Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!

“Ha ha ha ha ha….” Tiếng tên kia cười thật sự rất đáng ghét, rất bì ổi!

Gói kín chính mình trong chăn, mặt xấu hổ đỏ bừng đến mức có thể chiếu sáng phòng, tức chết tôi rồi!!!

“Ai nha ~ Ngay cả đi vệ sinh cũng không được ~ Người nào đó thể chất thật sự rất kinh người ah ~”

Đúng vậy! Tôi vừa rồi được cậu ôm đến WC đấy… Cũng là cậu giúp tôi kéo khóa, giúp tôi…! Điên rồi! Tên tuổi cả đời của tôi ah!! Tên này nhất định sẽ đi khắp nơi nói lung tung mất! Tôi không muốn gặp người nữa!!

“Jung Yunho! Cậu đã cười đủ chưa?!” Tức giận tung chăn ra, hừ! Trêu chọc tôi rất thú vị sao?!

“Ha ha! Chưa đủ ~ Cậu hung dữ như vậy, có thể tôi sẽ không giúp cậu đi WC nữa ah ~”

Hừ! Cùng lắm thì tôi nhịn là được!! Cùng lắm thì, cùng lắm thì!! Tôi đi mua bỉm ah!!! ~~(╯﹏╰)

“Cộc cộc cộc….” Tiếng đập cửa? Liệu có phải điện thoại của ba không? Không muốn ah!! Jung Yunho, cậu đừng mở cửa vội ah!


Cửa vẫn mở ra, tâm tôi cũng dâng cao đến tận cổ họng, nhưng là, người vào không phải vệ sĩ kia, mà là Park Yoochun mặt mũi bầm dập? Tên này đến đây làm gì vậy?

“Jaejoong!!!” Park Yoochun một phát bổ nhào vào người Jung Yunho, đương nhiên, làm như vậy liền trực tiếp nhận hậu quả bị Jung Yunho một phát ném ra ngoài. Ha ha ~ Chúng tối đã đổi lại thân thể mà.

“Jaejoong, cậu làm gì thế! Người ta thương tâm như vậy, chẳng lẽ?....” Park Yoochun nằm rạp trên mặt đất, lau lau mũi dính nhọ, ai oán ngẩng đầu nói với Jung Yunho.

“Đúng vậy ~ Chúng tớ tạm thời đổi lại!” Tôi cao hứng mở hai tay, Chun Chun, mau nhào vào lòng ngực hyung đi ~

“Tạm thời là có ý gì?” Park Yoochun gian nan đứng lên, hung hăng trừng mắt nhìn Jung Yunho, rất nhanh chóng nhảy lên giường.

“Ai… Nói cậu cũng không tin, tớ chỉ có thể nói kể từ tối hôm qua, cứ ba ngày rưỡi, chúng tớ sẽ đổi thân thể một lần, cho đến khoảng một tháng sau nữa.”

“Ai…. Thiếu chút nữa quên mục đích tớ đến nơi này! Jaejoong ah!!” Park Yoochun kích động ghìm chặt cổ của tôi: “Huh?.... Trên người cậu sau lại nhiều điểm đỏ vậy? Lại ăn hải sản rồi hả? Không đúng, không phải các cậu đã đổi lại thân thể rồi sao?”

“….” Jung Yunho chết tiệt!!!

“Đừng nói cái này nữa…. Ô ô… Tớ đã thất bại!!” Park Yoochun xúc động, khóe mắt bắt đầu ươn ướt, đừng cho là tớ không thấy cậu vừa mới ngáp một cái!

“Đã thất bại cái gì?”

“Là…. Kế hoạch của cậu ngày hôm qua ah…”

“?......”

“Là…. Việc cường cái kia ấy!....” Park Yoochun cẩn thận nhìn Jung Yunho, thì thầm bên tai tôi.


“Không thể nào!!!” Cậu ta thực sự làm việc như vậy với Junsu sao?! Điểm chết người nhất chính là Thất – Bại – rồi à?!! Đồ đần ah! Đừng nói với tớ cậu lại bị Junsu ăn hết sạch ah?!.... Hai anh em chúng ta sao mệnh lại khổ vậy!!!!

“Ô ô… Là như thế này! Kỳ thật tớ nói rất uyển chuyển đấy, tớ nói với cậu ấy: “Su Su ah, em xem cảnh đoàn tụ sum vầy kia kìa, muỗi bay khắp nơi nhìn thật là đẹp, không làm chuyện lãng mạn thì thật là lãng phí, em vểnh mông nằm trên giường, anh giúp em mátxa a….” Tớ còn chưa nói xong, cậu ấy liền hành hung tớ một trận ah!!! Trời ạ! Sao cậu ấy có thể bạo lực như vậy! Bây giờ là xã hội công bằng mà!!”

“…..” Thật đúng là đủ uyển chuyển, tôi đồng tình nhìn vẻ mặt tổn thương của cậu ta, đánh đến mức ngay cả mẹ cậu ta cũng không nhận ra rồi.

“Ô ô… Cậu ấy không để ý tới tớ nữa rồi… Tớ muốn tự sát!” Yoochun đột nhiên móc một cái bình nhỏ từ trong túi ra.

“Này!! Cậu tự sát cũng đừng có tự sát ở chỗ chúng tớ!!” Nói giỡn! Chết mà cũng muốn kéo chúng tớ làm kẻ phạm tội à?

“Cậu đừng hiểu lầm, đây chỉ là thuốc ho thôi, tớ ở ngoài cửa phòng cậu ấy khóc cả đêm, không uống thuốc sao có thể bảo trì giọng nói hoàn mỹ êm tai của tớ?”

“Không phải cậu nói muốn tự sát sao?....”

“Tớ muốn tự sát?! Đây chỉ là một giọng điệu mà thôi, nó biểu hiện đầy đủ tâm tình đau lòng tới cực điểm của tớ lúc này, cũng miêu tả được tớ đang kiên trì phấn đấu quyết tâm làm đến cùng!” Park Yoochun ngửa mặt lên, chậm chạp lấy một viên thuốc nuốt vào.

“Jung Yunho, cậu có thể đá cậu ra ra ngoài không?” Tôi hiện tại toàn thân đau nhức, hơn nữa lại bị cậu ta kích thích, tôi không biết liệu mình có xúc động lấy đèn trên tủ đầu giường mà đập cậu ta không!


“Jaejoong… Cậu không thể tuyệt tình như vậy ah…. Cậu đang trọng sắc khinh bạn ah!!”

“Tớ trọng sắc khinh bạn chỗ nào!!” Cậu nói rõ ràng cho tớ nghe một chút!!

“Cậu để cho Jung Yunho gặm cổ cậu! Tớ còn chưa từng gặm bao giờ!! Tớ cũng muốn gặm!!!!” Park Yoochun nói xong liền nhào về phía trước! Má ơi!

“Ai ôi!!!....” Hoảng sợ mở to mắt, bả vai Park Yoochun đang bị Jung Yunho nhẹ nhàng bắt lấy, ném ra ngoài cửa.

Ha ha…. Bạn Jung làm thật tốt! Tôi có thể hiểu cậu đang ghen không?!

“Ha ha….” Say mê nhìn cậu ta.

“Hừ ~” Tên kia cúi đầu, ngồi xuống ghế salon.

Ai nha, tôi biết rõ cậu yêu tôi thắm thiết ~ Nhưng là! Tôi vẫn muốn phản công!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận