"Muội cảm thấy gả cho Lục Minh Châu cực kỳ tốt, sau này Lục Tử Ninh thấy muội sẽ phải cúi người hành lễ, còn phải cung kính gọi muội một tiếng thẩm thẩm.
Nhị phu nhân Lục gia sẽ trở thành chị em dâu với muội, ngang vai phải lứa với muội, bà ta cũng không thể lấy vị thế trưởng bối mà đàn áp nhà chúng ta được.""Mới mấy ngày ngắn ngủi mà muội đã trưởng thành rồi, đã học được cách an ủi mình rồi."Giang Thanh Ba: “???”Đây là lời thật lòng mà!Thẩm Kỳ Vân cầm lấy tay nàng, khóe mắt đỏ ửng: "Yên tâm đi, nhà này mãi mãi là hậu thuẫn của muội.
Nếu Lục Minh Châu và Lục gia bắt nạt muội, thì nhớ ghi chép lại sau đó mời Thái Thượng Hoàng đến làm chủ, xử lý nhà bọn họ."Giang Thanh Ba: “...”Cáo trạng với Thái Thượng Hoàng sao? Thật ra thì cũng không nhất thiết phải như vậy.Thẩm Kỳ Vân giống như bị kích thích, khóe mắt đong đầy ánh nước như sắp khóc.
Mấy ngày nay Giang Thanh Ba đã bị nước mắt của phụ thân tra tấn, bây giờ thấy nước mắt da đầu lại bắt tê dại.
Cầm lấy khăn tay lau nước mắt cho nàng ấy, nàng cố gắng nặn ra một nụ cười được xem là rạng rỡ nhất."Tẩu tẩu đừng lo lắng, muội cảm thấy Lục Minh Châu rất tốt." Thích làm việc không hay về nhà, có chỗ nào không tốt chứ?Thẩm Kỳ Vân chỉ cảm thấy Giang Thanh Ba đang cười miễn cưỡng.
Để cho muội muội sắp lập gia đình phải an ủi ngược lại mình, trong lòng nàng ấy cảm thấy áy náy.
Thu liễm bi thương, nàng ấy nắm lấy tay Giang Thanh Ba, một lúc sau cũng nặn ra một nụ cười."Đứa trẻ ngoan, hôm nay tẩu tẩu bảo nhà bếp làm cho muội món muội thích ăn nhất."Hai mắt Giang Thanh Ba sáng lên."Món chay." Thẩm Kỳ Vân nói."...!Lại ăn chay?"Bởi vì Giang Thanh Ba phải tiêu độc, năm ngày mới có thể ăn chút thịt băm.
Thật là muốn lấy mạng của nàng mà.
Ngày thứ ba ăn canh cải trắng nhạt nhẽo, còn phải chờ thêm hai ngày mới có thể ngửi chút mùi thịt, những ngày này quả nhiên trôi qua không hề dễ dàng mà.
Nàng chẳng còn thiết tha gì nữa, hai vai suy sụp.Nàng sắp phải lập gia đình rồi, sao không thỏa mãn mong muốn của nàng một tí chứ?"Ngày hôm trước tẩu mới bảo nhà bếp làm chút thịt băm cho muội, nếu Giản đại phu nói…""...!Tẩu tẩu, tẩu thương xót muội một chút đi!"Thẩm Kỳ Vân bị Giang Thanh Ba nhìn chằm chằm, ánh mắt vừa u oán vừa đáng thương.
Nàng ấy sinh lòng thương xót, nhịn một chút cuối cùng không nỡ nhẫn tâm quá, mấy ngày nữa muội muội cũng phải lập gia đình rồi..