Hôm Nay Không Tiện


Đêm qua bị Tạ Phi đè dưới thân rong đuổi tàn nhẫn, nhưng sau khi hắn rời đi, nàng lại cực kỳ thanh tỉnh, trằn trọc trên giường gần rạng sáng mới ngủ được.

Lúc Cao Trĩ mở mắt ra lần nữa thì mặt trời lên cao, giọng nàng hơi khàn khàn, nghiêng đầu hỏi: "Sao không gọi bổn cung dậy?"

Cung nữ đứng cạnh giường cung kính đáp: "Lúc giờ Mẹo Tạ tể tướng có đến phân phó đến tan triều xong hắn hầu hạ công chúa dậy."

Cao Trĩ hơi kinh ngạc, giờ Mẹo ...!Nam nhân này không cần ngủ sao?

Tạ Phi trở về, hôm nay phiên triều kéo dài hơn thường lệ.

Tóc nàng vừa được búi thành kiểu kế lạc thành xinh đẹp thì giọng nói của Cao Trừng từ ngoài cửa truyền đến: "Hoàng tỷ đã dậy chưa? Trẫm có thể vào không?"

Thân tỷ đệ không để ân oán qua đêm, hôm qua y tức giận đến mức đập nát đồ trong Trường Lạc Cung, hôm nay đích thân mang theo trân bảo quý đến bồi tội.


Thiếu niên mười mấy tuổi là đang tuổi sĩ diện nhất, Cao Trừng cố tình làm lơ không nhắc đến chuyện khó chịu tối qua, chỉ ban vật quý cho tỷ tỷ, nói đồ sứ này là cống phẩm của nước nào, chiếc bình hoa là của danh sư nào đó đúc từ vài thập niên trước.

Cao Trĩ nghe xong cười rạng rỡ, vươn tay nhận lấy bảo vật y ban tặng, vô ý để lộ nửa cổ tay, ánh mắt Cao Trừng dán chặt vào một vệt đỏ trên tay tỷ tỷ, nhìn không giống vết thương cũ, rõ ràng là một mới tạo thành.

Đêm qua Tạ tể tướng tới, chẳng lẽ là do hắn làm sao?

Cao Trừng đột nhiên nghĩ tới sau khi tan triều hôm nay, Tạ Phi nói muốn cùng hoàng tỷ đến Lộc Sơn tế bái tiên đế tiên hậu, y mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nhìn vào mắt Tạ Phi lại nhìn không ra tia sơ hở nào.

Y đành đến thăm dò hoàng tỷ.

"Sao hoàng tỷ đột nhiên muốn đi Lộc Sơn tế bái? Còn muốn đi cùng Tạ Nguyên Phụ?"

Đầu ngón tay của Cao Trĩ khẽ run, nàng mỉm cười nhìn Cao Trừng: “Thần đến Lộc Sơn là để cầu phúc cho bệ hạ.

Hơn nữa, Đại Tề hiếm khi có được một đại thần văn võ song toàn như Tạ Nguyên Phụ, để y đi cùng cũng là cộng tương phúc trạch, cùng bảo hộ giang sơn.”

Lời nói khéo léo như vậy khiến Cao Trừng không nhìn ra điểm kỳ lạ nào.

Cao Trĩ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lại hỏi một câu: "Hôm nay trong triều có dị thái gì sao?"

Cao Trừng lắc đầu rồi lại gật đầu: "Không biết Bùi tu soạn đắc tội Tạ tể tướng chỗ nào mà bị giáng chức làm biên tu."

"Ô, việc này đâu được xem là đại sự gì." Miệng Cao Trĩ lẩm bẩm,

Bùi tu soạn chính là tân khoa Trạng Nguyên Bùi Lan, nam nhân bị tung tin đồn với nàng.


Bùi Lan là Cao Trừng thân điểm Trạng Nguyên, hôm nay lại bị Tạ Phi giáng chức không khỏi có chút làm mất mặt tiểu hoàng đế,

Cao Trĩ e sợ trong lòng Cao Trừng không thoải mái, vội nói: “Tạ tể tướng đối xử chúng ta thế nào trong lòng bệ hạ ắt rõ ràng, y làm như vậy tự nhiên có đạo lý riêng, bệ hạ chớ sinh hiềm khích với y.”

Cao Trừng cười đáp: "Sao có thể?"

Tuy nhiên, trong lòng y vẫn cảm thấy khó chịu, so với tin đồn hoang đường về công chúa và trạng nguyên thì tin đồn về công chúa cùng tể tướng càng làm y chấn động hơn, thời điểm nghe được, Cao Trừng không nói hai lời, hạ lệnh chém ngay tiểu thái giám truyền lời kia.

Tạ Phi là thái phó y kính sợ, Cao Trĩ là tỷ tỷ ruột thịt của y, hai người này sao có thể dây dưa bên nhau, sao có thể thèm muốn ngôi vị hoàng đế của y!

Nhưng tin này lại như hạt giống không biết từ khi nào đã chậm rãi mọc rễ nảy mầm trong lòng y, Cao Trừng bắt đầu chú ý đến sự tương tác giữa Tạ Phi và Cao Trĩ, một cảm giác kỳ lạ khó tả cứ quanh quẩn quanh hai người họ.

Tuy việc tìm kiếm không có kết quả nhưng Cao Trừng vẫn hơi cao hứng, cẩn thận dặn dò Cao Trĩ vài câu chú ý an toàn liền tiêu sái rời đi.

Ngọ thiện rất phong phú nhưng Cao Trĩ không muốn ăn lắm, uống mấy ngụm canh xong là nàng không ăn vào được nữa,bcung nữ nhìn khuôn mặt ngày càng gầy của nàng, cảm thấy đau lòng nhưng bất lực.


"Trưởng công chúa, đã đến lúc đi."

Chỉ trong buổi sáng ngắn ngủi, xe ngựa nhân thủ đều đã được an bài thỏa đáng, Cao Trĩ tự biết chạy không thoát được nên ngoan ngoãn bước lên kiệu liễn, mặc cung nhân nâng đến cửa cung phía Bắc.

Xe ngựa đón nàng đã đợi sẵn ở đó.

"Quả nhiên Trạng Nguyên lang có mặt mũi lớn." Tạ Phi đã chờ nàng trong xe ngựa, vừa thấy Cao Trĩ bước vào, trong lòng lại có lửa giận không rõ lý do dâng lên.








Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận