Hỗn Độn Lôi Tu


Hỗn Độn Lôi Tu

Chương 280: Tàn sát điên cuồng
Tác giả: Tả Tự Bàn
Nguồn:4vn.eu

Dịch giả:Trảm Phong
Biên:Tân Tân

Đáp ứng nhu cầu độc giả, post tạm 2 chương chưa biên. Các bạn đọc tạm chờ có bản biên của lão Tân Tân mình sẽ sửa sau



Lúc nói chuyện, tay Tống Chung vung lên, lâp tức vô số hoàng kim thần lôi ập xuống bắn về phía Phong Vân ma nữ.


Với thực lực của Phong Vân ma nữ, đích thật cũng không đáng nói lắm. Mấy khỏa hoàng kim thần lôi này, tuy uy lực không khác lắm so với Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần lôi của Tống Chung là mấy, vài chục khỏa thì tiện tay thoải mái mà phá. Hơn trăm khỏa thì chơi liều hi sinh pháp bảo thì vẫn có thể miễn cưỡng kháng cự vài lần. Nhưng mà hơn một ngàn khỏa hoàng kim thần lôi thật quá kinh sợ. Cho dù đỡ xong mà nói, không chết thì cũng bị lột một lớp da.


Cho nên Phong Vân ma nữ cứ việc căm tức nhưng cũng chỉ có thể tránh né. Các nàng lóe lên đã đứng ở đỉnh núi gần đó. Một mảng thần lôi nện xuống, hàng trăm hỏa cầu rực rỡ bay lên, bụi đất mù mịt vô số loạn thạch bay tán loạn, bao trùm cả một vùng không gian.


Tro bụi bay đi, mọi người phát hiện một ngọn núi hơn ngàn trượng. Vậy mà bị gọt luôn một đoạn mấy trăm trượng. Động phủ vốn chôn dấu ở trong lòng núi cũng chẳng thể may mắn thoát nạn. Cứ vậy mà trực tiếp bị phá hủy, ngay cả cặn bã cũng không còn.



Chỗ này là động phủ một Kim Đan tu sĩ, hắn phía xa xa thấy động phủ của mình bị hủy thì nhất thời nộ hỏa công tâm:

-Động phủ của ta? Bảo vật của ta! Tống Chung chết tiệt, ta thề không đội trời chung với ngươi.(thằng này sắp đứt)

Đương nhiên, gia hỏa này cũng chỉ dám kêu gào, bảo hắn đến liều mạng với thuyền rồng hoàng kim của Tống Chung, chuyện này không bao giờ có, hắn sao đủ dũng khí mà làm.


Mà Tống Chung ép Phong Vân ma nữ trốn xong thì cười lạnh một tiếng liền bỏ qua. Bởi Tống Chung biết, thuyền rồng hoàng kim tuy lợi hại, nhưng hình thể khổng lồ nên hành động quá chậm. Mà nó tốn linh khí. Cho nên đánh bại Phong Vân ma nữ thì dễ, chứ muốn giết thì rất khó.


Cho nên hắn chẳng muốn phí thượng phầm linh thạch quý giá lên người hai ả, ngược lại chi bằng đem hủy diệt Thiên Dục Môn trước đã.


Cho nên Tống Chung bỏ qua Phong Vân ma nữ. Bắt đầu triền khai công kích điên cuồng vào kiến trúc chung quanh còn có cả đệ tử Thiên Dục Môn. Vô số thần lôi hoàng kim từ trên trời trút xuống như mưa. hướng vào nơi đám người dày đặc mà phá, vô số hỏa cầu bay trên bầu trời Thiên Dục Môn. Vô số đệ tử cấp thấp hóa thành tro tàn. Bởi vì tốc độ của đệ tử cấp thấp quá chậm nên không trốn thoát. Hơn nữa hoàng kim thần lôi đánh cả một vùng, cho nên đệ tử cấp thấp của Thiên Dục Môn thương vong vô số. Đây thực là một tràng huyết tinh đại sát!


Đương nhiên đệ tử Thiên Dục Môn cũng không phải ngu ngốc, thấy Tống Chung giết chóc điên cuồng thì ù té chạy. Bởi vì số lượng rất nhiều mà thuyền rồng hoàng kim chỉ có một, đánh đông thì bỏ tây, cho nên Tống Chung cũng không thể giết hết, cứ vậy mà cá lọt lưới rất nhiều.


Đối với đám tôm tép kia Tống Chung cũng lười so đo. Đại thể giết tám chín phần đệ tử cấp thấp xong, Tống Chung bắt đầu càn quét kiến trúc bên trong Thiên Dục Môn, nào là Luyện Khí Đường, Luyện Đan Đường, động phủ của các tu sĩ cấp cao, ngay cả Hỏa Nguyên thần điện cùng truyền tống trận là động phủ cao cấp cũng chẳng tránh nổi, cuối cùng bị thuyền rồng hoàng kim của Tống Chung đánh tan nát hết. Tuy rằng những nơi này đều có trận pháp phòng hộ, nhưng cũng chỉ ngăn Nguyên Anh tu sĩ thôi, không có hộ sơn đại trận, chúng ở trước thuyền rồng hoàng kim chỉ là rác rưởi. Vài khỏa thần lôi là phá tan, sau đó lại thành đất bằng.


Mà lúc Tống Chung điên cuồng, tỷ muội Phong Vân ma nữ cũng không rảnh tay, các nàng tự biết sức mình không đánh lại thuyền rồng hoàng kim, vì vậy muốn phát động hộ sơn đại trận.


Nhưng mà đầu mối then chốt của hộ sơn đại trận ở trong đại điện ở nội viện Thiên Dục Môn, có nhất mạch của trưởng môn canh giữ, nơi đó rất quan trọng. Sắc ma đạo nhân tự nhiên không thể qua loa, bình thường đều để Cúc Hoa Tiên Tào Nghị canh giữ. Mà đại đệ tử của Sắc Ma đạo nhân, tên Tào Nghị này cùng Phong Vân ma nữ như nước với lửa, cho nên bình thường Tào Nghị nào cho các nàng đến gần?



Nếu bình thường, Phong Vân ma nữ sợ bị Tào Nghị từ chối mất mặt hiển nhiên đánh chết cũng không muốn đi. Nhưng mà tình huống lúc này đặc thù, ngay cả Phong lão ma cũng chết, hộ sơn đại trận thì không thấy đâu. Mà Thiên Dục Môn bị Tống Chung điên cuồng trả thù. Cứ kéo dài thời gian. Chỉ sợ cả Thiên Dục Môn đều bị hủy mất.


Phong Vân ma nữ tuy không muốn gặp Tào Nghị Cúc Tiên, nhưng mà các nàng lo Thiên Dục Môn bị hủy. Cho nên lúc nguy cấp. Các nàng tạm bỏ qua ân oán cá nhân, muốn vào trung tâm hộ sơn đại trận xem xét. Các nàng không phải muốn thừa cơ đoạt quyền, mà thực tế là xem có thể trợ giúp gì, tranh thủ phát động hộ sơn đại trận lên, mong rằng ngăn cản một chút.


Nhưng mà Phong Vân ma nữ đang mơ tưởng thì việc lại ngoài dự liệu các nàng. Hai người đi vào cửa động phủ che dấu trung tâm hộ sơn đại trận. Không ngờ bị một đệ tử Kim Đan cản lại. Hắn nói tỷ muội Phong Vân ma nữ không có quyền tiến vào, trừ phi là Cúc Hoa Tiên Tào Nghị đồng ý.


Phong Vân ma nữ tức điên lên, thầm nói, mấy thằng oắt các ngươi sao mà không lo gì chứ? Chẳng qua, tức thì tức, Phong Vân ma nữ vẫn theo lẽ công bằng mà đối xử. Dù sao đây là địa bàn người ta, nói thực chứ, chỉ dựa vào cấm chế cùng trận pháp phòng hộ chỗ này cũng đủ làm khó các nàng.


Cho nên Phong Vân ma nữ nén giận, yêu cầu gặp Tào Nghị. Vị Kim Đan kia lại không cự tuyệt, gật đầu đáp ứng, sau đó chờ hắn thông báo.


Phong Vân ma nữ đứng chờ, cuối cùng chờ mãi chẳng thấy gì, mắt thấy Tống Chung giết mấy vạn đệ tử cấp thấp xong, bắt đầu càn quét phá làng phá xóm, các nàng rốt cục không chờ nổi nữa. Nếu cứ chờ thì chỉ sợ Thiên Dục Môn cũng không còn tồn tại nữa.


Cho nên Phong Vân ma nữ trực tiếp dùng phi kiếm phá vỡ cấm chế bên ngoài động phủ, sau đó trực tiếp chém giết xông vào.


Phong Vân ma nữ đi vào, chẳng thấy một bóng người, chỉ thấy một âm thanh quái lạ:


-Không ngờ tỷ muội Phong Vân ma nữ cấu kết Tống Chung ý đồ phá hư hộ sơn đại trận! Các huynh đệ giết cho ta.

Lúc nói chuyện, pháp bảo phi kiếm cứ vậy ập tới. Phong Vân ma nữ lùi không kịp liền bị kẹt trong động phủ không thể ra ngoài.


Phong Vân ma nữ tức điên lên, còn gì để nói nữa đây. Rõ ràng là mình có hảo ý muốn giúp đỡ, chỉ là chờ không nổi lao vào mà thôi, vậy mà bị chụp một cái mũ oan lớn như vậy. Hơn nữa đám tiểu bối này thật không ngờ còn dám ra tay với mình, đây rõ ràng không phải phạm thượng thì là gì?


Tỷ muội Phong Vân ma nữ hung danh có tiếng sao nuốt nổi cục tức này? Các nàng thẹn quá hóa giận mắng:

-Cúc Tiên Tào Nghị, ngươi dám ra tay với trưởng bối?

-Hừ, phản nghịch đáng chết, tại sao không thể ra tay với các ngươi?


Lời vừa dứt, lập tức một kẻ mặc đạo bào màu xanh trên áo thêu hoa cúc cực lớn đó chính là Cúc Tiên Tào Nghị từ bên trong đi ra. Phía sau là bốn Kim Đan đệ tử. Cả đám nhìn tỷ muội Phong Vân ma nữ với vẻ mặt khinh bỉ, chẳng khác nào các nàng là phản nghịch vậy.

Phong Vân ma nữ thấy thế giận tím mặt, chẳng qua chỉ là đập vỡ một cái cửa. Mấy tiểu tử này dám vu oan mình, thế là thế nào?


Vì thế các nàng đều lấy ra pháp bảo cực mạnh, sau đó căm tức nhìn Tào Nghị lạnh lùng nói:

-Tào Nghị, hiện tại Thiên Dục Môn đại nạn lâm đầu, ngươi còn không mau mở hộ sơn đại trận, đẩy lui cường địch mà ở đây nói xấu ta? Là đạo lý gì? Hôm nay, nếu không nói rõ nguyên do, tỷ muội chúng ta dù liều mạng đắc tội Sắc Ma sư huynh cũng phải trảm ngươi đương trường!

-Hừ!


Tào Nghị hừ lạnh nói:

truyện từ

-Hai tiện nhân các ngươi còn có mặt mũi già mồm? Nếu các ngươi không hùng hổ lao vào phá hủy đầu mối then chốt hộ sơn đại trận, chúng ta sao không phát động hộ sơn đại trận? Phong sư thúc sao phải chết? Thiên Dục Môn sao biến thành cái dạng này?

-Đúng vậy. Tất cả là do các ngươi gây ra, chúng ta sẽ đem việc này thưa lên ân sư, để người trừng trị hai kẻ phản đồ các ngươi!


Đám Kim Đan đứng sau Tào Nghị căm phẫn nói.

Phong Vân ma nữ nghe xong tức hộc máu.


Các nàng thầm nói. Chúng ta tiến vào chỗ này phá hư đầu mối then chốt của hộ sơn đại trận lúc nào? Bọn chúng rõ ràng là ngậm máu phun người mà? Không đúng. Cúc Tiên Tào Nghị rõ ràng là đại đệ tử chưởng môn Thiên Dục Môn, là chưởng môn tương lai. Dù hắn có ý kiến với chúng ta cũng không thể nào không quan tâm tồn vong của môn phái chứ? Dù sao Thiên Dục Môn bị hủy, tổn thất lớn nhất là thầy trò hắn. Đâu phải chúng ta a?


Nghĩ vậy,Phong Vân ma nữ đột nhiên nhớ ra linh bảo Cửu Mỹ Đồ của Tống Chung, liên hệ đến dị thường của hộ sơn đại trận, còn có biểu hiện của bọn Tào Nghị, các nàng liền hiểu ra kinh hô:

-Không đúng, ngươi không phải Cúc Tiên Tào Nghị, ngươi là Thiên Dục Ma Nữ trong Cửu Mỹ Đồ?

Cúc Hoa Tiên nghe xong mỉm cười nói:

-Ha ha, cũng khá thông minh, đúng, chúng ta là Thiên Dục Ma Nữ. Các ngươi đoán đúng, chẳng qua tiếc là hết thảy đã muộn rồi.

Phong Vân ma nữ nghe xong. Sát khí ngùn ngụt, các nàng khoát tay chặn pháp bảo phi kiếm lại, sau đó hung hăng đánh tới:

-Tiện nhân, các ngươi cao hứng quá sớm, chỉ cần giết các ngươi, khôi phục hộ sơn đại trận là xong.

Lúc nói chuyện, mấy đạo quang hoa liên tiếp hiện ra. Hung hăng đánh về phía bọn Tào Nghị.


Mai lại đánh nhau,các con hàng cứ chờ đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận