Hỗn Độn Lôi Tu


Hỗn Độn Lôi Tu - 混沌雷修
Tác Giả: Tả Tự Bản

Tiết thứ 45: Tróc quỷ

Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên Tập: Song Tinh
Nguồn: 4vn 4vn.eu/ ( 4vn.eu/forum/../)

Quả thứ 2 của ngày mùng 6 tết đây :99:

“ Thúi lắm!“ Thanh Phong Tử không khách khí trực tiếp mắng: “Luận về thiên phú mà nói, vị sư điệt này của ta mới là kém nhất, Ngũ Hành thuộc tính hoàn toàn chia đều. Nhưng ngươi xem người ta đi, hiện tại cũng đã là Tiên Thiên tứ ngũ trọng thiên, trong khi hắn mới chỉ hai mươi tuổi a. Còn ngươi đã tu luyện hơn trăm năm mà cũng chỉ miễn cường đạt tới trình độ đó!”

“ Cái này…” Vương Chi Ngô lập tức chấn kinh, lập tức nói: “ Sư phụ, đây là chuyện gì? Thiên phú kém như vậy, như thế nào có thể tu luyện thần tốc như thế a?”

Tiểu Bàn vừa nghe xong, chút nữa thì ngất xỉu, hắn lập tức cười khổ nói: “Sư huynh, ta đã tính là gì? Nếu là chân chính thiên tài, người ta mới chỉ mấy tuổi đã tiến vào Tiên Thiên cảnh giới, hơn hai mươi tuổi đã Trúc Cơ thành công rồi a.”

“ A, chẳng lẽ là do Thương Mang sơn linh khí dày đặc, vì thế mới thần kỳ như vậy?” Vương Chi Ngô sau đó nói: “Sư phụ, có phải vì thế nên đệ tử mới vô pháp thành khí a?”

“ Aizz, linh khí cố nhiên cũng là một nhân tố, nhưng cái chính là do ngươi chây lười, nói cách khác, ngay cả một chút hy vọng Trúc Cơ cũng không có.” Thanh Phong Tử bất đắc dĩ nói.

“ A, ta hiện tại sẽ nhất định cố gắng!” Vương Chi Ngô đột nhiên nói .

“ Muộn rồi!” Thanh Phong Tử chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, giọng tiếc nuối nói: “ Ngươi mấy năm nay đã bỏ phí qua nhiều thời gian, không chỉ là tu vi mà mấu chốt là đạo tâm của ngươi đã không còn được như trước, cho dù có cố gắng như thế nào cũng chỉ là vô dụng!”

“ Đã nói như vậy thì dù sao cũng đã không còn hy vọng, không bằng tranh thủ hưởng thụ nhiều một chút a!” Vương Chi Ngô không nhịn được, nhỏ giọng oán giận nói.

“Ai !“ Thanh Phong Tử đối với gã đệ tử này đã hết chỗ nói, chỉ có thể lắc đầu, sau đó nói với Tiểu Bàn: “ Tiểu Chung, ngươi nếu không muốn giống như hắn, thì tuyệt đối không thể mê luyến hồng trần!”

“ Dạ, đệ tử đã biết!” Tiểu Bàn vội vàng kính cẩn nói.

“ Ân,ngươi hiểu được là tốt rồi!” Thanh Phong Tử sau đó nói: “ Mặc dù Huyền Thiên quan linh khí không được dồi dào như Thương Mang sơn, nhưng cũng vô cùng thanh tịnh, ngươi có thể an tâm tại chỗ này tu luyện!”

“Dạ!” Tiểu Bàn đáp ứng một tiếng, sai đó tò mò hỏi: “ Sư bá, chúng ta ở đây không có việc gì làm sao?”

“ Ha hả, không phải là không có, bất quá cũng chỉ là một chút sự tình nhỏ nhoi, chỉ cần phái vài vị sư huynh của mi đi làm là đủ!” Thanh Phong Tử nói thẳng.

“ Ai, sư phụ, cái này không thể được a!” Vương Chi Ngô vừa nghe xong không hài lòng, vội vàng nói: “ Chúng ta ở đây có không ít chuyện phải làm, vừa phải tìm kiếm tu chân nhân tài, lại còn phải kiểm tra động hướng của các tán tu, còn Lam Nguyệt quốc đại sự, nhiều chuyện như vậy, chúng ta làm sao có thể làm hết, vì thế nên Tổng đàn mới phái người đến hiệp trợ a, hiện tại người cũng đã tới, vậy mà ngài lại không sai hắn làm việc, chẳng lẽ ngài muốn chúng ta mệt chết sao?”

“ Khụ khụ!” Thanh Phong Tử nghe xong câu đó, liền cảm thấy xấu hổ, mặc dù Vương Chi Ngô nhói chuyện có chút không khách khí nhưng chẳng qua hắn biết rằng Vương Chi Ngô quả thật có chút ủy khuất, hơn nữa chuyện phải làm cũng rất nhiều,bằng không tổng đàn cũng sẽ không gửi người hỗ trợ. Nhưng Thanh Phong Tử vốn yêu thương hài tử của bạn cũ, không muốn hắn chậm trễ việc tu luyện, vì vậy nên mới lâm vào cảnh khó xử.

Cũng may Tiểu Bàn vừa thấy Thanh Phong Tử khó xử, liền trực tiếp nói: “Sư bá, tiểu chất một khi đã được sư môn phái tới đây thì tự nhiên không thể ngồi xem các vị sư huynh vất vả còn mình thì ngồi chơi hóng mát, mong sư bá đừng coi con như người xa lạ.”

“ Aizz!” Thanh Phong Tử bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó nói: “ Một khi đã như vậy, thì tạm thời để cho ngươi đi lo một chút chuyện. Bất quá, Vương Chi Ngô, sự đệ mới đến, ngươi hãy an bài nơi ăn ở cho sư đệ, không được để cho hắn chậm trễ tu hành, hiểu chưa?”

“ Dạ, sư phụ yên tâm, ta tất nhiên sẽ hảo hảo chiếu cố cho sư đệ!” Vương Chi Ngô thoáng suy nghĩ một chút, sau đó nói: “ Không bằng như vậy, sư đệ dù sao cũng mới tới, không cần phải làm chuyện gì phức tạp, hơn nữa công việc chúng ta đã làm quen tay, giao cho ngươi cũng có chút lo lắng. Không bằng, ngươi hãy lo xử lý những chuyện vụn vặt trong Lam Nguyệt thành a!”

“Chuyện vụn vặt trong Lam Nguyệt thành sao?” Tiểu Bàn nghi hoặc nói: “ Mời sư huynh nói thử, chuyện vặt trong Lam Nguyệt thành thì có liên quan gì đến Huyền Thiên biệt viện chúng ta?”

“ Ha hả, Lam Nguyệt quốc dù sao thì cũng là do một tay Huyền Thiên biệt viện chúng ta xây dựng lên, cũng giúp cho chúng ta không ít sự tình,cho nên khi bọn họ gặp chuyện gì đó, chúng ta không thể ngồi xem, đúng không?” Vương Chi Ngô cười nói.

“A, điều này cũng đúng, bất quá, chuyện tình của phàm nhân, tu sĩ chúng ta lo được cái gì?” Tiểu Bàn không hiểu nói.

“ Ha ha, đó là bởi vì, có một số chuyện phàm nhân không thể giải quyết được, tự nhiên là phải nhờ vào tu sĩ!” Vương Chi Ngô cười nói: “ Tỷ như, gần đây trong nhà Thái Sư đương triều có ma quái, hắn thân là trọng thần của triều đình, nếu chuyện đó truyền ra thì còn gì là thể thống, sẽ khiến cho nhân tâm hoảng sợ, bất lợi với sự ổn định của quốc gia, cho nên tu sĩ chúng ta ở phía sau phải ra tay giúp đỡ. Nhưng vừa hay chúng ta bên người cũng đang có chuyện khác phải lo, sư đệ vừa đến đây, chi bằng hôm nay ngươi hãy đại biểu cho Huyền Thiên quan đi giải quyết vấn đề đó được không?”

“ Tróc quỷ? Việc này thật mới mẻ, ta từ trước đến nay cũng chưa có làm qua.” Tiểu Bàn lập tức tò mò, hỏi: “ Ta có thể làm được sao?”

“ Ha ha, đương nhiên là không thành vấn đề!” Vương Chi Ngô cười nói: “ Kỳ thật cái gọi là ma quỷ chẳng qua chỉ là linh hồn của người chết oan, chỉ có thể hù dọa phàm nhân, nhưng trong mắt tu sĩ mà nói chẳng là gì cả, trừ phi đó là ma quỷ tu luyện quỷ tu thì mới có chút uy hiếp, còn đám ma quỷ bình thường, tu sĩ chúng ta đều có thể thoải mái thu phục, vạn vô nhất thất!”

“ Ha ha, không sai!” Thanh Phong Tử cũng nói: “ Chỉ là một con dã quỷ, ngay cả phàm nhân cũng có thể miễn cưỡng đối phó được,chứ đừng nói đến một Tiên Thiên tu sĩ, đã có cơ hội này rồi, ngươi hay là đi thử một lần cho biết.”

“ Dạ!” Tiểu Bàn nghe xong lập tức an tâm, nói: “ Xin nghe lời sư bá!”

“ Ân” Thanh Phong Tử gật gật đầu, sau đó nói với Vương Chi Ngô: “ Nếu đã như vậy,ngươi hãy mang sư đệ đi đi!”

“ Dạ, sư phụ!” Vương Chi Ngô đáp ứng một tiếng, sau đó liền cùng Tiểu Bàn thi lễ cáo từ.

Sau khi ly khai sơn động, Vương Chi Ngô vừa đi vừa giới thiệu với Tiểu Bàn một chút phong thổ, là một người thường xuyên giao tiếp với nhiều người, ngôn ngữ khôi hài và kiến thức bất phàm của Vương Chi Ngô khiến cho Tiểu Bàn nghe mà ngây ngất.

Sau khi Vương Chi Ngô một phen kể ta, Tiểu Bàn đối với tình huống của nơi này đại khái cũng đã nắm rõ, hai người sau khi trở về, Vương Chi Ngô liền nói với Tiểu Bàn: “ Sư đệ, lẽ ra ngươi mới tới, ta phải mời ngươi đi tẩy trần, bất quá sự tình của vị Thái Sư kia xem ra cũng không nhẹ, cũng đã tới tìm ta đến ba lần, nói không đi ngay thì có chút khó nói. Vì thế hay là phiền ngươi đi xem trước, dù sao cũng không mất nhiều thời gian.”

“ Ha ha, không thành vấn đề, tiểu đệ đang muốn đi xem mặt mũi của ma quỷ có bộ dáng gì?” Tiểu Bàn hào sảng cười nói.

“ Như vậy đành phiền sư đệ!” Thanh Phong Tử sau đó cười nói: “Ta liền đi phân phó bọn chúng chuẩn bị kiệu!”
truyện từ

Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
4vn.eu/forum/showthread.php?p=545910

Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu:
4vn.eu/forum/showthread.php?t=70509


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui