Lần đầu tiên Phó Hoài Yến cảm thấy luống cuống tay chân, vừa tìm điện thoại di động để gọi cho bác sĩ, vừa kêu tên Thời Khanh.
Thời Khanh bị đau bụng tỉnh, bụng dưới đau đớn khiến cô tỉnh khỏi giấc mộng, còn chưa kịp mở mắt thì đã nghe thấy giọng nói của Phó Hoài Yến, liên tục gọi lên là Khanh Khanh.
“Bụng em đau quá…” Cô sắp khóc đến nơi, tay cuộn quần áo ở bụng dưới đến mức nhăn nhúm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Anh gọi bác sĩ đây.” Phó Hoài Yến còn chưa kịp phản ứng lại, muốn lập tức gọi điện thoại.
Thời Khanh vội vàng ngăn cản anh lại, gọi bác sĩ cũng không thể làm gì được, ngược lại còn bị mất mặt lúc nửa đêm, giọng nói cô có chút yếu ớt: "Ôm em vào phòng vệ sinh... Kỳ dâu của em tới..."
Phó Hoài Yến sửng sốt, sau khi hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì lập tức xuống giường bế cô vào phòng vệ sinh, Thời Khanh ngồi trên bồn cầu, chỉ đạo anh đi lấy băng vệ sinh trong tủ ra.
Loay hoay suốt một tiếng đồng hồ, Thời Khanh uống một cốc trà gừng đường nâu rồi nằm trên giường, người Phó Hoài Yến có chút uể oải.
“Còn đau không?”
Thời Khanh gật đầu, nép vào trong ngực anh không chịu cử động.
Phó Hoài Yến nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, vẫn còn sợ hãi, gần như không thể nói thành tiếng: "Xin lỗi, Khanh Khanh."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thời Khanh bị suy nhược tinh thần, nhắm mắt lại hoàn toàn không nghe thấy gì cả, cảm nhận được một bàn tay ấm áp đặt lên bụng nhỏ của mình, cũng không dám dùng sức xoa bụng dưới mà chỉ có thể truyền chút nhiệt độ, Thời Khanh cảm thấy thoải mái hơn một chút rồi chìm vào giấc ngủ.
Buổi sáng khi cô mở mắt ra, vị trí bên cạnh đã trống không, bụng dưới vẫn run rẩy đau đớn, cô luôn gặp phải vấn đề này, có thể là do hôm qua bị nhiễm lạnh, nên lần này lại đặc biệt nghiêm trọng.
Cô vừa định rời khỏi giường thì Phó Hoài Yến bước vào, đẩy cô vào trong chăn.
“Hôm nay phải đến nhà cũ.” Thời Khanh vẫn còn nhớ rõ.
"Mấy ngày nữa rồi đi, hôm nay nghỉ ngơi." Phó Hoài Yến thấy sắc mặt cô không tốt, nhét bình nước nóng người giúp việc vừa mang vào trong chăn. "Anh đi xuống lầu trước."
Vào kỳ dâu, Thời Khanh chỉ hận không thể chỉ nằm yên một chỗ không đi đâu hết, nên yên tâm nằm.
Phó Hoài Yến đi xuống lầu, phát hiện ở giữa phòng khách có người đang đợi.
"Ngài Phó thấy không khỏe à?" Đó là bác sĩ riêng của anh.
"Con gái trong thời gian hành kinh đặc biệt đau bụng, nguyên nhân là gì?" Phó Hoài Yến mời người ngồi xuống.
Bác sĩ nhớ tới, ngài Phó đây vừa mới kết hôn cách đây không lâu. "Có rất nhiều nguyên nhân, bao gồm thể chất, bị nhiễm lạnh, hay thói quen sinh hoạt không tốt, cũng không thể loại trừ bệnh về tử cung."
Phó Hoài Yến biết nhà họ Thời sẽ tiến hành khám sức khỏe định kỳ cho Thời Khanh, hẳn là không có bệnh tật gì, trên mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên. “Trước một ngày hành kinh có xảy ra quan hệ thì liệu có làm tăng cơn đau không?”