Hôn em

Phó Hoài Yến ở bên trong huyệt nhỏ của cô không thể xê dịch, lại thấy cô khóc đến mức đáng thương, nâng mông cô lên từ từ xoa nắn, ngón tay sờ vào huyệt nhỏ để giúp cô thả lỏng.
 
Thời Khanh cúi đầu nhìn thoáng qua, nửa cây gậy thịt vẫn còn đang ở ngoài chưa cắm vào, cô sinh ra cảm giác sợ hãi, giọng nức nở xin tha: “Anh cứ như vậy cũng có thể hết thuốc được ha… Nếu cắm hết vào thì em sẽ chết mất…”
 
Phó Hoài Yến không để ý đến cô, mặt dán sát vào đôi thỏ trắng bị ngó lơ, đầu lưỡi vân vê trên quầng ngực, khi thì ngậm đầu ngực, tiếng nước chóp chép quanh quẩn trong phòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thời Khanh bị anh mút đến mức run rẩy, dưới thân chảy ra dòng nước làm cho cô không còn đau như lúc nãy nữa.
 
Ngón tay Phó Hoài Yến nhận ra được sự thay đổi, kéo người cô gái ngồi xuống, gậy thịt cắm vào trong thịt mềm cực kì chật hẹp, đụng vào tầng trở ngại mỏng manh, anh hơi ngẩn người.
 
Cho dù trong khoảnh khắc quyết định kia, anh đã nghĩ kĩ việc cần làm sau khi kết thúc, Luvevaland chấm co, nhưng chỉ một cô gái non tơ mà dám bỏ thuốc người khác là điều anh không hề nghĩ tới, thảo nào lại vụng về như vậy.
 
“Để tôi chậm một chút.” Anh thở dài.
 
Thời Khanh đã không còn tâm trạng để nhìn vẻ mặt anh nữa, thân thể như nằm giữa nóng và lạnh, vừa đau vừa sướng.
 
“Anh gạt em…”
 
Giọng nói ngọt ngào giống như chất xúc tác, dưới thân Phó Hoài Yến  không cầm lòng được mà cắm vào, quy đầu một chỗ thịt mềm, cả hai đồng thời hít vào một hơi, anh không chần chờ nữa, bụng dưới mạnh mẽ dùng lực cắm vào.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sâu trong nơi chật hẹp vậy mà lại rất non mềm, như một cái phòng nhỏ đặc biệt được tạo ra để người ta va chạm, rất khó vào sâu.
 
Bụng dưới hai người dính chặt vào nhau không một kẽ hở, Phó Hoài Yến nắm chặt eo nhỏ của cô mạnh mẽ cắm vào bên trong, tiếng bạch bạch bạch lớn hơn tiếng mút ngực vừa nãy biết bao nhiêu lần.
 
“Ưm… sâu quá…” Thời Khanh đã không còn đau nữa, phía dưới càng ngày càng mềm, mỗi một lần thọc vào rút ra đều như ném cô lên mây, rồi lại rơi xuống thật mạnh.
 
Phó Hoài Yến bị huyệt nhỏ của cô kẹp đến mức thoải mái, nhất thời lại không muốn bắn ra, ôm thân thể của cô, tay không khỏi xoa eo mông cô gái, tiếng rên rỉ bên tai càng thêm dâm đãng, uyển chuyển mê hoặc.
 
Anh cảm thấy tác dụng của thuốc bớt dần, chỉ là khoái cảm thể xác khiến anh muốn tiếp tục, Luvevaland chấm co, lý trí từ từ quay về, bàn tay vỗ lên cái mông nhỏ đang lắc lư: “Nhỏ giọng thôi.”
 
Vừa dứt lời, hành lang đã truyền tới tiếng nói chuyện.
 
Giọng của Phó Từ.
 
Thời Khanh cũng đột nhiên im lặng, nhưng vật dưới thân lại không hề ngừng lại, Luvevaland chấm co, cô chỉ có thể chuyển hóa cơn giận không được phát tiết thành sức lực, siết chặt gậy thịt bên trong người mình.
 
Phó Hoài Yến bị hút đến mức tê dại da đầu, há miệng cắn mút hạt đậu đỏ của cô, mơ hồ không rõ mà nói: “Yêu tinh.”
 
Thời Khanh nức nở rên rỉ.
 
Người bên ngoài vẫn chưa rời đi: “Tôi tìm chú nhỏ có việc.” 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui