Hôm Nay Vai Ác Cũng Ngoan Nữa


- Cô phải bảo vệ tốt cho Thích Hà, đừng để cậu ta sa đọa, trở thành boss phản diện ai ai cũng sợ, người người đòi đánh- Sưu Thần Háo hết lòng giải thíchThật ra nó, vô cùng thiếu kiên nhẫn.

Nhưng mà để không làm hại Chiến thần đại nhân, nó phải bóc tách vấn đề thành từng phần nhỏ, dạy cho vị tiểu thư thiểu năng Ngân Phồn Tinh này đây.

Phồn Tinh suy nghĩ thật lâu mới chậm rì rì hỏi một câu: “Nghĩa là, tôi trở thành boss phản diện, đoạt lấy vị trí của anh ta, bảo vệ anh ta cẩn thận, thế là anh ta không có cơ hội trở thành boss phản diện rồi, đúng không?”.

-! -Hình như có chỗ nào đấy không đúng lắm?Phồn Tinh tự nói với chính mình: “Bảo vệ anh ta, giúp anh ta làm hết chuyện xấu, khiến anh ta trở thành đóa hoa trong lồng kính.

Tôi hiểu rồi”.

-!.

- Vẫn thấy có chỗ nào đấy không ổn lắm, nhưng mà nghĩ không ra.

Sưu Thần Hào nghĩ nửa ngày, phân tích theo logic một lượt, cảm thấy Phồn Tinh nói hợp lí thật.

Vì thế cũng mặc kệ, dù sao chỉ cần bảo vệ tốt Chiến thần đại nhân là được rồi.


Nó vô cùng trung thành và tận tâm với Chiến thần đại nhân, chưa từng nghĩ đến, ngày Chiến thần đại nhân tỉnh lại, chỉ muốn nói ba chữ: “Mẹ nhà mi!” Kẻ độc thân ngàn vạn năm, trên trời dưới đất không người địch nổi- Chiến thần đại nhân, kết quả bị người khác ép buộc phải “bị” che chở, nói đơn giản là không thể nào nhục hơn!- Đồng thời, cô chiếm giữ thân xác cố chủ, để đền bù, cần phải hoàn thành nguyện vọng trong lòng thay cho đối phương.

Phồn Tinh nghiêm túc suy nghĩ mong muốn trong lòng Vân Phồn Tinh! Cô ấy muốn sống tốt, không bị bất kì người nào bắt nạt.

Chỉ vậy thôi.

Vì thế Phồn Tinh đếm ngón tay, sắp xếp một chút các nhiệm vụ của mình: 1.

Bảo vệ Thích Hà cho tốt, 2.

Sống tốt, không bị người khác bắt nạt.

***Thích Hà là một thiếu niên vô cùng khác người.

Cậu chỉ mặc bộ đồng phục trắng xanh cũng tạo ra khí chất lạnh nhạt, nham hiểm; lúc đi trên đường, lúc nào cũng đi cùng một đám người, đấy đều là đám bạn xấu cậu quen.


Phồn Tinh đầu đầy đống kẹp tóc màu sắc sặc sỡ lặng lẽ đi theo Thích Hà trên con đường đến trường.

Cách cậu không xa không gần, vừa không cố tình tiếp cận, lại cũng chẳng thèm giấu giếm.

Vài sợi tóc rũ xuống trước trán cậu, đi trên đường như minh tinh màn bạc, bộ dạng đẹp trai muốn chết này khiến các nữ sinh đều lặng lẽ thầm mến Thích Hà.

Ý nghĩ duy nhất trong đầu Phồn Tinh là: Bảo vệ tốt cậu ta, sau đó IQ sẽ tăng từ 1 lên 2.

Đi theo ba bốn hôm, Phồn Tinh gần như đều mua hết một lượt các quán ăn vặt bên ngoài trường tiểu học ở thôn này.

Hôm nay mua que cay, ngày mai mua nước ngọt, ngày kia mua đùi gà rán.

Ăn thích đến mức, Phồn Tinh thậm chí còn hỏi Sưu Thần Hào: “Nhị Cẩu, tôi có thể ở lại thế giới này luôn được không?”.

Sưu Thần Hào run rẩy hỏi: “Cô còn muốn tăng IQ không”- giọng nói của nó chói tai như kiểu sắp bùng nổ đến nơi.

“Tôi muốn! ” Phồn Tinh dừng lại một chút, bởi vì trí tuệ không đủ, nên nói chuyện hay bị ngắt quãng, Sưu Thần Hào thở phảo ra một hơi: “Muốn là được rồi, cô ngoan ngoãn bảo vệ tốt! ”.

“Tôi muốn ngày nào cũng được ăn vặt, không muốn tăng IQ nữa, ợ! ”Sưu Thần Hào chắc như đinh đóng cột: “Không được! Nghĩ cũng đừng hòng nghĩ! Cô không thể ở lại Thế Giới này được!”.

Chiến thần đại nhân còn không bì được với đồ ăn vặt à?Mé, đúng là cái đồ thiểu năng!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận