Tạ Phi xốc làn váy nàng lên, ép nàng khuu gối, nàng công chúa đóng chiếm suy nghĩ của hắn suốt hai tháng qua, đã lộ ra nơi mềm mại xinh đẹp nhất trước mắt hắn.
Cửa sổ đã đóng chặt, đôi mắt thanh trong của Tạ Phi giờ đây đã nhiễm đầy sắc dục, trên trán đổ lớp mồ hôi mịn, ngay khi nhìn thấy bóng dáng mềm mại của nàng, hắn đã động tình rồi.
Cự long cực đại kêu gào muốn công thành đoạt đất, muốn hung hăng đâm thẳng vào hạ thân Cao Trĩ, giờ phút này vùng đất bí ẩn của nàng cũng đã đủ ướt át nhưng vẫn rất khó tiếp nhận cự căn thô to kia, một tay nàng bị trói, tay còn lại bất lực để trên vai Tạ Phi, miệng khẽ phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều đứt quãng.
Nàng như một con thuyền đơn độc, không nơi nương tựa phiêu bạc trôi trên biển, dù sóng nhỏ ập vào cũng dễ dàng bị lật, huống chi là gió to sóng lớn mang tên Tạ Phi.
Sự xâm nhập của dị vật làm Cao Trĩ cau mày, Tạ Phi cũng không ổn lắm, hắn đỡ lấy vật căn của mình, khó khăn lắm mới nhét vào được một nửa, mồ hôi từ trán hắn nhỏ xuống ngực nàng, Cao Trĩ không khỏi run rẩy, hạ thân không khống chế được bị kẹp chặt lại.
Tạ Phi thở dốc, hết lần này đến lần khác dỗ dành nàng: "Gia Nghi của ta, tâm can bảo bối của ca ca, nàng có thể mở rộng ra thêm được không?"
Ban ngày hắn lạnh lùng tự chủ là quân tử đoan chính, nhưng trên giường lại là chay mặn không ky, chuyện gì cũng có thể nói, nhưng Cao Trĩ lại không chịu nổi dâm ngôn loạn ngữ của hắn.
Quả nhiên, hắn chưa kịp nói xong thì dưới thân tiểu huyệt không nhịn được trào ra cổ mật dịch, Tạ Phi nặng nề cười, thuận lợi đẩy toàn côn thịt vào trong, sau đó lại hôn lên má nàng: "Ngoan lắm.
"
Nhìn vào đôi mắt ngấn nước của nàng, vật dưới thân lại phồng to hơn, Cao Trĩ sợ hắn nổi điên, run rẩy nói: "Thành Vân ca ca, tha cho Gia Nghi đi.
"
"Để ca ca hôn lên miệng nhỏ của nàng thì sẽ tạm tha cho nàng.
"
Hắn dường như đã nghe vào tai lời cầu xin mềm mại nỉ non của nàng, cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào khoang miệng thơm tho của nàng, quấn lấy đầu lưỡi mềm mại quấn quýt hôn sâu, lưỡi Cao Trĩ bị hắn liếm mút không khép miệng được, nước bọt chảy dọc khóe miệng.
Dù đã làm nhiều lần nhưng da mặt Cao Trĩ vẫn mỏng, Tạ Phi thuận miệng nói vài câu mật ngọt đã khiến nàng ngượng không dám ngẩng đầu, khi tình ái mãnh liệt, hẳn nhu tình mật ý gọi nàng là tâm can bảo bối, muội muội ngoan, làm hạ thân nàng không nhịn được tiết ra xuân dịch.
Tạ Phi rất hài lòng với cao trào đột ngột của nàng, mật dịch của nàng không chỉ giúp hắn thọc vào rút ra càng thoải mái mà còn thỏa mãn tính hư vinh nam nhân của hắn, chỉ một thời gian ngắn hắn đã đảo mây lộng mưa làm nàng trào dịch không ngừng, nam nhân nào mà không kiêu ngạo?
Thân thể tận hứng còn chưa đủ, Tạ Phi còn cố tình gây sự: "Gia Nghi thích bị Thành Vân ca ca ép làm loại chuyện gièm pha này sao?"
Nhìn vào đôi mắt ngấn nước của nàng, vật dưới thân lại phồng to hơn, Cao Trĩ sợ hắn nổi điên, run rẩy nói: "Thành Vân cа са, tha cho Gia Nghi đi.
" "Để ca ca hôn lên miệng nhỏ của nàng thì sẽ tạm tha cho nàng.
”
Hắn dường như đã nghe vào tai lời cầu xin mềm mại nỉ non của nàng, cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào khoang miệng thơm tho của nàng, quấn lấy đầu lưỡi mềm mại quấn quýt hôn sâu, lưỡi Cao Trĩ bị hắn liếm mút không khép miệng được, nước bọt chảy dọc khóe miệng, xuôi xuống cảm.
Nụ hôn ướt át sắc tình, nàng cố gắng nâng cằm lên không để nước bọt chảy ra nữa, nhưng nàng không biết rằng hành động đó như đang chủ động đòi hỏi hẳn.
Tư thái quyến rũ và e lệ này còn quyến rũ hơn cả trần trụi câu dẫn, Tạ Phi ôm lấy vòng eo nhỏ của nàng, lần sau dùng sức hơn lần trước va chạm vào động hoa của nàng.
Ý thức Cao Trĩ dần tan vỡ theo luật động mạnh mẽ của hắn:
"Ngươi, ngươi không giữ lời, gian thần ! ưm, cẩu quan ! "
Những lời chửi rủa nhẹ nhàng của nàng làm Tạ Phi càng hưng phấn hơn, hắn nhéo phần thịt mềm mại trên eo nàng, nặng nề thở dốc: "Cẩu quan gian dâm công chúa, dĩ nhiên rồi, công chúa nói xem ai đang làm người?"
Trong bể dục quay cuồng, bọt sóng mãnh liệt vang bên tai nàng,
Cao Trĩ không nghe rõ hắn nói gì, cả người xụi lơ mắng hắn: "Cẩu quan ! Cẩu quan…”
Tạ Phi khen nàng: “Công chúa nói đúng, là cẩu quan đang làm người.
”