Hòn Đá Cứng Cỏi


Trì Diễm bị đánh thức từ giấc ngủ say.
Lúc đầu chỉ có thể thốt ra vài lời nói mớ, sau đó chuyển thành những tiếng rên rỉ không thể kìm nén được.
Cậu khó nhọc mở mắt ra, cả phòng tối om.

Bên tai cậu chỉ có hơi thở nóng bỏng của Thích Thủ Lân, còn có thứ dương v*t khốn kiếp không biết mệt mỏi cày cấy phía sau cậu.
"Từ bỏ......!xin anh......" Trì Diễm bị chịch tỉnh từ cơn ngất xỉu.

Thế nhưng kỳ phát tình của Thích Thủ chỉ mới đi qua một ngày.  
"Đừng lo lắng, sẽ nhanh thôi." Thích Thủ Lân liếm liếm dấu răng phía sau gáy, Trì Diễm co rúm lại một chút, tựa như bất lực mà không còn cách nào khác mà đề nghị: "Tôi giúp anh......!Dùng miệng......!Thật đó, không thể làm thêm......!Muốn hư rồi."
Thích Thủ Lân cười, ôm chặt người trong lồng ngực của mình, tựa như hận không thể để cậu trong tim mà nuôi lớn: "Nếu em muốn ăn, tương lai có rất nhiều cơ hội."
"Kỳ phát tình là thời điểm mà năng lực sinh sản của alpha đạt ở mức mạnh nhất.

Bây giờ một giọt tinh dịch cũng đều rất quý giá.

Tất cả phải được bắn vào trong tử cung của em."
"Em cũng không thể sinh con từ dạ dày mà đúng không."
Trì Diễm trong lồng ngực của hắn không an phận mà cứ vùng vậy không ngừng, kết quả thì hiển nhiên bị đè xuống mà bắn đầy bụng.
Lòng bàn tay của Thích Thủ Lân phủ lên bụng dưới của cậu, ấn nhẹ: "Phải ăn no vào đó, không chừng bây em đã có rồi."
Trì Diễm lại muốn khóc
Nhân lúc Thích Thủ Lân đi họp hội nghị qua điện thoại, cậu chật vật bò dậy.

Cậu gần như không thể đứng vững được, chỉ có thể dựa vào tường mà bước vào phòng tắm, mở mức nước tối đa của vòi hoa sen.
Không thể......!Không thể mang thai, phải lấy nó ra.
Giờ phút này, trong đầu của Trì Diễm chỉ có duy nhất một suy nghĩ này.

Sự cưỡng bức của Thích Thủ Lân quá nghiêm trọng, đến mức khiến cho cậu thật sự nghĩ rằng cậu sẽ dễ mang thai như omega.
Cậu đứng dưới vòi sen, chịu đựng cảm giác xấu hổ, đưa ngón tay vào hậu huyệt mà moi tinh dịch của Thích Thủ Lân ra.

Nương theo dòng nước chảy qua kẽ tay, một lượng lớn tinh dịch sền sệt chảy xuống bắp đùi cậu, có lẽ còn lẫn chút dịch dâm của cậu.
Do không biết khi nào Thích Thủ Lân kết thúc hội nghị, cho nên mỗi giây đều cực kỳ quý giá.


Trì Diễm gấp đến mức toát mồ hôi......!Rốt cuộc hắn đã bắn vào bao nhiêu vậy chứ, bắn đến mức hai chân cậu đều có cảm giác ướt đẫm.

Đây chỉ mới là bên trong hậu huyệt mà thôi, còn chưa kể đến khoang sinh sản nữa.
Trì Diễm ra tay không biết nặng nhẹ.

Không tìm thấy, không tìm thấy, sao không tìm thấy lối vào khoang sinh sản chứ?! Móng tay của ngón giữa và ngón trỏ đâm mạnh vào vách huyệt mềm mại, mang theo tia khoái cảm đau đớn.

Sao có thể chứ......!bị đối xử thô bạo như vậy, mà bản thân cậu vẫn cảm thấy sướng được sao?!
Nỗi sợ hãi và cảm giác tội lỗi dâng trào, Trì Diễm ngẩng đầu lên, mặc cho dòng nước mạnh bạo cọ rửa gương mặt mình, che đi những giọt nước mắt không thể nào ngăn được.
Thích Thủ Lân lơ đễnh xử lý xong cuộc hội nghị, rồi men theo tiếng nước chảy trong nhà tắm mà đi đến.

Khóa cửa cũng chả có tác dụng gì, hắn tìm chìa khóa và mở ra.

Liền nhìn thấy Trì Diễm ngồi bệt xuống sàn, đầu vai và các khớp tay, chân bị nước nóng hun đến đỏ hồng.

Nhìn thấy hắn mở cửa đi vào, liền trưng ra vẻ mặt không thể tin nổi.
"Muốn tắm sao không nói cho tôi biết." Thích Thủ Lân thong thả ung dung mà cởi quần áo bước đến gần.

"Sức còn không có, còn chật vật như thế này."
Trì Diễm cố dùng tay chân mà bò vào trong.

Thích Thủ Lân vừa vặn có thể nhìn thấy cái huyệt bị chịch đến diễm lệ phía sau cậu. 
Đúng là một nét gợi cảm đầy dâm dục mà.

Là kiệt tác của chính hắn.
Tâm trạng của Thích Thủ Lân cực kỳ tốt, bước vài bước đến gần, ngồi xổm xuống, nắm lấy mắt cá chân của cậu kéo về.
"A......" Trì Diễm hít hà một hơi, dù cho sàn nhà có trơn bóng đi chăng nữa, thì làn da mỏng trên đầu gối cũng không thể chịu nổi được độ ma sát này.
Thích Thủ Lân đơn giản mà ngồi xuống sàn, ôm người vào lòng mà xoa xoa đầu gối cậu: "Lúc em bò sao không cảm thấy đau hửm?"
Đè cằm lên hõm vai của Trì Diễm, nhẹ giọng nói: "Trốn cái gì mà trốn, nơi nào cũng là ngõ cụt cả thôi."
"Trì Diễm, em vẫn chưa nghĩ kỹ sao? Nơi quay về duy nhất của em chỉ có thể là tôi mà thôi."
Thích Thủ Lân không để Trì Diễm đứng dậy một lần nữa.


Đem cậu khóa giữa hắn và bức tường, từ sau lưng mà tiến vào.
Cổ tay của Trì Diễm bị hắn nắm chặt trong tay, áp lên trên tường, không thể động đậy.
Tư thế này khiến cho thứ đó tiến vào quá sâu, Trì Diễm cúi đầu, nhìn chằm chằm vào bụng dưới của mình, mơ hồ có thể nhìn thấy một vòng cung nhô lên.
Cậu không còn sức, hai chân lại bị đùi của Thích Thủ Lân chặn lấy mà tách ra.

Bởi vì chiều cao chênh lệch, đầu gối không thể nào chạm đất được, giống như bị dương v*t của Thích Thủ Lân đâm xuyên vậy.

Chỉ có thể chuyển động vòng eo để đáp lại.
"Sao lại khóc rồi? Nhóc lừa đảo tâm khẩu bất nhất (1)." Thích Thủ Lân hôn hôn lên gương mặt cậu.
(1) Tâm khẩu bất nhất: Có nghĩa miệng nói và trong lòng không giống nhau.
"Tự em nhìn xem, thứ kia của em không phải đang rất có tinh thần hay sao." Đúng vậy, dương v*t của Trì Diễm đang cương cứng, ở phần đầu còn phun ra chút dịch.Trì Diễm không chịu đựng được nữa, bật khóc.
Thích Thủ Lân làm cho đầu gối của cậu bị đau.

Nghĩ lại thì tư thế này tốt hơn hết là nên có một chỗ đệm thì hơn.

