Tử Văn."Với tốc độ này thì khoảng 4 phút nữa nó sẽ đến chỗ chúng ta.
Ta sẽ đối đầu trực tiếp với nó, Hoắc Kỳ hỗ trợ ta, Kim Ly dùng súng tấn công từ xa, Hoàng Lâm tiếp tục quan sát bản đồ nếu có chấm đỏ tiếp cận thông báo cho mọi người." Tử Văn lập tức phân công cho mọi người, hắn có nắm chắc mới dám nhận phần chủ lực về phía mình."Được." Mọi người đồng thanh hô lớn, sau đó chạy đi tìm vị trí thích hợp chờ đợi nó xuất hiện.…[Bươm bướm bay: Xuất hiện rồi, tim ta đập còn nhanh hơn cả chủ phòng.][Người qua đường A: Không biết lần này là thứ gì đây?][Công chúa cô đơn: Chủ phòng! Ngươi nhất định phải sống.][Người qua đường B: Ta không nỡ chứng kiến cảnh chủ phòng chết thảm.][Người qua đường C: Ta bắt đầu tính giờ xem chủ phòng kiên trì được bao lâu.][Kỵ sĩ bóng đêm: Sống sót! Sống sót! Sống sót! Chủ phòng nhất định phải làm được.]Người xem không ngừng tràn vào phòng phát sóng của Tử Văn, bọn họ nghe được tin phó bản không giới hạn thời gian lại lần nữa xuất hiện, quá đủ kích thích! Không xem thì tối cổ mất.…"Grao…" Nó đã tiếp cận đến vị trí của bọn họ.
Lúc này, mặc dù trời tối nhưng mọi người vẫn lờ mờ thấy được hình thể của nó.
Cao gấp ba Tử Văn, hai chân trước ngắn, hai chân sau thì thô to, đuôi như thằn lằn dài cũng phải 2 mét, đầu nó là những khối u chắp ghép lại với nhau.
Hương vị tanh tưởi phát ra từ con vật này, nó há miệng hét lớn về phía bọn họ.Tử Văn lập tức chủ động tấn công nó trước.
Tay cầm chuôi đao phóng tới chân của nó.
Con quái vật cũng không đứng yên chờ chết, nó cuối cổ xuống cắn về phía Tử Văn.
Ngay lập tức hắn né sang một bên, hạ thấp người luồng qua thân trên của nó, chém một nhát thật mạnh xuống chân sau con quái vật, máu phun như mở vòi."Grao!" Con quái vật hét lên đầy đau đớn, chân nó dù có lớp da dày cũng đã bị Tử Văn chém một nhát sâu ghê người.
Nó tức giận vung mạnh đuôi nhằm trả thù kẻ đã làm nó bị thương, Tử Văn chật vật né tránh đòn tấn công từ đuôi của nó.
Mỗi cú vung đuôi đập mạnh xuống đất đều để lại dấu vết rất sâu, có thể tưởng tượng được nếu hắn bị đánh trúng vào người thì gãy xương cũng là nhẹ.Kim Ly từ xa quan sát tình hình chiến đấu, bởi vì Tử Văn cùng con quái vật đang chuyển động rất nhanh nên nàng không dám bắn lung tung.
Hình thể của nó rất lớn, nhưng đạn là có hạn, nàng phải nắm chắc bắn được vào điểm yếu của nó.
Kim Ly như ngừng thở, con quái vật đang nghiêng đầu nhìn về phía nàng.
Cơ hội đã đến, Kim Ly nhắm chuẩn vào mắt nó khai phát súng đầu tiên: "Pằng."Viên đạn bay nhanh ghim vào dưới mí mắt của con quái vật.
Không thể trách được Kim Ly, trong điều kiện thiếu ánh sáng mà nhắm được như vậy là quá đáng khen rồi."Grao!" Con quái vật bỏ qua Tử Văn chạy nhanh tới vị trí Kim Ly.
Viên đạn đó chỉ khiến nó nhói một chút thôi nhưng uy quyền của nó đang bị con người nhỏ bé coi thường, nó phải xé đám người này ra thành từng mảnh..