Hỗn Độn Lôi Tu - 混沌雷修
Tác Giả: Tả Tự Bản
Tiết thứ 137: Huyết Ảnh Độn.
Dịch: Yến Linh Điêu
Biên: Yến Linh Điêu
Nguồn: 4vn.eu
Đáng lẽ hôm nay không có chương đâu, tại học cả ngày, tối mới về.
Nhưng mà có người làm giúp:D, nên mới có chương cho các bác đây:D
Ngày mai có thể có 3c...
Tiểu Bàn toàn thân sức cùng lực kiệt, vừa uống Ngũ Hành Tinh Thủy bổ sung tinh lực vừa cẩn thận xem xét chiến quả. Có điều hắn buồn bực phát hiện, Vũ Phong tuy miệng phun máu tươi cùng ngũ tạng chấn động nhưng thương thế này đối với tu sĩ không là mấy. Một thân Linh Khí của tiểu tử này không tiêu hao bao nhiêu, thậm chí còn có thể đánh tiếp một trận.
Chứng kiến cảnh này khiến Tiểu Bàn nhịn không được kinh hỉ lẫn buồn bực. Điều hắn kinh hỉ chính là không trở thành kẻ sát nhân, như thế không cần lo lắng trớ chú ( lời nguyền rủa) trên người Vũ Phong. Có điều xuất ra thẻ bài lớn nhất vẫn không thể đánh chết đối phương khiến Tiểu Bàn có chút thất vọng.
Hiện tại hắn đã là tu sĩ Tiên Thiên thập tam trọng thiên, so với thời điểm đánh chết Phượng Minh Lão Ma thì pháp lực cường đại hơn nhiều. Như vậy sử dụng Đại Đồng Chung phát ra âm công có uy lực cường hãn vô cùng. Phỏng chừng công kích có thể trực tiếp kích sát tu sĩ Kim Đan.
Không giết chết được Vũ Phong có thể thấy Cửu Mỹ Đồ xác thực có chỗ bất phàm!
Tiểu Bàn đang miên man suy nghĩ thì Vũ Phong duỗi tay lau vết máu bên miệng, sau đó trừng mắt tràn đầy thù hận, hắn oán độc mở miệng: "Tên mập chết tiệt tàn nhẫn kia, không ngờ ngươi còn có một kiện bảo bối như vậy. Đáng tiếc là ngươi không thể giết ta ! Hôm nay những gì ngươi ban thưởng cho, Vũ mỗ luôn nhớ kỹ. Có một ngày, ta tất đem ngươi bầm thây làm vạn đoạn!"
Nhìn bộ dáng thù hận của Vũ Phong giống như độc xà, Tiểu Bàn có chút sợ hãi. Chẳng qua hắn lập tức cười lạnh một tiếng đáp lại: "Nói nhảm, ngươi ra đến nông nỗi này còn tính bỏ trốn sao? Ta kháo, còn chưa hỏi xem sư muội ta đồng ý hay chưa!"
Nói xong Tiểu Bàn đưa ánh mắt chờ mong nhìn phía Thủy Tĩnh. Hiển nhiên với tình trạng thân thể hiện tại đừng nói ngăn người, chỉ sợ tiếp tục động thủ thì sẽ bị trọng thương. Hắn đành đem hy vọng ký thác lên Thủy Tĩnh.
Thủy Tĩnh nghe xong lập tức hiểu ý Tiểu Bàn, nàng mỉm cười một cách tự tin nói: "Sư huynh yên tâm. Cửu Mỹ Đồ đã bị huynh phá bỏ, tạm thời không thể sử dụng. Vũ Phong công tử hiện tại đã như nỏ mạnh hết đà, không có khả năng chạy thoát!"
Tiểu Bàn đối với Tiểu Chu Thiên Hoa Mai Dịch Số của Thủy Tĩnh vốn rất tự tin, vừa nghe nàng khẳng định như vậy tức khắc yên tâm.
Lúc này hắn sợ nhất chính là Vũ Phong thoát được, đem sự tình hắn có vật chí bảo nói ra. Bảo vật này có thể ngăn chặn Cửu Mỹ Đồ thì có thể thấy cấp độ cùng phẩm chất của nó cực cao, chỉ sợ cỏn trân quý hơn cả Cửu Mỹ Đồ. Chuyện này mà đồn ra thì hắn có mọc cánh cũng khó thoát đám người truy sát đoạt bảo.
Vũ Phong thấy Thủy Tĩnh tin tưởng thì khinh thường nói:
"Nghe khẩu khí của Thủy Tĩnh tiểu thư cũng không nhỏ a! Vũ mỗ tuy rằng mất Cửu Mỹ Đồ, ta tuy như hổ lạc bình dương nhưng không phải dễ dàng để các ngươi chém giết ! Muốn bắt ta, hừ, quả thực nằm mơ!"
Trong giây lát nói chuyện Vũ Phong hung ác đánh ra một chưởng vào lồng ngực hắn, trực tiếp phun một ngụm hồng huyết. Đồng thời hắn duỗi tay bắn ra một đạo tinh khí, sau đó mượn tinh nguyên cường đại phát động một loại bí thuật, cùng lúc đó hắn quát khẽ: "Huyết Ảnh Độn!"
Vừa dứt lời thì thân hình hắn hóa thành một huyết ảnh mơ hồ.
Tiểu Bàn vừa nghe Huyết Ảnh Độn tức khắc chấn động, vội vàng hô lớn nói: "Nhanh ngăn hắn lại!"
Huyết Ảnh Độn chính là đại độn thuật quỉ dị của một môn phái cổ xưa, mượn dùng huyết tinh bạo phát thân hình hóa thành Huyết Ảnh, trong khoảnh khắc độn ra trăm dặm. Một khi Vũ Phong thành công đào thoát thì tại Thiên Thúy Bình này tìm hắn cũng không dễ. Nơi này có không ít đệ tử Thiên Dục Môn, những đệ tử Ma môn khác khẳng định cũng hỗ trợ. Huống hồ Cửu Mỹ Đồ chỉ là tạm thời không thể sử dụng, hai ba canh giờ có thể khôi phục. Khi đó cho dù là Thủy Tĩnh có dịch số, chỉ sợ tìm được cũng khó đánh chết hắn.
Đối mặt với Huyết Ảnh Độn, Thủy Tĩnh không chút bối rối. Chỉ thấy nàng nhẹ nâng tay trái, không ngừng động chỉ tính toán, năm ngón tay phải lập tức búng ra sáu cái Đại Thế Kim Tiền, bày ra một tầng sáng kim sắc.
Trong nháy mắt, song phương cơ hồ phát động cùng lúc. Nhưng kỳ quái là đạo Huyết Ảnh lại như cá vào chậu, một đường bay vào tầng kim quang rồi bị phản chấn trở về đương trường.
Đặc điểm lớn nhất của Huyết Ảnh Độn chính là nhanh, thời điểm chạy trối chết tự nhiên càng nhanh càng tốt nhưng cũng chính thế mà có lúc xui xẻo do lực phản chấn. May mắn là Thủy Tĩnh không dám trực tiếp giết Vũ Phong, nên bức tường ánh sáng không có trực tiếp gây áp lực lên Vũ Phong.
Có điều để ngăn hắn lại, tại hai vai cùng hai chân của Vũ Phong nàng đã tăng mạnh cường độ kim quang. Kết quả lúc này xương cốt tứ chi của Vũ Phong vỡ thành bột mịn, đồng thời thân thể bị một phản lực cự đại lôi kéo khiến bắp thịt bị đứt đoạn, lục phủ ngũ tạng vốn đã vỡ nay không chịu nổi tàn phá cơ hồ nát bấy .
Vũ Phong bị thương nặng như thế một câu cũng không kịp la, lập tức hôn mê bất tỉnh tại đương trường.
Thủy Tĩnh sợ bị nguyền rủa đành chạy nhanh tới xem xét một phen. Trước dùng thủy hệ trị liệu Thủy Linh Thuật trợ giúp Vũ Phong ổn định thương thế, sau lại cong tay bắn ra một viên linh đan vào mồm tạm bảo trụ mạng nhỏ cho hắn. Lúc này nàng mới vừa lòng đứng dậy, mỉm cười thi lễ đối với Tiểu Bàn: "Đa tạ sư huynh cứu giúp! Nếu không hôm nay tiểu muội phải chết chắc!"
Tiểu Bàn như không để tâm khoát tay nói: "Sư muội khách khí, ngươi thân hoài tuyệt kỹ Tiểu Chu Thiên Hoa Mai Dịch Số, làm sao có nguy hiểm a? Cho dù là không có ta cũng có thể gặp dữ hóa lành!"
Thủy Tĩnh nghe thì cười khổ không thôi, trong lòng lại thầm nhủ: 'Ngốc tử, ngươi chính là ma tinh của ta, không có ngươi thì ta sao lại hội ngộ hiểm ở đây? Không ngộ hiểm thì sao lại dây dưa với ngươi? Xem ra sư phụ nói không sai, chỉ cần đến nơi này một chuyến, kiếp này hai người chúng ta cũng đừng nghĩ muốn rời ra!'
Nghĩ vậy Thủy Tĩnh cảm thấy khuôn mặt trở nên nóng bừng. Nàng sợ Tiểu Bàn thấy vẻ ngượng ngùng nên vội lảng tránh: "Sư huynh, Thiết Chung của huynh lúc trước có thể làm cho trăm đệ tử, thu được lợi ích không phải là ít, bảy tu sĩ đột phá bình cảnh thăng cấp, chỉ sợ phát huy uy lực chân chính cũng là kiện bảo bối này"
"Hắc hắc!" Tiểu Bàn đắc ý cười một tiếng nhưng không đáp lại.
Thế thế Thủy Tĩnh có chút bất mãn, mắt ngọc xoay chuyển lập tức nói: "Sư huynh, nghe nói Hỏa Long sư thúc vì muốn được Linh Bảo tay trong huynh đã dùng Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm. Nếu ta không có đoán sai, kiện bảo bối này là bị huynh dấu đi, có phải thế không?"
Tiểu Bàn thấy Thủy Tĩnh đã đoán được, rốt cục sắc mặt thay đổi vội vàng nói: "Sư muội, sư muội, sư huynh cầu ngươi, kiện bảo bối này ngươi xem như chưa từng thấy qua được chăng?"
Thủy Tĩnh thấy rốt cục Tiểu Bàn cũng phải biến sắc, nàng nhịn không được đắc ý trong lòng khẽ cười nói: "Giữ bí mật cũng được nhưng phải có lệ phí nha?"
"Có, có, có!" Tiểu Bàn đáp ứng tắp lự, sau đó lật tay đem túi trữ vật ba người Vũ Phong trên mặt đất, hào phóng nói: "Mấy thứ này là cho sư muội, được rồi chứ?"
"Sư huynh thật hào phóng!" Thủy Tĩnh nói xong duỗi tay thu ba túi trữ vật xem qua một phen, rất nhanh từ bên trong xuất ra mấy cái hộp ngọc, cười nói: "Có tới ba Huyền linh quả a, sư huynh thật muốn cho ta?"
Tiểu Bàn ngẩn ngơ, lập tức trong lòng mắng thầm: 'Vương bát đản Vũ Phong này tay chân thật lanh lẹ, lại đoạt đươc hơn ta hai Huyền linh quả!
Chẳng qua hắn kiên quyết nói: "Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, đã nói cho sư muội thì ta tuyệt đối không đến độ vô liêm sỉ đem thu hồi!"
Thủy Tĩnh cẩn thận nhìn Tiểu Bàn, tựa hồ từ ánh mắt hắn muốn xem lời kia là chân giả. Có điều Tiểu Bàn cũng không úy kỵ. Mắt thì đối diện nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Thủy Tĩnh còn trong lòng thầm nghĩ: ‘Thủy Tĩnh sư muội quả nhiên bất phàm, dung nhan lại đẹp đến độ tu hoa bế nguyệt lạc nhạn trầm ngư như thế. Hơn nữa khí chất của nàng cao nhã thanh u như tiên nữ hạ phàm. Tiểu mỹ nhân như thế rốt cuộc là sinh ra ở đâu?’
Đối mặt ánh mắt dò xét của Tiểu Bàn, cuối cùng Thủy Tĩnh đành cụp đôi mi cong vút, nàng bối rối thu hồi Huyền Linh quả, sau một chút nghiêm nghị nói: "Một khi đã như vậy, tiểu muội xin làm xấu rồi!"
Sau đó nàng lại đem Cửu Mỹ Đồ lấy ra hỏi: "Sư huynh, vật này nên xử trí như thế nào?"
Nói thật Tiểu Bàn vô cùng động tâm với Cửu Mỹ Đồ. Nghe nói, nó không chỉ là bảo vật trong chiến đấu mà khi thường còn có rất nhiều diệu dụng. Hơn nữa chín nữ nhân trong đó khiến nam nhân thèm muốn không thôi, chính là dùng làm lô đỉnh song tu!