Edit: Packha03
Bụi gai hoa hồng.
Chính là chủ đề mới nhất của tạp chí 《 Cyan 》.
Mặt bìa của tạp chí chính là hình ảnh Quý Thanh Vãn và Thịnh Du.
Giữa trưa đúng mười hai giờ, tạp chí 《 Cyan 》 tung ra thị trường báo điện tử phục vụ nhu cầu mua sắm.
Một giờ sau khi mở bán, doanh thu đã vượt cả triệu bản.
Hot search Weibo trong vòng vài phút, ba vị trí đứng đầu cũng bị thay đổi.
#Vãn tổng & Mỹ Ngọc lên tạp chí xuất sắc.
#Tạp chí 《 Cyan 》.
#Bụi gai hoa hồng.
Đông đảo cư dân mạng liên tục bấm vào hot search, hệ thống Weibo bị bảo trì trong vòng ba phút.
Mọi người đều chú ý tới thông báo mới nhất Weibo của tạp chí 《 Cyan 》.
【 Tin tức mới nhất! Hôm nay vai chính của chúng ta @Quý Thanh Vãn V và @Thịnh Du V chụp ảnh tạp chí.
Chúng tôi sắp phát sóng trực tiếp cuộc phỏng vấn của hai người.
Mọi người nhớ đúng sau giờ tối nay vào theo dõi nhé! 】
Cuộc phỏng vấn vào lúc sáu giờ, năm giờ Quý Thanh Vãn đến công ty tạp chí 《 Cyan 》.
Cô mang theo Hạ Hạ chào hỏi nhân viên công tác một lượt, người phụ trách dẫn cô đến phòng hoá trang.
"Vãn tổng, đây chính là nội dung cuộc phỏng vấn hôm nay.
Hạ Hạ đem nội dung tài liệu đưa cho cô, Quý Thanh Vãn đã chuẩn bị cho tạo hình, ngồi ở trên ghế sofa, duỗi tay tiếp nhận.
Cô cúi đầu nhìn trang giấy, hơi nhíu mày, "Sao lại nhiều như vậy?"
Hạ Hạ sờ sờ mũi, "Bọn họ ở chỗ này mỗi vấn đề có thể hỏi đến mười câu hỏi."
Quý Thanh Vãn nhướng mày, "Vậy chúng ta ở đây có ý nghĩa gì nữa."
Hạ Hạ chớp mắt nói lung tung, "Chị cứ đọc qua đi, biết đâu người ta sẽ hỏi."
Quý Thanh Vãn nhẹ nhàng cười, tuỳ tiện lật sang tờ tiếp theo, "Vừa nãy em đi ra ngoài lâu như vậy chỉ cầm cái này về?"
"Không phải đâu." Hạ Hạ cười tủm tỉm nhìn cô, "Em còn đi nghe ngóng xem bọn họ có khả năng hỏi chị một ít vấn đề cá nhân."
Quý Thanh Vãn không ngoài ý muốn, "Ví dụ như?"
Hạ Hạ lắc đầu, "Bọn họ không chịu nói cho em biết."
"Vậy thì chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến." Quý Thanh Vãn tuỳ tiện trả lời, quay đầu nhìn thấy màn hình di động Hạ Hạ sáng lên, có chút bất đắc dĩ cười, "Sao em còn xem cái này?"
Di động hiện lên bản điện tử của tạp chí 《 Cyan 》.
Hạ Hạ lấy tốc độ nhanh chóng thanh toán rồi mở ảnh ra nhìn, sau khi nhìn thấy bức ảnh miệng vẫn luôn không ngừng cảm thán.
Nhưng đặc biệt ở chỗ Quý Thanh Vãn mặc trên người chiếc váy màu đỏ, Thịnh Du mặc tây trang màu xanh, Hạ Hạ trực tiếp không nhịn được gào thét lên một câu.
Trong bức ảnh hai người nhau, đối diện với ánh mắt đối phương.
Mà Quý Thanh Vãn lại là người chủ động, cô hơi nghiêng mình về phía trước, đội một chiếc khăn che mặt màu đỏ, ngẩng đầu tới gần môi anh.
Dường như sắp hôn môi, nhưng không chịu để đối phương được như ý.
Hai người trai tài gái sắc đứng chung một chỗ, càng đánh vào thị giác người xem hơn chính là trang phục thiết kế.
Đỏ và xanh cùng va chạm vào nhau.
Mỹ nhân phong tình đỏ rực, như đoá hoa hồng kiều diễm.
Ánh mắt khẽ khẽ nhíu mi, câu lấy nhân tâm vô tình của người đàn ông.
Giống như những bụi gai hoa hồng mọc thành cụm.
Hạ Hạ mỗi lần nhìn thấy ảnh chụp lại cảm thán một lần.
Rõ ràng lúc đó cô nàng cũng ở đó nhìn hai người chụp ảnh, nhưng cứ có cảm giác mình thấy hiện trường giả rồi.
Sao lúc đó cô lại không nhìn ra Mỹ Ngọc và Vãn tổng xứng đôi như vậy!
CP quá xuất sắc.
"Vãn tổng, ảnh chụp này em có thể nhìn tới già luôn đó, thật sự quá đẹp luôn!"
Màn hình điện thoại tự động tắt đi, Hạ Hạ có chút kích động nói, tay bấm lại điện thoại, để cho màn hình điện thoại sáng lên.
Quý Thanh Vãn nhìn điện thoại di động của cô nàng, khẽ cười nói, "Em để màn hình khoá rồi."
Bị cô phát hiện, Hạ Hạ một phen che lại điện thoại, kích động lắc đầu nói, "Không có, Vãn tổng, chị nhìn lầm rồi."
Lời nói và hành động này, rõ ràng chinh là giấu đầu hở đuôi.
"Ồ." Quý Thanh Vãn bình tĩnh gật đầu, "Chị cảm thấy chị không nhìn lầm."
Giọng nói rơi xuống, cô vươn tay về phía Hạ Hạ, lòng bàn tay hướng về phía trước, cô khẽ nâng cằm, "Đưa điện thoại chị xác nhận một chút."
Hạ Hạ nhìn đôi bàn tay trắng nõn mảnh khảnh, ngẩng đầu nhìn cô, đấu tranh suy nghĩ trong giây lát, cuối cùng vẫn yên lặng đưa điện thoại cho cô.
Màn hình điện thoại sáng lên, nhìn thấy được ảnh màn hình khoá điện thoại đập vào mí mắt.
Phía trên là bức ảnh chụp tạp chí, vốn dĩ ban đầu hẳn là Quý Thanh Vãn kéo tay Thịnh Du, trong tay cầm bó hoa, hai người cách một ống kính nhìn về phía camera, nhưng trên ảnh cô gái đã được thay đổi.
ωαττραδ | packha03
Hạ Hạ đem bức ảnh Photoshop thành chính mình.
=)))
Nhìn còn vô cùng giống.
Quý Thanh Vãn gõ màn hình điện thoại, nhướng mày có chút buồn cười nói, "Em có bao nhiêu yêu thích đối với Thịnh Du vậy?"
Hạ Hạ cho rằng cô tức giận, vội vàng giải thích, "Vãn tổng, chị đừng hiểu lầm em cố ý Photoshop đâu.
Em chỉ ngứa tay thử xem khi em ở bên Mỹ Ngọc sẽ như thế nào, chị đừng tức giận!"
"Chị tức giận gì chứ?" Quý Thanh Vãn đem điện thoại trả lại cho cô nàng, "Em là Fans chị có thể lý giải, nhưng em là trợ lý của chị, ở nơi này sẽ có người chú ý đến em.
Cho nên em vẫn chú ý chút, lần sau cẩn thận."
Cô quét mắt nhìn người trên điện thoại, châm chước một chút ngước mắt nhìn Hạ Hạ, "Em không cần tự lừa gạt chính mình."
Hạ Hạ, "?"
Đây là lời chị có thể nói sao?
"Cốc cốc."
Bên ngoài phòng hóa trang có người gõ cửa, Hạ Hạ đi tới mở cửa.
Nhân viên bên ngoài lên tiếng chào hỏi, ý bảo nói, "Quý tiểu thư, cuộc phỏng vấn sắp bắt đầu rồi."
Quý Thanh Vãn gật đầu, nói cảm ơn, đứng dậy đi theo người nhân viên công tác đi ra bên ngoài.
Bên ngoài khu vực phỏng vấn có một đám nhân viên công tác vây xung quanh, có nhiều cô gái gắt gao nhìn về phía trước, có chút kích động thẹn thùng.
Quý Thanh Vãn có chút kỳ quái, đi tới gần mới phát hiện ra nguyên nhân.
Bên trong hội trường có bày một phần trà và chiếc ghế sofa, bối cảnh sân khấu chính là tiêu chí của công ty.
Mà bên ghế sofa có một người đàn ông đang ngồi, mày anh nhíu lại, môi mỏng khẽ nhấp, biểu cảm lạnh lùng, đè nặng sự bực bội từ ầm ĩ bốn phía xung quanh.
Quý Thanh Vãn đi tới, chú ý tới anh đang nhíu mi, trong ánh mắt hiện to mấy chữ, "Vì sao lại đến chậm như vậy?"
Vị thiếu gia này rõ ràng đang khó chịu.
Quý Thanh Vãn quyết đoán lựa chọn không nói lời nào.
Cô đi đến một bên ghế sofa ngồi xuống, chuyên viên trang điểm đi tới sửa sang lại lớp makeup cho cô.
Ầm ĩ sau khi Quý Thanh Vãn tới, dần dần có chút phóng đại lên.
Quý Thanh Vãn đối diện với máy móc, mở miệng hỏi một câu, "Có thể nhỏ giọng lại chút không?"
Người phụ trách phía trước nghi hoặc hỏi, "Cái gì cơ?"
Quý Thanh Vãn khẽ nâng cằm, mỉm cười nói, "Những fangirl nhỏ phía sau, xin hãy nhỏ giọng một chút, mọi người quấy rầy đến Mỹ Ngọc các cô rồi."
Giọng nói rơi xuống, tiếng ầm ĩ một giây sau ngừng lại, không khí lập tức yên tĩnh lại, người bên cạnh đuôi lông mày hơi nhíu lại, "Sao vậy?"
"Anh không nhìn ra à?" Quý Thanh Vãn nghiêng đầu nhìn anh, "Giúp tâm trạng của anh trở nên tốt hơn."
Thịnh Du không hiểu, "Hả?"
"Biểu cảm khi nãy của anh quá hung dữ." Quý Thanh Vãn mỉm cười thẳng thắn nói, "Tôi còn sợ Thịnh lão sư không nhịn được sẽ đánh tôi."
Thịnh Du: "..."
Đúng sáu giờ, phát sóng trực tiếp cuộc phỏng vấn bắt đầu.
Tuy rằng là hình thức phát sóng trực tiếp, nhưng đối với Quý Thanh Vãn và Thịnh Du đây cũng chỉ là cuộc phỏng vấn bình thường.
Cuộc phát sóng trực tiếp người phỏng vấn đặt câu hỏi, sau đó là cuộc nói chuyện bên ngoài lề, hai người chỉ cần trả lời những câu hỏi đơn giản.
Mở màn là Quý Thanh Vãn và Thịnh Du đơn giản giới thiệu về mình.
Trong phần bình luận của buổi phát sóng trực tiếp đã lên đến mấy ngàn người.
【 Tôi tới đầu tiên! 】
【 Mẹ nó, vậy mà thật sự phát sóng trực tiếp! 】
【 Mỹ Ngọc, tôi muốn ảnh chụp! A a a a 】
【 Tạp chí lần này, tôi nhất định phải mua được.
】
【 Ô ô, Vãn tổng xinh đẹp quá! 】
Người phỏng vấn nhìn làn mưa bình luận, thừa dịp có cơ hội, không cần chừ đặt ra câu hỏi đầu tiên.
"Xin hỏi, lúc trước khi chụp ảnh biết được cộng sự đối phương là ai, hai người có cảm giác gì?"
Bên này Quý Thanh Vãn trả lời trước, "Tôi đương nhiên là kinh hỷ rồi, Thịnh Du lão sư soái khí như vậy, độ nổi tiếng lại cao.
Tôi hợp tác đương nhiên là vui vẻ và kích động rồi."
Lời nói này cực kỳ tự nhiên, Thịnh Du ở một bên nghe thấy vậy khẽ nâng mi, không nói chuyện.
Nhưng trên phần phát sóng trực tiếp, một làn mưa bình luận lại bay tới.
【 Chết tôi mất, mấy người mau xem biểu cảm của Mỹ Ngọc đi.
】
【 Vãn tổng mỉm cười, ai đó hãy tát tôi một cái cho tỉnh lại đi! 】.
【 Mỹ Ngọc said: Ha, đúng là nữ nhân.
】
【 Mỹ Ngọc! Anh đừng tưởng rằng người phỏng vấn chưa hỏi đến anh, là anh có thể làm động tác nhỏ! 】
Microphone chuyển đến Thịnh Du, vị thiếu gia này chậm rãi mở miệng, "Giống như Quý lão sư nói, tôi cũng vui vẻ kích động."
Trả lời rõ ràng cho có lệ, nhưng người phỏng vấn cũng không bắt buộc anh nói thêm cái gì, gật đầu đặt câu hỏi tiếp theo, "Sau khi tạp chí 《 Cyan 》 mở bán, những bức ảnh hai người chụp đều xuất sắc, xin hỏi hai người thích concept nào nhất?"
Lần này đến phiên Thịnh Du trả lời trước, Quý Thanh Vãn hơi nghiêng đầu nhìn anh.
Thịnh Du nghe vậy hơi nhíu mi, dường như suy tư một lúc, sau đó trầm ngâm trả lời, anh nghiêng đầu hỏi người bên cạnh, "Cô có mang khăn voan trùm đầu không?'
Mọi người: "...?".
Quý Thanh Vãn kiên trì giữ vững nụ cười trên môi, "Thịnh lão sư nói chính là concept lúc cởi khăn trùm đầu sao?"
"Ừ, đúng vậy." Thịnh Du gật đầu, nhìn camera tuỳ ý nói, "Tôi thích concept xốc khăn voan kia."
【 Xốc khăn voan??? 】
【 Mẹ nó, xốc khăn voan không phải theo lý giải của tôi chính là cởi khăn voan lúc kết hôn chứ? 】
【 Mỹ Ngọc, anh nói sai rồi! Cởi khăn trùm đầu không phải xốc khăn voan.
】
【 Vãn tổng, mẹ nó, hù chết tôi rồi.
Một đời thanh danh thiếu chút nữa không còn.
】
【 Ha ha ha.
Mỹ Ngọc, rốt cuộc anh có bao nhiêu suy nghĩ muốn kết hôn vậy! 】
【 Khăn đội đầu màu hồng nói thành khăn voan, chắc không có ai nữa đâu, ha ha ha ha.
】
- --
Bình luận phát sóng trực tiếp đã lên đến mấy trăm vạn.
Nhưng những câu hỏi phía sau đều là những vấn đề đơn giản.
Người phỏng vấn hướng tới Quý Thanh Vãn hỏi một vấn đề.
"Cô và Thịnh Du cũng coi như là lần đầu tiên hợp tác, trong lúc quá trình chụp ảnh có lúc nào đối phương khiến cô động tâm không? Hoặc có tình huống nào hướng tới hình mẫu lý tưởng cô?"
Quý Thanh Vãn nhìn về phía người phỏng vấn, cong môi cười nói, "Vấn đề này có chút khó trả lời."
Người phỏng vấn nói, "Nhưng mà cô vẫn phải trả lời nha."
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ này.
Một ngón tay Quý Thanh Vãn để trên đầu gối, đầu ngón tay như có như không gõ nhẹ, chậm rãi mở miệng, "Động tâm đương nhiên là động tâm"
Thịnh Du nghiêng đầu nhìn cô, tiếp theo nghe thấy cô không nhanh không chậm nói, "Nếu tim* tôi không đập, không phải đã sớm chết rồi sao?"
*Ở đây chị nhà chơi chữ, nguyên văn câu gốc là "tâm động" ý của người phỏng vấn rung động nhưng chị nói theo nghĩa "tim đập".
Không hiểu sao, khoé miệng của anh hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Trộm đổi khái niệm, chơi trò đổi nghĩa.
Người phỏng vấn ngẩn người, cô cũng không phản bác lại được Quý Thanh Vãn, "Vậy còn hình mẫu lý tưởng thì sao?"
Đuôi mắt Quý Thanh Vãn khẽ câu, hướng tới camera nháy mắt một cái, "Đây chính là bí mật."
【 Ôi! Vãn tổng, tôi chết mất! 】
【 Mẹ nó, người phụ nữ này đang câu dẫn tôi! 】
【 U là chời, tôi muốn báo án, ở đây có tên đạo tặc tâm*.
】
*Kẻ đánh cắp trái tim.
【 Đợi chút! Mỹ Ngọc bên cạnh vậy mà còn cười! Chết tôi mất! 】
【 Mỹ Ngọc, nụ cười này của anh là có ý gì? Vì sao lại có nụ cười sủng nịnh như vậy?! 】
- --
Vấn đề hình mẫu lý tưởng căn bản trả lời hay không, cô dứt khoát không trả lời cho nhanh.
Không nhận không nhận được đáp án, người dẫn chương trình thất vọng trong chốc lát, cầm lấy tờ giấy hỏi thêm mấy vấn đề cuối cùng.
Lúc sắp kết thúc, chủ biên tập bên cạnh lén lút đưa cho cô tờ giấy.
Cô tiếp nhận nhìn trong chốc lát, đôi mắt phát sáng, quay đầu nhìn hai người đang ngồi nói, "Hiện tại những câu hỏi cần thiết chúng ta đã đều trả lời xong.
Nhưng hiện tại có câu hỏi được bổ sung thêm, hướng đến Thịnh lão sư.
Anh có thể lựa chọn trả lời hoặc không trả lời."
Quý Thanh Vãn trực giác cảm thấy có vấn đề, quay đầu nhìn anh.
Mà vị thiếu gia này không chút để ý gật đầu, "Hỏi một chút xem thế nào."
Người phỏng vấn ho nhẹ một tiếng, đọc theo dòng chữ ghi trên tờ giấy, "Buổi tối hôm trước anh đột nhiên like hình ảnh của ảnh hậu Hoắc Tuyết, xin hỏi là bởi vì nguyên nhân nào vậy ạ?"
Giọng nói rơi xuống, những người xung quanh và cư dân mạng lập tức cả kinh.
【 Má ơi!? Cứ trực tiếp như vậy sao?"
【 Tạp chí 《 Cyan 》 đang đùa tôi à?! 】
【 A! Làm sao bây giờ, tôi không dám nghe Mỹ Ngọc trả lời! 】
【 Vãn tổng của tôi vô tội, vì sao còn muốn kéo chị tôi vào? 】
【 Đúng vậy, Quý Thanh Vãn cũng coi như là đương sự đi? 】
【 Trời đất! Xem phát sóng trực tiếp còn được ăn dưa! 】
Toàn bộ ánh mắt mọi người trong Studio đều đặt lên người đàn ông, mà sau khi anh nghe được câu hỏi, chỉ nhíu mi, không nói chuyện.
Thịnh Du không trả lời, mọi người trong nháy mắt đều cảm thấy thất vọng.
Quý Thanh Vãn cảm thấy nhẹ nhõm thả lỏng cơ thể.
Người phỏng vấn kích động cũng giảm một nữa, khoé miệng vừa định nói anh không trả lời cũng không sao.
Người đàn ông trên ghế sofa, bỗng nhiên nhàn nhạt nói một câu, "Cũng không phải là không có nguyên nhân."
Anh chớp đôi mắt, cặp con ngươi đen nhánh như có như không đảo qua người bên cạnh, cuối cùng dừng ở trước máy ảnh.
Mọi người đều thấy trong camera, khoé môi người đàn ông gợi lên nụ cười tản mạn, âm cuối khẽ câu nói, "Bởi vì tôi muốn."
~ Hết chương 22 ~.