Bản thân vẫn còn chưa bắn, liền ôm Trì Diễm đặt vào bồn tắm.
"Vừa rồi em ở trong nhà tắm làm gì?" Thích Thủ Lân bằng lòng làm gối thịt để Trì Diễm gối lên, để cho cậu được thoải mái.

Trì Diễm vẫn còn đang thút thít, không trả lời.
"Có phải em muốn tự mình moi tinh dịch của tôi ra hay không?" Thích Thủ Lân đối với suy nghĩ của cậu nắm bắt chuẩn không cần chỉnh.

"Kết quả là em không tìm thấy khoang sinh sản của mình ở đâu."
Thích Thủ Lân tách hai chân của Trì Diễm ra, đặt lên mép bồn tắm: "Đừng nhúc nhích." Hắn mắng.
Nhưng động tác trên tay lại rất nhẹ nhàng, ngón tay tiến vào hậu huyệt của Trì Diễm mang theo dòng nước ấm.

Trì Diễm khó chịu mà vặn vẹo thắt lưng: "Được rồi, là tôi không tốt, em đừng vùng vẫy nữa."
"Em chả hiểu gì về cơ thể của mình hết." Thích Thủ Lân dùng đầu ngón tay mà moi móc trong thành ruột mềm mại.

"Đối xử với nó qua loa mạnh bạo như vậy, em sẽ bị thương.


Mà tôi thì không thích điều này."
Tay trái của hắn dưới làn nước nhẹ nhàng nhào nặn đầu v* của Trì Diễm, còn tay phải thì trong hậu huyệt mà lần mò tìm khoang sinh sản của Trì Diễm.  
Mặc dù tâm lý rất phản kháng, nhưng cơ thể của cậu đã bị chơi đến quen.

Núm vú trũng sâu, ít khi bị quần áo cọ xát là một trong những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể của Trì Diễm.
Dần dần, Thích Thủ Lân cảm nhận được vòng thịt trên vách huyệt co rút vài cái.

Hắn chóp lấy thời cơ, dùng một ngón tay chen vào: "Chính là nơi này."
"Ưm!" Trì Diễm vung tay, hất nước vào mặt của Thích Thủ Lân.
Thích Thủ Lân không chút để ý, đốt ngón tay cong lên: "Thật đáng tiếc, bên trong em vẫn còn chứa tinh dịch của tôi này."
Hắn lại tiếp tục xoa bóp đầu v* của Trì Diễm, hà hơi nóng thì thầm bên tai cậu: "Phải làm sao đây? Chỉ cần chơi đùa bộ ngực của em thì khoang sinh sản của em sẽ mở ra......"
"E rằng về sao em không thể đi nhà vệ sinh công cộng được nữa.

Nếu như bị tên đàn ông biến thái nào bên ngoài bắt gặp, em có biết chuyện gì sẽ xảy ra hay không?"
"Núm vú lõm của em sẽ bị chơi đùa đến hằn đầy dấu tay.

Khoang sinh sản và tử cung sẽ đầy ắp tinh dịch, thậm chí còn bị tiểu vào bên trong.

Đến lúc đó, em mang thai đứa con hoang của ai cũng chả biết......"
Trì Diễm mím chặt môi khóc lóc, kịch liệt lắc đầu phủ nhận.
Cậu không có dâm đãng như vậy, là......!tất cả đều là lỗi của Thích Thủ Lân!
Thích Thủ Lân hiếm khi xuống bếp tự tay nấu đồ ăn cho cả hai.

Kỳ phát tình tiêu tốn quá nhiều năng lượng của hắn, cần phải bổ sung thông qua lượng thức ăn.
Trì Diễm cũng đói, nhưng chỉ có thể ăn một ít thức ăn mà Thích Thủ Lân gắp cho cậu.

Sau đó, cậu bị ép uống cả một cốc lớn chứa chất lỏng trong như nước trái cây.
"Đây là dịch dinh dưỡng của omega, nó sẽ bổ sung cho em một số chất điện giải làm tăng cảm giác no.

Vì để giữ cho nơi đó sạch sẽ, em không cần phải ăn nhiều đồ như vậy." Còn Thích Thủ Lân thì tự mình ăn bò bít tết giàu protein, Trì Diễm chỉ có thể cực kỳ đáng thương mà nhìn hắn ăn.

Vừa đau khổ, vừa tức giận.

Lúc lên lầu cũng không để hắn ôm, tự mình đi thật nhanh, cuối cùng bị ngã một cái.
Áo choàng tắm dài cũng tuột ra, để lộ một mảng da lớn.

Ánh mắt của Thích Thủ Lân thay đổi.
Trì Diễm bò một bậc, thật vất vả mà tránh thoạt thứ "hung khí" kia, hắn vừa đuổi theo vừa chịch cậu, còn vỗ vỗ mông cậu: "Sao không chạy tiếp đi, không phải em rất muốn hay sao?"
Nhưng cuối cùng đến một tầng lầu còn chưa bò xong, đã bị Thích Thủ Lân chơi nát.

Phần xương chậu cũng bị bậc thang ma sát đến đỏ ửng.
Thích Thủ Lân dùng khăn tắm bao lấy cậu, còn đùn đẩy trách nhiệm: Em biết rõ hiện tại tôi không nhịn được bất kỳ sự cám dỗ nào mà.
Trì Diễm thầm nói, sao không thấy anh động dục với người khác chứ.

Nhưng cậu nào dám nói ra.
Nhớ lại trước kia, một tháng cậu đưa Văn Yển đến chỗ Thích Thủ Lân có vài lần? Hơn nữa Văn Yển luôn nói khi ở bên Thích Thủ Lân gã chẳng đủ thỏa mãn gì cả. 
Không đủ thỏa mãn.
Vậy để Thích Thủ Lân "thỏa mãn" thì phải đến mức nào chứ?
Thích Thủ Lân lúc này đang cảm thấy người trong lòng mình ngoan ngoãn nhất, không ngờ Trì Diễm liền há miệng cắn vào cổ hắn, lực đạo rất lớn, khiến cho tay của Thích Thủ Lân run lên, suýt chút nữa hất văng Trì Diễm xuống sàn.
"A......" Hắn nhíu mày thật chặt, bàn tay ngay lập tức vững vàng: "Em cắn tôi cũng không sao, nhưng mà tôi ném em ngã cầu thang em có vui hay không hả?!"
Trì Diễm thỏa mãn, nếm máu của Thích Thủ Lân.

Cơ thể rất nhanh trở nên run rẩy.
Lại là cảm giác này......!Lần trước khẩu giao cho Thích Thủ Lân, cùng hắn hôn môi, khi bị hắn đánh dấu......!chính là cảm giác mỗi tế bào đều bùng nổ, vỡ ra.

Cay nồng, mát lạnh, ngọt ngào ập đến, chiếm trọn cơ thể cậu.

||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
"Vậy thì cứ ngã thôi......" Trì Diễm nhắm chặt mắt, khớp hàm run rẩy.

"Thích Thủ Lân, tôi hận anh chết đi được."
Thích Thủ Lân cảm nhận cậu đang run lên, tựa như chú chim non mới sinh ra, yếu ớt run rẩy.

Mà người duy nhất mà cậu có thể dựa vào lúc này chỉ có chính hắn mà thôi.
"Nếu như điều này có thể khiến cho em không thể quên được tôi." Thích Thủ Lân nhìn chằm chằm vào đôi môi vẫn còn dính máu của hắn của Trì Diễm, cảm thấy máu của hắn chính là thứ son đẹp nhất để điểm tô lên đôi môi của cậu.
"Vậy cứ hận đi."
【 Tác giả có lời muốn nói: 】
WB thông báo khiến tui tỉnh luôn nè, khóa tường nhà rồi, bò cầu thang cũng viết rồi nè ( đấm eo)
Vết cắn lần này của Hòn Đá sẽ xảy ra chuyện lớn đó nhoa!
_____________________________________
Escanor: Tặng nốt mọi người chương này nhen, tại tuần sau tui có việc nên không biết edit được hông nên đăng luôn á nhoa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận