Hỗn Độn Lôi Tu


Hỗn Độn Lôi Tu - 混沌雷修
Tác Giả: Tả Tự Bản


Tiết thứ 141: Nhận khảo nghiệm.

Dịch giả: Tiểu Mùi + _Tiểu Hổ_
Biên Tập: Tiểu Mùi
Nguồn: 4vn.eu


chương sau hơi dài, chắc tối nay làm không kịp, ngày mai nhé ^^


Cuối cùng, Tiểu Bàn nhịn không được buồn bực vô cùng, nói: “Các ngươi nói thật dễ nghe, ta chẳng qua chỉ mới Tiên Thiên cảnh giới, bây giờ hướng Xá Nữ Cửu Chuyển, cái loại tiên cấp âm công này, ta lấy cái gì mà đỡ đây? Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh, Phân Thần cũng không đỡ được, các ngươi căn bản là làm khó ta.”

“Nói nhảm, nếu muốn được thông linh chí bảo, phải động tay động chân một phen, nếu không thì sao có thể nói lên sự trân quý của tỷ muội chúng ta.” Một nữ ni khinh thường nói.

Tiểu Bàn vừa nghe, nhất thời xác nhận, người ta khảo nghiệm khó một chút cũng là tất nhiên, dù sao cũng không làm thất vọng tên tuổi của thông linh chí bảo vượt qua cửu phẩm.

Phải biết rằng, những Thiên Dục Ma Nữ này, đều có thực lực tương đương với cường giả Hóa Thần Kì. Ngay cả tu sĩ cường đại tiềm tu mấy trăm năm hơi không để ý một chút cũng bị ăn quả đắng trong tay các nàng. Trên thực tế đây cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên, cơ hồ qua mỗi vài chục năm đều đã có tu sĩ cao giai tu luyện bị vực ngoại thiên ma tập kích, do đó bị tẩu hỏa nhập ma cuối cùng ôm hận mà chết.


Muốn trở thành chủ nhân của những thiên dục ma nữ cường đại như thế, tất nhiên là không có khả năng thoải mái, nói cách khác, Cửu Mỹ đồ cũng không có trên vạn năm nay không tìm thấy chủ nhân. Trên thực tế, ngay cả tuyệt thế cao thủ trong Thiên Dục Môn, cũng không có gan khiêu chiến các nàng. Mà vẻn vẹn có mấy gia hỏa có gan nếm thử, cũng đều thất bại, cuối cùng rơi vào kết cục đáng thương, tinh tẫn nhân vong =]] .

Chẳng qua, Tiểu Bàn lúc này đột nhiên đột nhiên nảy lên một nghi vấn, nếu Cửu Mỹ Đồ đã khó chơi như thế, vì sao Vũ Phong lại có thể là chủ nhân của Cửu Mỹ Đồ? Thực lực của hắn chưa hẳn là có thể so sánh với Tiểu Bàn, vậy mà có thể làm được chuyện mà Tiểu Bàn thúc thủ vô sách.

Nghĩ vậy, Tiểu Bàn nhịn không được tò mò hỏi: “Xin hỏi chư vị, chủ nhân trước đây của các ngươi, cũng chính là thiếu chủ Thiên Dục Môn Vũ Phong, làm thế nào mà thông qua khảo nghiệm của các ngươi vậy?”

Tiểu Bàn vừa nói ra, trên mặt chín vị mỹ nữ lập tức lộ ra thần sắc quái dị, sau đó có một kiếm tu bất đắc dĩ cười khổ nói: “Cái tên tiểu tử tàn nhẫn kia, không ngờ lại có một phương pháp thông qua khảo nghiệm Thiên Ma Loạn Vũ của chúng ta.”

“Cái gì?” Tiểu Bàn vừa nghe lời ấy, tức khắc chấn động nói: “Vũ Phong, không ngờ thông qua khảo nghiệm của các ngươi? Điều này sao có thể? Trừ phi hắn là thái giám, nếu không …”

Tiểu Bàn nói tới đây, đột nhiên ý thức được điều gì đó, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn chín mỹ nữ nói: “Không phải đâu, hắn không làm thế đâu…”

Một vị nữ tu trong đó nhún nhún vai nói: “Hiển nhiên chính là như thế, hắn tự cung mình.” (ặc, đông phương bất bại =]])

“Ta xxx.” Tiểu Bàn lập tức quát to một tiếng, vô cùng khâm phục ngửa mặt lên trời hô: “Lão đại Vũ Phong, tiểu đệ phục ngươi rồi.”

“A. Không đúng a.” Tiểu Bàn mới vừa nói xong, chợt nhớ đến một sự tình, cấp bách nói: “Tuy rằng ta không có kiểm tra cẩn thận =]], nhưng gia hỏa Vũ Phong kia, nhìn rất có khí phách đàn ông, làm gì có ẻo lả, tựa hồ không giống thái giám a?”

“Là vì trước đó hắn đã chuẩn bị, cắt xong liền ướp lạnh, sau khi thông qua khảo nghiệm của chúng ta, lại dùng cây Tục Đoạn Thiên Cao phục hồi trở lại ( mợ kinh thế).” Một vị nữ ni giải thích.

Một nữ tu khác sau đó cười lạnh nói: “Cây Tục Đoạn Thiên Cao cố nhiên thần kì, nhưng cũng vô pháp làm cho tổn hao trở lại như cũ, nhất là tổn thương nơi trọng yếu này ( chỗ mà thằng nào cũng có đấy =]] ). Cho nên Vũ Phong tuy rằng phục hồi được một bộ phận công năng của nam nhân, nhưng vĩnh viễn mất đi năng lực sinh đẻ. Nếu các hạ nguyện ý trả cái giá này, tỷ muội chúng ta cũng có thể nhận ngươi là chủ nhân.”

“Miễn miễn.” Tiểu Bàn vừa nghe, vội vàng lắc lắc đầu, nói: “Nhà ta chỉ có ta là một dòng độc đinh, ta còn muốn nối dõi tông đường a.”


“Nếu như vậy, ta chỉ có thể đáng tiếc nói với ngươi, đời này ngươi đừng nghĩ có thể trở thành chủ nhân của chúng ta.” Vị nữ tu kia không khách khí nói.

“Phải không?” Tiểu Bàn nghe xong, cũng nhăn mày lại, lâm vào trầm tư.

Lúc này, Tiểu Bàn cũng không có lo lắng thứ gì khác, ngược lại lại nghĩ tới Thủy Tĩnh, đối với vị sư muội có khả năng tiên tri này, Tiểu Bàn rất là khâm phục, thậm chí là bái phục. Lúc này hắn đang nghĩ đến vì sao Thủy Tĩnh lại thà mạo hiểm không nghe theo mệnh lệnh của trưởng bối, mà lại tặng Cửu Mỹ Đồ ình. Nếu mình không thể thu phục được Cửu Mỹ Đồ thì hành động này của Thủy Tĩnh sẽ trở nên vô nghĩa. Cửu Mỹ Đồ trở thành một vật trang trí, không bằng đem về sư môn, như vậy ít nhất còn có thể đổi lấy khen thưởng lớn từ sư môn.

Nhưng mà Tiểu Bàn có nghĩ như thế nào, cũng không cho rằng Thủy Tĩnh lại làm ra chuyện không có ý nghĩa gì, cho nên, một khi nàng đã giao Cửu Mỹ Đồ cho Tiểu Bàn, chỉ sợ trong lòng đã sớm tính ra là Tiểu Bàn có thể thu phục nó, cho nên mới không tiếc gì mà hy sinh như thế.

Tuy những điều này là do bản năng của Tiểu Bàn phỏng đoán, không có gì chứng thật, nhưng vì sự tín nhiệm đối với Thủy Tĩnh, nên Tiểu Bàn cuối cùng quyết định thử một lần, xem xem có thể qua được hay không.

Nghĩ vậy, Tiểu Bàn thăm dò hỏi: “Chư vị tiền bối, phương pháp thu phục các vị, chỉ có hai cách àh?”

“Đương nhiên, đây là quy tắc của người chế tạo ra chúng ta.” Một vị nữ ni cười nói: “Nhưng mà cũng có một cách.”

Tiểu Bàn vừa nghe, tức khắc nhãn tình sáng lên, vội vàng nói: “Chỉ giáo cho? Chẳng lẽ quy tắc này có thể phá vỡ?“

“Đương nhiên, quy tắc nào trên thế gian cũng có thế phá vỡ, duy chỉ có duy nhất một vấn đề, ngươi có khả năng phá vỡ nó hay không thôi.” Vị nữ tu kia đáp lại.

Tiểu Bàn vừa nghe lời ấy, tức khắc cảm thấy không ổn, nhưng hắn vẫn cẩn thận nói: “Như vậy, để phá vỡ cái quy củ đó thì cần bao nhiêu lực lượng.”

“Hắc hắc , kỳ thật cũng không cần nhiều, chỉ cần đỡ được trạng thái cực mạnh của chín người chúng ta là hoàn toàn có thể.” Vụ nữ tu kia cười gian nói: “Thuận tiện nói một câu, chúng ta đều là cảnh giời Phân Thần đại viên mãn.”


“Ngất.” Tiểu Bàn vừa nghe, mém tí nữa là xỉu đi.

Mình hiện tại chỉ mới Tiên Thiên thập tam trọng thiên, muốn ngăn chặn chín vị cao thủ Phân Thần đại viên mãn, chỉ sợ thêm một ngàn năm nữa cũng không được. Có thể thấy được, đối phương vừa rồi rõ ràng là đem mình ra làm trò cười.

Nghĩ vậy, Tiểu Bàn quyết đoán buông tha không cùng các nàng này tranh luận việc này nữa, ngược lại đem tinh lực tập trung trên hai con đường một chính một tà kia. Tà thì Xá Nữ Cửu Chuyển, chính thì Thiên Ma Loạn Vũ.

Trên nguyên tắc mà nói, có vẻ như Xá Nữ Cửu Chuyển đáng sợ hơn một chút, cơ hồ không có tính khả thi, mà uy lực Thiên Ma Loạn Vũ tuyệt luân, thậm chí có thể giết chết cả tu sĩ Nguyên Anh hay cả Phân Thần, nhưng nó rõ ràng có nhược điểm, nếu không cũng sẽ không bị Vũ Phong lợi dụng sơ hở. Nói như vậy làm chính đạo tựa hồ dễ dàng hơn một chút.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận mấy chuyện này, Tiểu Bàn lập tức liền cẩn thận mà hỏi thăm: “Chư vị, không biết có thể cho ta biết Thiên Ma Loạn Vũ của các ngươi rốt cuộc là có chỗ nào thần diệu không?”

“Ha ha, Tiểu Bàn tử nhìn như ngốc nghếch hồ đồ nhưng kỳ thực lại rất tinh tường, không ngờ muốn tìm nhược điểm của Thiên Ma Loạn Vũ!” Một vị nữ ni cười nói: “Hừ, ý nghĩ thì hay đấy nhưng mà khó thành lắm. Ngươi nghĩ rằng đám người chúng ta đều là ngốc sao?”

“Kỳ thật cho dù hắn biết thật hư về Thiên Ma Loạn Vũ thì thế nào? Lấy thực lực của chúng ta còn không chống lại được một tên mập mạp cảnh giới Tiên Thiên sao!”

“Nói cũng đúng, muốn ta nói, không bằng giải thích cho hắn một vài thứ, cũng tốt để hắn chơi đùa với chúng ta một chút, nhiều năm như vậy chúng ta buồn tới muốn chết được, tìm được một món đồ chơi tốt thật không dễ dàng a!”

“Đúng đúng, nói rất đúng, lão chủ nhân hạn chế chúng ta ở đây, không có chủ ý của chủ nhân không thể tùy ý đi ra, ở đây mãi thật buồn muốn chết. Không bằng thừa dịp này hảo hảo chơi một chút, coi như chuyến đi lần này cũng không tệ.”

“Tốt, ta cũng đồng ý.” Vài nữ tu cũng tỏ vẻ đồng ý.

Tiểu Bàn thấy các nàng đã thương lượng xong, hắn lập tức vui vẻ vội vàng nói: “Đa tạ chư vị, các ngươi cứ yên tâm, ta nhất định sẽ hảo hảo đùa vui với các ngươi, nhưng mà điều kiện tiên quyết chính là các ngươi phải tiết lộ chút hư thực về Thiên Ma Loạn Vũ cho ta!”

“Ha ha, chuyện này rất đơn giản! Thiên Ma Loạn Vũ tên như ý nghĩa, chỉ là thứ chúng ta dùng để khiêu vũ mà thôi!”
truyện từ
“Chỉ cần ngươi nhắm mắt lại không nhìn là được!”


“Bình thường chúng ta sẽ phát ra vài tiếng rên rỉ, đối với loại tiểu tử huyết khí phương cương như ngươi cũng có năng lực hấp dẫn trí mạng đó!”

“Nhưng chỉ cần bịt lỗ tai lại là được.”

“Còn nữa, trên người chúng ta còn phát ra mùi thơm mê người.”

“Chỉ cần ngươi không ngửi là được.”

“Tóm lại là chúng ta không thể trực tiếp động vào người ngươi, chỉ dùng tiếng, sắc, vị… để hấp dẫn ngươi, kỳ thật ngươi chỉ cần phong bế năm giác quan lại là có thể dễ dàng chống lại Thiên Ma Loạn Vũ.”

Một đám mỹ nữ rít rít nói khiến cho trái tim Tiểu Bàn khẽ động. Chỉ cần phong bế năm giác quan là có thể thông qua khảo nghiệm của Thiên Ma Loạn Vũ, nghe ra thật sự cũng không khó.

Nếu như vấn đề là ở chỗ này vậy thì đơn giản rồi, vì sao trong vòng vạn năm cũng không có ai có thể làm chủ nhân của các nàng? Vì sao Vũ Phong cuối cùng còn muốn dựa vào chính mình ( tự cung đấy =]])mới có thể thông qua khảo nghiệm?

Trong lòng Tiểu Bàn vẫn còn nghi hoặc đối với chuyện này, nhưng mà trước mắt, trọng bảo trong tay, Tiểu Bàn dù sao cũng chỉ là người trẻ tuổi, năm nay chỉ mới hai mươi ba tuổi, suy nghĩ há có thể chu toàn?

Khi tìm được cửu phẩm thông linh chí bảo, Tiểu Bàn cuối cùng vẫn không kiềm chế được, hơn nữa mấy năm nay hắn vẫn luôn thuận lợi, chưa từng gặp chuyện gì bất trắc, trong lòng có một niềm tin mù quáng, thế cho nên khi bị chín vị mỹ nữ lừa dối hắn đồng ý tiến hành để Thiên Ma Loạn Vũ khảo nghiệm!

Nghe được Tiểu Bàn đồng ý khảo nghiệm, chín mỹ nữ tức khắc vui mừng, hưng phấn nhất tề hét lên, nhìn bộ dáng cao hứng của các nàng, Tiểu Bàn mơ hồ cảm nhận được một tia không tốt, nhưng lời nói đã nói ra, Tiểu Bàn cũng không thể trước mặt một đám mỹ nữ mà rút lại.

Sau đó, dựa theo yêu cầu của Cửu Mỹ đồ, Tiểu Bàn cẩn thận trích ra một giọt tinh huyết lên phỉ thúy bảo thạch ở chuôi Cửu Mỹ Đồ. Bảo thạch hút cạn giọt tinh huyết, lúc này, nghi thức nhận chủ của Cửu Mỹ Đồ chính thức bắt đầu.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận