Hỗn Độn Đại Chúa Tể


Mộng Thiên Nguyệt sau khi trả tiền cho tên buôn nô lệ, sau đó hắn đưa nàng một tờ giấy da dê bảo nàng nhỏ máu lên liền có thể khống chế sinh tử nô lệ, tờ da dê kia không phải thứ xa lạ chính là khế ước nô lệ, chỉ cần nhỏ máu lên phù văn được vẽ trên đó, nó sẽ liên kết với nô ấn trên nô lệ, chỉ một ý nghĩ liền nhận ra.

Thiên Nguyệt sắc mặt không đổi liền nhận tờ giấy đó, sau đó đi tới trước cô nàng, nói:" Ngươi có thể nói chuyện ?"
Cô gái nô lệ nghe xong gật đầu tỏ vẻ hiểu, sau ngước nhìn nàng, Thiên Nguyệt thấy vậy liền mĩm cười hài lòng nói:" Ngươi đi theo ta, từ giờ ngươi kia chính là chủ nhân của ngươi "
Nàng chỉ về phía Lâm Thần, sau đó nàng cũng dẫn theo cô ta phía sau, chợt cô nhớ ra điều gì đó quay qua hỏi:" Cô bé ngươi tên gì ?"

Cô gái lắc đầu sau đó nghĩ ngợi gì đó sau đó nói:" Không có...!"
Mộng Thiên Nguyệt ngạc nhiên chút xíu sau đó nghĩ một chút, thân phận nô lệ làm có tên riêng của mình, tất cả đều phụ thuộc vào chủ nhân, thích gì bảo nấy, khi đang qua gian hàng đồ ăn, cô nàng khẽ dừng lại vẻ mặt thèm thuồng, Thiên Nguyệt thấy vậy liền mĩm cười nói:" Ngươi mún ăn ?"_ không đợi cô bé trả lời, nàng đi tới gian hàng lấy ra 1 đồng tiền vàng đưa cho chủ tiệm, rùi qay qua cô bé nói_" Bây giờ ngươi có thể thoả thích mình muốn..."
Cô gái ngập ngừng dè chừng nhưng qay sang nhìn ánh mắt khích lệ của Thiên Nguyệt, cô nàng lấy tay chụp một chiếc bánh sau đó cầm trên tay nhìn chằm chằm sau đó bỏ vào miệng ngấu nghiến sợ như nếu ăn chậm sẽ bị cướp mất, Thiên Nguyệt dịu dàng nói:" Ăn từ từ thôi, không ai dành đồ ăn của ngươi đâu ?! "nàng quay qua chủ tiệm nói" Ta lấy hết chỗ bánh này của ngươi, đủ chứ ?"
Người đàn bà chủ tiệm gật đầu vui vẻ mừng gỡ, sau đó gói toàn bộ bánh của mình vào một cái túi lớn và một cái túi nhỏ, Thiên Nguyệt thu túi bánh nó vào không gian giới chỉ, sau khi nàng nhận chủ Phượng Nguyệt Giới Chỉ thì chỉ cần một ý niệm của nàng liền có thể tuỳ ý thu vào bỏ ra các đồ vật bên trong.


Từ sau khi bước vào phòng, Lâm Thần nhìn cô gái vẻ đăm chiêu hắn từ từ bước về phía trước nhanh chụp lấy cổ tay cô vận dụng hồn lực kiểm tra thể chất nàng, bị bất ngờ cô bé giật mình khẽ nhíu mày nhưng ko dám kêu đau phát ra tiếng chỉ cố nhẫn nhịn, một lúc sau Lâm Thần buông tay cô ra vẻ mặt vô cung kinh hãi như thấy đại địch khẽ trầm ngâm một hồi, Mộng Thiên Nguyệt bên cạnh quan sát thấy vậy khẽ đi tới hỏi:" Cô bé này có điểm gì bất thường sao ?"
Lâm Thân lắc đầu rồi lại gật đầu nói:" Bất thường thì không có, cô bé nàng mang dị thể mà dị thể này nếu trưởng thành một là sinh linh đồ thán, hai laf phucs cuar thương sinh..."
Nghe xong, Mộng Thiên Nguyệt và cô bé có chút khó hiểu, nhưng nhìn vẻ mặt đăm chiêu của hắn thì biết hắn ko nói đùa, nàng khẽ hỏi:" Ruốt cuộc là loại thể chất gì khiến mọi chuyện trở nên như vậy ? "
Lâm Thần hít thở thật sâu xong đó nhẹ nhàng nói:" Ma đạo tối cường thể chất...!Ma Chủng Thánh Thể Đạo Thai "
Mộng Thiên Nguyệt nghe xong thì hơi sửng sờ nghỉ cái gì đó sau hớt hải kinh ngạc nói:" Cái gì...!Ma Chủng Thánh Thể Đạo Thai...!Thánh thể đứng thứ tư trong Dị Thể bảng...!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận