Hỗn Độn Đại Chúa Tể


Bích Hải Triều Sinh Khúc cùng Ngọc Tiêu Kiếm Quyết là hai bộ môn thành dành của một vị cường giả tại thượng giới, tên của hắn là Niệm Trường Ca, Bích Hải Triều Sinh Khúc hắn quan sát tiếng sóng cuồn cuộn tại hải vực mà cảm ngộ, người bị trúng chiêu thần trí sẽ điên loạn, trở nên phát cuồng rồi chết đi.

Ngọc Tiêu Kiếm Quyết là một loại kiếm phát dùng tiêu trúc thay kiếm, mô phỏng hình thái tấu nhạc như múa kiếm, là loại kiếm quyết chí nhu.
Sau khi giải thích một lượt về hai bộ vũ kỹ này, hắn nhìn qua Lý Sơn cũng truyền cho hắn một bộ quyền pháp tên là [Long Hổ Trấn Ma Quyền] là quyền pháp chí cường cương mãnh vô cùng, tiếp đến hắn truyền cho Lâm Vân một bộ thương pháp, khi hỏi thì Lâm Vân thích dùng thương pháp như các nữ tướng trong dân gian lưu truyền, bộ thương pháp hắn cho nàng tên là [Du Long Thương Pháp]… Tất nhiên, tất cả vũ kỹ mà hắn truyền cho mọi người đuề là Thiên giai cấp bậc vũ kỹ.
Mọi thứ đã sắp xếp ổn thoả, hắn hài lòng gật đầu chuẩn bị lên đường.

Lúc này, Lý Sơn đi tới đấm một quyền ngực hắn nói:" Nhớ bình an trở về!"
Lâm Vân cũng chạy tới níu tay hắn:" Ca ca mau sớm trở về, tiểu Vân rất nhớ ngươi!"
Hắn xoa đầu nàng gật đầu, Lâm Chi cúi đầu nói:" Cung chúc thiếu chủ đi bình an!"
Lâm Thần nhìn mọi người lần cuối rồi bọn họ tiễn hắn ra ngoài sân, từ trong túi trữ vật hắn lấy ra một tấm phù chú màu đen mà Mộng Thiên Nguyệt cho hắn, truyền linh lực vào thì nó hoá thành một phi kiếm màu trắng dài khoảng hai mét kém lơ lửng trên không, hắn nhảy lên lưng kiếm nhìn mọi người:" Ta đi đây, các ngươi cũng không nên lười biếng a, lần sau gặp lại ta hi vọng các ngươi đều thăng lên một đại cảnh giới là tối thiểu a!"
Lý Sơn cùng mọi người đều gật đầu đồng ý, sau đó hắn khẽ nghỉ một cái thì phi kiếm liền lao vút trên không mà đi.

Tại một nơi gần đó không xa, Mộng Thiên Nguyệt cảm ứng được linh phù thì mỉm cười :" Đã đi rồi sao, mong ngươi bình an trở về.


Ta sẽ đợi ngươi!"
---o0o--- Cứ như vậy, hắn phi hành trên không thông qua phi kiếm, đã hơn bảy ngày trôi qua hắn không hề dừng lại để nghỉ ngơi.

Mà cũng phải nói, phi kiếm này dựa vào linh khí trong cơ thể mà bay, từ sau khi ngưng kết ra Huyết Anh, cơ thể hắn tự thân hấp thu linh khí xung quanh nên hắn không cần phải ngừng lại nghĩ ngơi.
Bay suốt bảy ngày, hắn đã rời khỏi địa phận Bắc Huyền Châu, muốn tới Vô Lượng Thâm Hải phải đi qua.

Thái Huyền Hải của Tây Huyền Châu, mà từ Bắc Huyền Châu qua Tây Huyền Châu phải đi hơn mười ngày đường chim bay, mà hắn bay suốt bảy ngày không ngừng nghỉ sớm đã tới Thái Huyền Hải địa phận, tại đây hắn bắt gặp rất nhiều tàu bè từ dưới mặt biển hay trên không đuề có.
Hắn cũng ghé hỏi thăm về đường đi, nhưng khi hắn nói ra Vô Lượng Thâm Hải thì mọi người đuề kinh hải, khuyên hắn không nên dại dột gì mới đó, nhưng Lâm Thần nào để ý vẫn ráng hỏi đường, hết cách bọn họ đành hướng dẫn hắn phương hướng.

Rất nhanh sau ba ngày tiếp theo hắn đã tới địa phận của Vô Lượng Thâm Hải.
Cái đáng sợ mà bọn họ nó là Vô Lượng Thâm Hải, mực nước biển sâu không thấy đáy ra, thì thời tiết trên biển thay đổi rất thất thường, thường là giông bão kèm theo sóng thần, thậm chí vùng biển này mây đen luôn che phủ khiến cho việc xác định phương hướng rất khó khăn.
Muốn đi qua Vô Lượng Thâm Hải thì họ ngoài kinh nghiệm đi biển dày dặn ra thì phải có bản đồ cùng một loại la bàn đặc thù.

Loại la bàn dù đặt hướng nào thì có cũng chỉ về một hướng cố định, là hướng nam hoặc bắc, từ đó mà các thuỷ thủ xác định phương hướng trên Vô Lượng Thâm Hải.


Ngoài điều kiện khắc nghiệt ra thì bên trong Vô Lượng Thâm Hải còn tồn tại các sinh vật biển vô cùng hung tợn, thường xuyên tấn công các tàu thuyền đi trên biển, bọn họ gọi chúng là Hải Thú, mà trong các loại Hải Thú luôn tồn tại những cá thể đặc biệt bọn chúng chỉ huy các Hải Thú tấn công con người hay các loài sinh vật sống trong biển cả, các thuỷ thủ gọi chúng là Hải Vương, một sinh vật Hải Vương đều có tu vi thấp nhất cũng là Thất giai hạ phẩm tức tương đương với nhân loại vũ giả Thiên Vũ Cảnh tam trọng trở lên.
Lâm Thần đứng trên không lấy ra một tấm bản đồ mà lúc ở Huyền Vũ Thành, hắn mua lại của tên ăn mày kì quái, cùng với một cái la bàn phương bắc mà hắn mua của một tên lái buôn trên tàu ở Thái Huyền Hải với giá hơn 100.000 đồng vàng.
Nhìn bản đồ hắn bắt đầu xác định phương hướng, quả nhiên trước mặt hắn cả vùng biển đều tối đen, rất khó để xác định phương hướng nếu không có la bà phương bắc trên tay.

Chiếu theo chỉ dẫn trên bản đồ thì hắn cách trung tâm Thần Ma Chiến Trường hơn năm mươi vạn hải lí đi về phía đông bắc ( 1 hải lí ~ 1852 m, tác giả làm tròn là 2 kilo mét nha ^^ ).
Sau khi xác định được phương hướng hắn dùng [Nặc Khí Quyết] che đậy toàn bộ khí tức tránh dẫn đến chú ý của bọn Hải Thú.

Nhưng khi bay được khoản hơn trăm dặm thì thình lình từ dưới biển ngoi lên một đầu Hải Thú tấn công Lâm Thần.

Nhanh chóng hắn bay lên cao tránh khỏi con Hải Thú này, nhìn lại thì con Hải Thú này là con cá mập dài hơn mười mét, rộng khoảng hai ba mét, nhìn tu vi chắc tầm khoản ngũ giai.
Lâm Thần từ trên cao nhìn xuống thấy nó vẫn chưa từ bỏ mà chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo, nhanh chóng hắn lấy ra Thái Sơ Kiếm vận kình lực chuẩn bị nghênh chiến.

Con Hải Thú này lấy đà lao vút lên không, há miệng lớn về phía hắn, nhanh chóng hắn né qua một bên chém vài đường, thì đã chém con cá mập rơi trên mặt biển.


Lâm Thần tế ra Huyết Anh, khi Huyết Anh xuất hiện nó lập tức lao về phía xác con cá mập hấp thu hết các huyết nhục của nó, biến nó thành một đống xương khô rồi chìm xuồng biển.
Lâm Thần cảm thán không thôi:" Quả nhiên là chí cường ma vật, nhưng làm thế nào một con hải thú ngũ giai lại phát hiện ra ta ? Không lẽ là do thứ này phát ra linh lực dao động ?"
Nhìn xuống phi kiếm đang trôi lơ lửng giữa không trung, hắn trầm ngâm suy nghĩ, trong đầu liền xuất hiện một bộ Địa giai cực phẩm vũ kỹ phi hành tên [Phi Vân Thiên Dực] bộ này dùng linh khí hoá thành một đôi cánh, có thể bay lượn trên trời, dưới Thiên Vũ Cảnh thì các vũ giả không thể tự do phi hành, chỉ có Thiên Vũ Cảnh có thể chuyển hoá linh khí thành phi dực mà phi hành, Tôn Vũ Cảnh thì có thể đạp không lăng bộ, Thánh Vũ Cảnh thì có thể xé rách không gian mà đi.

Nên bộ vũ kỹ dưới Thiên Vũ Cảnh có thể hư không phi hành.

Qua nửa canh giờ thì Lâm Thần nắm vững [Phi Vân Thiên Dực], từ sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh, hắn thu hồi phi kiếm lại, chân đạp không lao về phía trước.
Trên đường bay, hắn không ít bị Hải Thú tấn công nhưng đa phần bị Huyết Anh một chiêu hấp thu toàn bộ huyết dịch trong cơ thể, Huyết Anh từ Khai Mạch Cảnh tăng lên Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong, may mà chỉ Hải Thú dưới ngũ giai, thi thoảng xuất hiện lục giai thì hơi khó nhằn nhưng chưa xuất hiện Hải Vương, vừa đi hắn vừa tu luyện để nắm vững phi hành vũ kỹ.
Đang bay thì hắn phát hiện có một chiếc tàu đang bị một bầy Hải Thú bao vây, bọn Hải Thú này có hình dáng một như những con cá mập toàn thân màu đen, dài hơn mười mét, y chang như con hải thú ban đầu tấn công Lâm Thần, nhìn kĩ thì hắn phát hiện từ xa có một con cá mập dài hơn hai mươi mét, ngang hơn ba mét, toàn thân màu đen mắt đỏ ngàu, hắn nhìn ra con này tu vi thấp nhất là thất giai trung phẩm, và con này chính là Hải Vương trong lời đồn.
Lâm Thần từ xa nhìn tính toán đi đường vòng, nhưng con Hải Vương này đã thấy hắn, liền gầm lên dùng đuôi hất một cột nước về phía hắn, nhanh chóng hắn né tránh kịp, cột nước do con cá mập này hất tương đương với một đòn toàn lực của Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong.
Thuỷ thủ trên thuyền thấy Lâm Thần thì một trong bọn chúng hét to:" Người anh em cẩn thận, bọn chúng là Hắc Bì Ma Kình, còn con kia là Hắc Bì Ma Kình Vương.

Bọn chúng sở trường là thuỷ pháo.

Hãy cẩn thận! "

Một tên thuỷ thủ nói:" Thuyền trưởng người nên lo cho bản thân đi, bọn Hắc Bì Ma Kình, đang không ngừng tấn công mạn thuyền..."
Lâm Thần nghe vậy liền gật đầu, rút ra Thái Sơ Kiếm toàn thân xuất lực, Hắc Bì Ma Kình Vương gầm lên rồi lặn xuống đáy biển, hắn liền tập trung hồn lực ra xung quanh, lập tức từ dưới đáy biển Hắc Bì Ma Kình Vương lao lên về phía Lâm Thần.

Hắn đã cảm nhận trước dùng kiếm kình tạo thành rào chắn cản lại tấn công của Hải Vương.

Nhưng xung lực của Hải Vương quá mạnh đánh bật hắn ra xa vài mét, may mà hắn dừng kịp nếu không đã rơi xuống nước.

Hải Vương gầm lên phun một quả cầu nước về phía Lâm Vân nhanh như cắt hắn liền triển khai [Du Bộ] trên không tránh đòn, tung một đường kiếm cắt ngang không khí về phía Hải Vương.

Nó bị luồng kiếm khí chém trúng nó,tạo một vết thương dài trên vây trái của nó.
Hải Vương tức giận gầm lên bọn Hải Thú đang công kích con thuyền, nghe được hiệu lệnh liền quay đầu tấn công về phía Lâm Thần.
Thuỷ thủ trên tàu thấy vậy liền kinh ngạc khi thấy bọn Hắc Bì Ma Kình ngưng lại công kích vào mạn tàu, quay về phía khác.

Tên thuỷ thủ thấy được hướng tấn công thì quay qua nói:" Thuyền trưởng, bọn chúng quay sang tấn công người đàn ông bí ẩn kia rồi, nhân cơ hội này mau thoát khỏi đây?"
Tên thuyền trưởng là người khi nảy chính là đã cảnh báo cho Lâm Thần, hắn có thân hình cao to, mắt bị chột một bên, tóc tai bù xù, hắn quay qua vỗ đầu thủ thuỷ vừa rồi nói:" Người ta là bị chúng ta liên luỵ, làm sao có thể nhân lúc người ta gặp nạn mà trốn chạy, bây giờ toàn lực triển khai pháo đạn hướng về bọn Hải Thú...!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận