Lâm Thần thấy vậy liền mở miệng cười khinh miệt nói:" Vô tri,...!chỉ mới Bạch Ngân Cấp mà đòi nhìn nội tình của ta, lần này chỉ cảnh cáo, khi nào lên tới Hoàng Kim Pháp Nhãn, thì bổn công tử ta còn hơi e ngại, bây giờ ta đã thể hiện thành ý của mình, hi vọng Đạm Đài tỷ cho ta một kết quả hài lòng...!Thiên Nguyệt, chúng ta đi!"
Nói xong, Lâm Thần cùng Mộng Thiên Nguyệt cùng nhau rời đi, để lại nhóm người Đạm Đài.
Sau khi bọn họ rời đi, Đạm Đài Kính ân cần hỏi Thanh Trì:" Tiểu thư người đã thấy thứ gì mà ra nông nổi này ?"
Đạm Đài Thanh Trì run rẩy nói:" Vừa rồi...!ta dùng Bạch Ngân Cấp muốn dò xét xem hắn có phải bị cường giả đoạt xá hay không sẵn xem hắn nội tình...!Nhưng ta gặp một ánh mắt vô cùng đáng sợ, hắn chỉ nhìn trừng một cái đã khiến ta suýt tí nữa hồn bay phách tán, may mà hắn thu lực...!nếu không...!nếu không...."
Đạm Đài Thanh Trì nàng vừa nói vừa run rẫy sợ hãi, quả thật vừa nảy Bạch Ngân Pháp Nhãn của nàng đã va chạm vào [Thần Ma Tiên Mục] của Lâm Thần thông qua Huyết Anh, hắn cảm nhận nàng sẽ thi pháp lên người hắn, khẽ vận chuyển bí pháp để [Thần Ma Tiên Mục] hiện trên mắt trái của Huyết Anh, sau đó sử dụng đệ nhị thần thông vừa thức tỉnh, [Huyễn Ma Thần Đồng] khiến nàng rơi vào huyễn cảnh sau đó vận chuyển hồn lực công kích nàng khiến nàng bị trọng thương.
Lúc này, Đạm Đài Thanh Trì dần nhận lại ý thức, nói:" Mau liên lạc về gia tộc...!Chuyện này không được chậm trễ!"
Sau đó nàng được dìu đi vào trong, cùng lúc đó sau khi rời đi đại sảnh hắn cùng Mộng Thiên Nguyệt không ở trong Trân Bảo Phủ mà cùng nhau ra ngoài đi dạo xung quanh Bạch Hổ Thành, lúc này bổng nhiên Mộng Thiên Nguyệt nói:" Lâm Thần, tiếp tục chúng ta sẽ làm gì ?"
Lâm Thần trầm ngâm một chút rồi nói:" Sau khi có được Vẫn Lạc Tâm Viêm, ta muốn đến Trung Châu Huyền Vực..."
Mộng Thiên Nguyệt ngẩn ngay ngươi, thấy vậy Lâm Thần mĩm cười nắm lấy tay nàng nói:" Ta hứa khi sau khi đạt Thánh Vũ Cảnh sẽ đến Trung Châu gặp nàng, tuy giờ chưa đạt đến Thánh Vũ Cảnh nhưng thực lực sẽ không thua Thánh Vũ Cảnh nên chỉ có nơi đó mới khiến thực ta tăng nhanh được..."
Nghe vậy, Mộng Thiên Nguyệt khẽ đỏ mặt, rút tay lại quay đi chỗ khá ngượng ngùng không biết nói gì, nàng chỉ im lặng đi về phía trước lúc này họ đi tới một tửu quán, bỗng car hai bước vào thì nghe họ bàn tán vụ rất xôm xả xuyên suốt cả một tửu điểm, hai người cũng hơi tò mò đi đến một cái bàn trống, tiểu nhị thấy khách ghé vào quán thì vội chạy tới hỏi han, Mộng Thiên Nguyệt thấy tiểu nhị chạy tới, đặt một đồng vàng trên bàn, tên tiểu nhị thấy vậy liền sáng mắt bắt đầu tỏ vẻ xu nịnh, nàng lúc này nói tiếp:" Ta nghe nhóm người đang bàn tán cái gì đó, ngươi hiểu bọn họ đang bàn luận gì không ?"
Tên tiểu nhị không suy nghỉ trả lời:" À là chuyện này, chắc hai vị đại nhân từ xa không biết, nghe nói hai tháng sau di tích Thần Vẫn sẽ mở ra tiên môn, các lộ anh hùng hào kiệt đang đổ bộ về Thần Vẫn Cốc, cách đây vài chục dặm...!Tiểu nhân nghe nói, di tích Thần Vẫn là từ thời thượng cổ Nhân Yêu đại chiến nơi ở lưu lại tới bây giờ, tình hình cụ thể như thế nào thì tiểu nhân không rõ chỉ nghe nói, nơi này Di tích rất được các ngũ đẳng thế lực coi trong chiếm cứ của riêng nhưng do xảy ra tranh chấp trăm năm trước giữ các thế lực với nhau bây giơ thành ra dưới Tôn Vũ Cảnh và trên Linh Vũ Cảnh đều có thể tranh đoạt cơ duyên!"
Lâm Thần nghe xong liền không cảm thấy hứng thú, Mộng Thiên Nguyệt cũng không ngoại lệ nhưng nàng hỏi tiếp: " Nếu vậy thì bên trong ắt hẳn hoang tàn còn gì tranh đoạt? "
Tiểu nhị không vội tiếp lời, cầm bình trà lên rót cho hai người,nói tiếp:" Hai vị không biết đó thôi, trước khi vào được Thần Vẫn di tích còn phải đi qua một cây cầu bắt ngang giữa thế giới thực chúng ta với di tích, chỉ có qua được cây cầu đó mới được tính có tư cách vào di tích, nhưng con đường này vô cung nguy hiểm, nghe nói phải chống lại tâm ma quấy nhiễu, mười người thì hết năm sáu người phải bỏ mạng trên cây cầu này, nên nó được gọi Bất Hối Kiều, và dù vào được di tích bên trong nghe nói hung thú bên trong bị một loại sức mạnh kì dị làm biến dị và hung tàn hơn bên ngoài, nên thường mười người vào sống xót rời khỏi chỉ một hai người."
Lâm Thần nghe xong liền có hứng thú, liền thứ cần biết đã biết nên Mộng Thiên Nguyệt đưa đồng tiền vàng đó thưởng cho tiểu nhị kia, hắn nhưng được của bởi một đồng tiền vàng này hơn cả năm tiền công lao động vất vả của hắn, nay chỉ luyên thuyên dăm ba câu chuyện mà ai cũng biết liền có tiền bằng cả năm lao động, hắn liền phục vụ hai người như thần tiên giáng thế.
Cả hai ăn qua loa sau đó cũng đặt một đồng vàng trên bàn sau đó đứng dậy rời đi, không phải họ giàu có gì bởi trên người họ không có số tiền nhỏ hơn tiền vàng, tám chín phần tài chính của họ đều là linh thạch, mà một khối linh thạch liền giá trị gấp mười lần một đồng vàng.
Rời đi nhà hàng, bọn họ tiếp tục dạo trên phố ai ai cũng bàn tán vấn đề di tích sắp mở ra, đang lúc đi họ đi ngang một gian hàng đang buôn bán nô lệ người, hắn lướt qua vô tình ngang qua, hai mắt của hắn vô tình kích hoạt [Thần Ma Tiên Mục],hắn kinh ngạc liền nhìn vào nhóm nô lệ được rao bán, hắn liền chú mục một nữ tử lắm lem, nước da ngăm ngăm, mái tóc trắng xóa, hắn liền nghĩ:" Tại sao [Thần Ma Tiên Mục] lại cộng hưởng cô gái này, để xem...!Phá Chướng Chi Nhãn"
Lập tức, hắn liền nhìn xuyên thấu qua nội thể bên trong cô ta, một luồng khí tức vô cùng thân quen, hắn rơi trầm tư trong giây lát, Mộng Thiên Nguyệt thấy hắn nhìn về nô lệ nữ kia trầm ngâm, liền nói:" Nếu ngươi muốn thì có thể, ta liền không cản ?"
Lâm Thần gật đầu nói:" Không phải, không hiểu sao ta cảm thấy cô gái này toát ra một khí tức rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nghĩ ra là gì ?"
Mộng Thiên Nguyệt cũng không hiểu hắn muốn nói cái gì, nhưng tuyệt đối không phải biến thái ham muốn sắc dục thể loại, để một người kiêu ngạo như hắn trầm ngâm nhứt định không phải dạng vừa, quyết định nàng không để Lâm Thần phản ứng đi về phía chỗ buôn nô lệ nói:" Đây là 100 linh thạch hạ phẩm, nữ nô lệ này ta muốn!"
Tên buôn nô lệ nghe thấy nhiều linh thạch như vậy nhứt thời cả kinh sau đó liền nhảy dựng lên chạy tới bên cạnh nàng tỏ vẻ xu nịnh, bởi ban đầu hắn rao giá nữ nô này 1.000 linh thạch, sau người mua nhưng không quá 2 canh giờ liền bị trả về, cứ tiếp diễn liên tiếp như vậy, giá cả cũng theo thế mà giảm xuống, từ ngàn linh thạch này chỉ còn hơn 50 linh thạch,để vậy hơn nửa năm nay không ai mua, nguyên do thì bất cứ ai tiếp cận cô gái đủ lâu liền trở nên điên cuồng đập phá khắp nơi, đó là là nhẹ còn hung hăng thậm chí giết người, nhưng trong cái rủi có cái may thì là chưa xảy ra án mạng như tình trạng cứ lặp đi lặp lại nhiều lần khiến ai cũng không muốn thu nhận nàng nên giá trị ban đầu không ngừng bị giảm xuống, nâng thì không ai mua bỏ thì không nỡ.